Cô vội vàng la lên: "Anh làm sao mà....Buông em ra...."
côn th*t bên dưới càng lúc càng trướng, trong lòng tn kinh hãi, cái mông mềm mại bị côn th*t thọc vào mà có cảm giác run rẩy tê mỏi kỳ lạ.
Từ Nghiên lúc này mềm nhũn, thân thể mềm mại bị nam nhân kia mạnh mẽ đè lên giá sách
Hắn ngậm lấy vành tai cô, nhẹ mυ'ŧ: "Nghiên Nghiên anh rất nhớ em, thật sự rất nhớ em..."
Tiếng nói mê người, trầm thấp, hắn còn cố ý thẳng lưng, côn th*t kia lại một lần nữa chạm vào cái mong vểnh của cô: "Đặc biệt là nó, lúc nào cũng trướng...."
Từ Nghiên trong một thoáng đã nhớ tới ngày hôm đó, hắn ở dưới chân cô, chỗ đó của hắn vừa nhiệt, vừa trướng, cọ xát nơi riêng tư của cô thật sự làm tâm tư cô ngứa ngáy.
Cô thẹn thùng đến không thở được, trái tim đập liên hồi, nhưng ở dưới thân thể như có rất nhiều cái miệng nhỏ cắи ʍút̼, làm cô khó chịu run run, rõ ràng muốn cự tuyệt hắn, nhưng mà thân thể rõ ràng đã mềm ra, như là....
Như là cô mong muốn, cô chờ đợi, cô nhớ hắn, muốn côn th*t kia ở trong âʍ ɦộ mình thô lỗ cọ xát đung đưa....
Từ Nghiên do dự tìm cách bỏ trốn, nhưng mà Mạc Quân Lâm đã nhanh hơn cô một bước. Hắn vặn khuôn mặt nhỏ của cô, hai tay thành khẩn ôm chặt eo cô, hai bầu ngực cọ xát vào trong l*иg ngực của hắn, môi mỏng của hắn hướng về phía miệng nhỏ của cô, hôn xuống. Âm thanh hôn môi từ đó mà vang lên không ngừng, đầu lưỡi thấm ướt trong miệng thò ra, liếʍ cánh môi cô. Sau đó liếʍ tới khóe môi, lại nhẹ nhè mà quét, kɧıêυ ҡɧí©ɧ đến bờ môi tn trở nên tê dại
"Ngô...."
Cô khó chịu mở miệng hừ hừ, hắn nhân cơ hội này đem đầu lưỡi chui vào bên trong cái miệng anh đào nho nhỏ, cô phụt ra hương thơm ngọt, chui vào trong xoang mũi hắn, làm hắn càng thêm say mê, đôi mắt bị du͙© vọиɠ thiêu đốt tới nỗi không nhìn thấy đáy nữa.
Cái hôn này càng lúc càng làm càn, môi mong của hắn lếm mυ'ŧ cô, từng nơi từng chỗ trong khoang miệng cũng không bỏ qua, đôi môi tn bây giờ giống như bị thiêu đốt. Không khí xung quanh bắt đầu nóng lên, cô hô hô giống như bị lạc, toàn bộ thân thể đều bị bén lửa, sức lực đều biến mất, vô lực dựa hẳn vào kệ sách, hai cánh tay đặt trước ngực cũng buông lỏng xuống dưới.
Cái bụng nhỏ thật sự tê ngứa, đại chưởng của hắn bắt đầu kéo quần áo cô, dò xét vào bên trong, trên thân thể da thịt mềm mại của cô bắt đầu sờ mó, theo đường cong mê người chậm rãi vuốt lên trên.
Cổ áo mỏng bây giờ trở nên hỗn độn, bởi vì dấu vết hôn quá điên cuồng, cô cảm nhận được hắn đang kí©ɧ ŧìиɧ, cũng đang nhập trong sắc tình mà chơi đùa với cơ thể mình.
"Ân...."
đầu v* mẫn cảm bị hắn cách cái nịt ngực nhẹ nhàng sờ mó, vừa ngứa vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô không chịu được, từ trong mũi rát ra âm thanh rêи ɾỉ như mèo kêu. Hai cái đầu v* bởi vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà không biết xấu hổ nhếch lên. Cho dù cách một cái nịt ngực cũng cảm nhận được, ngón tay sắc tình kia đang khều khều đầu v* cô.
Cô ngứa ngáy cả người. Ra sức vặn vẹo, hắn lại càng quá phận, thô lỗ đẩy áo ngực của cô, ngón tay trực tiếp nắm lấy núʍ ѵú, môi mỏng ở bên tai mà nói: "Em thật mẫn cảm, nơi này đã hưng phấn tới cứng rắn." Hai ngón tay hắn ở trong đầu v* xoa nhẹ nhàng.
Không có cái gì che chở, hai đầu v* bị bóp chặt, cô ngứa ngáy muốn nổi điên, âm thanh kiều mị thở dốc, trên mặt cũng đã nhiễm xuân tình, hai mắt cũng nổi lên hơi nước: "Quân Lâm....Đừng xoa mà....Không muốn...."
Hắn nghe thấy vậy, lại cởi hẳn nịt ngực cô ra, bóp chặt đôi gò bồng đào kia, ở bên cái núʍ ѵú yêu thương chơi đùa, lại nói với cô vài lời ái muội: "Nghiên Nghiên, chỉ mới sờ thôi em đã cứng, làm anh chịu không được nữa rồi...."
Hai đầu v* bị Mạc Quân Lâm thay phiên đùa bỡn, kỳ dị kɧoáı ©ảʍ ở dưới bắt đầu chảy ra, cô bị làm cả người mềm nhũn, âm đ*o cũng tô tô tê dại, hai cái đùi cũng không còn đứng vững nữa.
Mạc Quân Lâm hôn xuống cái cổ trắng nõn của tn, ôm cô chậm rãi đi về phía giường, cô bất tri bất giác bị ấn ngã xuống. Thân hình cao lớn của Mạc Quân Lâm đè xuống cả người cô.
Từ Nghiên không có phản ứng kịp, áo đã bị cởi hẳn ra, nội y cũng không còn chỉnh tề, cô thì nằm, một cái đầu v* bị dội lên trên cao chót vót, giống như hai cái bánh bao trắng nõn bày ra bên ngoài, trên là hai tiểu đào hồng phấn, ngon miệng. Mạc Quân Lâm tầm mắt trở nên sắc bén, yết hầu không chịu nổi mà lên xuống không ngừng, bàn tay to nắm lấy tuyết nhũ, hắn bắt đầu cúi đầu, ngậm lấy cái núʍ ѵú hắn đã thèm khác bao lâu nay, không ngừng liếʍ mυ'ŧ.
"A......" đầu v* giống như bị kiến gặm cắn, cô run rẩy, eo nhỏ động đậy, nhưng mà trong cổ họng không nhịn được phát ra âm thanh rêи ɾỉ yêu kiều.
Hai tiểu núʍ ѵú bây giờ đã ướt dầm dề bởi đầu lưỡi của Mạc Quân Lâm không ngừng khuấy đảo nó. Làm nó trở nên trơn bống, hồng hồng thũng thũng. Giống như một tiểu anh đào, ngập tràn xuân sắc, dụ hoặc, hắn nắm lấy hai bầu ngực mềm mại của cô, cảm xúc trong lòng quả thật quá cảm thán, so với tàu hủ còn mềm hơn. Hắn vừa ăn, vừa nhéo, chơi đến say mê không thôi. Muốn ngừng mà không ngừng được.
"Ô.....Nhẹ thôi...Quân Lâm"
Hắn vừa hút vừa mυ'ŧ, lại còn không ngừng liếʍ, cô rêи ɾỉ giống như khóc, ngón chân vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà cuộn lại.
Hắn mυ'ŧ đến mạnh mẽ không ngừng, lại rất cẩn thận mà thưởng thức, còn phát ra tiếng "ba ba" thô tục. Hai nõn tuyết nhũ kia hoảng không ngừng, quá mi hoặc, làm hắn hồn điên bát đảo. côn th*t dưới chân không ngừng ham muốn gia nhập trò chơi tìn hái này. Không muốn bị hắn bỏ ngoài cuộc. Điên cuồng kêu gào muốn phóng thích.