Editor: Vũ Khúc Hạ Nguyệt
Hắn không thỏa mãn động tác ma xát thông dong như vậy, côn th*t bị tiểu huyệt cắn vô cùng thoải mái, thắt lưng cũng bị ngứa, hận không thể bóp vòng eo cô không màng tất cả mà thao lộng.
Cái mông vểnh nâng lên lại rơi xuống, nhiều lần đại qυყ đầυ đều bị lộ ra, lúc ngồi xuống, một hồi kɧoáı ©ảʍ dâng lên làm tiểu huyệt thoải mái mà mở ra, tế bào trong cơ thể cũng trở nên lung lay, mỗi một chỗ đều kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô tăng thêm tốc độ. Nhục huyệt bao côn th*t lớn, mị thịt như ăn được bảo bối, tham luyến* mà nhiệt tình, từng chút từng chút mà quấn chặc lấy gân xanh trên côn th*t.
*tham luyến: tham lam + luyến tiếc
"Sâu... Sâu quá... a..." Mày liễu nhăn lại, hai má ửng đỏ, mang theo một loại sắc thái mị hoặc cuồng loạn, sóng mắt như đóa hoa mới nở, muốn đem linh hồn nhỏ bé của người ta câu dẫn vào.
Nữ nhân đang sa vào tìиɧ ɖu͙© đương nhiên không biết mình đẹp bao nhiêu, đẹp đến không gì sánh được, làm người ta muốn ngày nào cũng ăn vào bụng. Cô chỉ cảm thấy loại cảm giác này quá kì diệu, cũng quá kì quái, nhưng lại thoải mái dị thường.
Âʍ ɦộ cũng biến thành màu đỏ chói, hai cánh hoa cũng sưng to lên, nhưng vẫn kiều nộn xinh đẹp như cũ, run rẩy dựa vào côn th*t lớn. Tiểu trân châu phía trên vậy mà cũng cương cứng lên như hạt đậu, hơi hơi rung động. Thọc vào rút ra làm mật dịch chảy ra giàn giụa, có một ít bị ma xát thành bọt biển màu trắng, làm ướt cả lông dưới háng, dâʍ đãиɠ lại xinh đẹp.
Huyệt khẩu thật nhỏ cùng côn th*t thô to, không hợp tỉ lệ chút nào mà giao hợp, tiểu huyệt ăn được mùi ngon, một chút một chút đi lên, một chút một chút rơi xuống, huyệt khẩu sưng đỏ bất kham đã không thể chứa đựng thêm nữa, tựa như nó sắp bị phá vỡ.
"Tiểu dâʍ đãиɠ, côn th*t lớn có làm cô sướиɠ hay không? côn th*t lớn có phải ăn rất ngon không?"
Sở Y Lam nói cái gì cũng không nên lời, chỉ có thể nhỏ giọng rêи ɾỉ, cảm nhận tiểu huyệt mang đến khuây khoả. Qυყ đầυ to lớn cuồng quét mỗi ngốc ngách trong tiểu huyệt, chuyên chọn những địa phương non mịn mẫn cảm nhất mà đâm đâm nơi này, đâm đâm chỗ kia, vách tường bị chọc đến chỉ biết co rút lại, phun ra mật dịch, tỏ vẻ nó có bao nhiêu thích thú.
Tiêu Hạ nắm vòng eo cô, bụng nhỏ trồi lên một đường thô dài, mặc kệ cô có chịu hay không thì hắn vẫn gắt gao chế trụ vòng eo cô, khoái ý mà điên cuồng ma xát, "Nhìn xem, trong bụng nhỏ toàn là côn th*t lớn, nhìn giống như sắp bị đâm xuyên thủng."
"Đừng nói... a... Không... cần... aaa..." Lời nói từ trong miệng hắn nhổ ra tràn đầy dâʍ ɭσạи, lại có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt co rút lại, vui sướиɠ mà hút chặt côn th*t.
"Huyệt cũng bị tôi thao còn giả bộ rụt rè cái gì. Tiểu dâʍ đãиɠ không phải rất thích nam nhân thao cô sao? Nhưng mà tiểu huyệt thật thành thật, hút côn th*t chặt như vậy, nếu tôi không thương nó một chút thì cả người đều cảm thấy khó chịu."
Độ ấm bên trong nhục huyệt đột ngột tăng cao, mật dịch như nước trong suối nước nóng, ngay cả qυყ đầυ to cũng không ngăn được, cứ như vậy mà chảy ra bên ngoài, mị thịt cũng bị thao đến tung bay, dâʍ ɖị©ɧ màu trắng bị bắn tung ra làm ướt cả quần tây hắn.
Nam nhân đang đan chéo trong tìиɧ ɖu͙© lại thỏa mãn trong lòng. Tiểu huyệt dâʍ ɭσạи bị hắn xâm chiếm, một lần lại một lần khuếch trương, làm con đường non nớt ấy bị khuếch trương đến nỗi có thể chứa côn th*t của hắn, còn ăn mê say như vậy. Tất cả đều làm hắn cảm thấy vui thích, càng có thể làm cho hắn thỏa mãn trong lòng cùng cảm giác ngược đãi vô cùng âm ngoan.
Cô vậy mà lại dám ăn nói loạn bậy, lại còn nói trên nhóm WeChat, làm sao hắn có thể ẩn nhẫn, hắn không thể chịu đựng được việc cô bị người khác đè ở dưới thân da^ʍ thao, hắn muốn đánh đòn phủ đầu, gần quan được ban lộc, gạo nấu thành cơm, xem cô còn có thể làm thế nào.
"Y Y, tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của cô đã bị côn th*t của tôi thao, tôi đã đủ tư cách làm bạn trai của cô chưa?"
__________
Tác giả có lời muốn nói: Lần đầu tiên viết thịt văn, mong tiểu đồng bọn duy trì một chút, động động tay nhỏ, hỗ trợ cất chứa một chút.