Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

Chương 16

- Em... tại sao em muốn tiếp tục cùng anh? Em không phải là những quý bà giàu có và đói khát, cũng không phải là kẻ đáng thương cần đàn ông hầu hạ qua đêm, anh không cần làm loạn!

Huống chi, cô cũng không có nhiều tiền để dùng nó làm củi đốt, đâu có thể bao nuôi một người toàn thân hàng hiệu, tính tình xấu xa như anh được…

- Nếu như em lo lắng vấn đề chi phí, đừng lo lắng, anh không ngại để cho em thiếu - Haizz, cô gái này vô cùng đơn giản à nha, anh chỉ cần liếc một cái đã có thể nhìn rõ tâm tư của cô.

- Thiếu?! Vậy anh muốn sống một cuộc sống như vậy sao? – Nghe xong câu nói của anh, cô bất ngờ trợn to mắt. - Yên tâm đi, chỉ cần tôi dẫn một bà nào đó đi chơi một vòng, ăn cơm một bữa, tiền đã đủ dùng trong vài tháng rồi, nên tôi không quan tâm cô hiện tại có tiền trả liền hay không.

Tài liệu quan trọng nhất của một nhà kinh doanh là gì? Đó chính là tùy hoàn cảnh mà nói dối, ai nói dối chân thật nhiều, người đó mới không bị chết, càng lớn mạnh trong thương trường, cuối cùng sẽ trở thành một người giám đốc – đó là điều chẳng thể nghi ngờ gì, Tề Trọng Khải chuẩn xác là người nói dối như ăn cơm ở trong giới thương gia ấy.

Cộng thêm khuôn mặt tuấn tú, phong cách xấu xa, cử chỉ ưu nhã, căn bản Ngải Điềm không thể hoài nghi điều gì.

Cô đã sớm nghĩ anh là: "Dựa vào dáng vẻ bề ngoài để kiếm cái ăn mặc, để được ở trong nhà xịn, chạy xe hơi đời mới".

Cũng bởi vì như thế, tâm tình của cô mới rối rắm như thế này! Lần đầu tiên trong đời cô thấy mình điên cuồng muốn ở bên cạnh người nào đó, nhưng người đàn ông đó lại là khát vọng điên cuồng của nhiều quý bà khác, siêu cấp thật đấy!

- Anh đã không muốn kiếm tiền trên người tôi, vậy tại sao lại muốn tiếp tục ở bên cạnh tôi - Cô hoàn toàn không hiểu dụng ý của anh, không thể tưởng tượng nổi anh đang nghĩ gì.

- Bởi vì anh có cảm giác với em.

- Cảm giác gì? – Cô hoang mang hỏi. Đừng nói là có cảm giác đặc biệt khi cùng cô leo lên giường nhé! . . . . . Mặc dù đáy lòng cô cũng có cùng cảm giác như thế.

- Một cảm giác không thể nói rõ ràng - Không ngờ, anh lại nói một đáp án mập mờ như vậy.

- Tôi mới không có cái cảm giác bệnh hoạn như vậy. – Cô không nhịn được muốn châm chọc anh.

- Tóm lại, tôi không muốn kết thúc quan hệ giữa chúng ta.

- Giữa chúng ta không có quan hệ gì cả. - Ngắm thấy ám hiệu mập mờ trong đôi mắt anh, gương mặt nhỏ trở nên ửng hồng, trái tim run rẫy, trong lòng có một cảm giác xôn xao lạ thường.

- Đó? Xem anh phục vụ em có chu đáo hay không, không để cho người khác biết quan hệ của chúng ta là được rồi. – Anh thở nhẹ, cố ý đem hơi nóng phả vào mặt cô. - Khách hàng không hài lòng, vậy anh không thể làm gì khác hơn là cố gắng thêm lần nữa. – Nói xong, anh cúi xuống hôn lên mặt cô

Ngải Điềm sợ ngây người, vội vàng đưa tay lên ngăn cản, để cho anh hôn vào mu bàn tay của cô, một sự tê dại kỳ lại nổi lên sau đó.

Cô tệ quá, thân thể của cô dường như có hooc-môn nào đó khiến cô rất nhảy cảm, chỉ là nụ hôn chuồn chuồn lướt đơn giản cũng khiến trái tim cô rục rịch ngóc đầu dậy, tùy thời sẽ thấy lòng xấu hổ hay bỏ mặc xấu hổ để cùng anh trầm luân trong bể du͙© vọиɠ.

- Đừng làm rộn! tôi không có dư thừa tiền bạc để trả cho anh... anh đi về với những bà triệu phú của anh đi. Cút.

Thấy vẻ mặt tức giận của cô, một sự kiên trì khác thường, Tề Trọng Khải – người luôn kêu ngạo, chưa từng để cho bất cứ cô gái nào cử tuyệt mình, cô gái này lại muốn anh cút càng xa càng tốt

Gương mặt vui vẻ của anh, bỗng trở nên nghiêm túc như bị một tầng sương đêm bao phủ, giọng điệu cũng lạnh lùng hơn:

- Ngải Tiểu Điềm, em rất có khí chất, được, chúng ta kết thúc tại đây.

Dứt lời, anh buông cô ra, gương mặt tuấn tú xoay đi chỗ khác, khởi động xe, chuyên tâm lái đi.

Không ngờ thái độ của anh lại thay đổi nhanh như thế, rõ ràng là cố ý mà, Ngải Điềm ngây người trong chốc lát mới có thể hồi phục tinh thần, trong lòng khẽ đau đớn.

Không sai, như vậy mới đúng, cô phải quay về cuộc sống bình thường của cô, không thể tiếp tục ở bên người đàn ông vừa mê hoặc vừa xấu xa này.

Cô cố gắng ở bên cạnh anh, bởi vì không muốn đám bạn học ngày xưa kinh thường, còn muốn cho Thái Vi thua thảm hại một lần, hôm nay kế hoạch đã toàn thắng, cô nên dừng loại quan hệ nam nữ không bình thường này lại.

Khi chiếc xe Bentley chạy đến đầu hẻm nhà cô, trong lòng Ngải Điềm chấn động dần bình tỉnh lại, cô cố gắng quay đầu lại để nói với anh một lời cảm ơn, sau đó mở cửa xuống xe.

Tiểu ác ma trong lòng chợt mọc cánh bay ra ngoài, nói to vào tai cô: Ngải Tiểu Điềm, cơ hội tốt như thế sao cô lại bỏ qua? Không phải cô thích người đàn ông này sao? Chớ chối cãi, cô đã bị anh ta chinh phục, cô căn bản không kháng cự được sức hấp dẫn của anh ta, vậy thì cần gì đẩy anh ra?

Lòng Ngải Điềm khẽ dao động, nhìn ảnh phản chiếu trong cửa kính mà càng ảo não dữ dội hơn, đôi vai thanh tú khẽ chuyển động, cái mông nhỏ còn chưa rời xe đã bị một lực làm dán nó dính chặt với ghế, làm sao lại chẳng thể đứng lên vậy?.

- Ngải Tiểu Điềm, hiện tại có hối hận còn chưa muộn. – giọng nói của Tề Trọng Khải mang theo băng lạnh truyền đến từ phía sau, làm như đã nhìn thấu tâm can do dự của cô, trong giọng nói tràn đầy ý vị giễu cợt.

Người đàn ông vừa xinh đẹp vừa hư hỏng này như một loại ma túy … cô phải dũng cảm nếu muốn cay nghiện

Cái suy nghĩ khiến cơn tức ngực bỗng nhiên dịu xuống, cô cô gắng di chuyển thân thể, nặng nề đóng sầm cửa lại, sức lực mạnh mẽ ở cổ tay, chiếc xe hơi Bentley khẽ run rinh.

Tề Trọng Khải như người bại trận, khóe miệng mím chặt, vẻ mặt rất không vui.

Ngải Tiểu Điềm, cô nhất định sẽ hối hận!

Anh sẽ cùng cô đánh cuộc, cô tuyệt đối sẽ quay đầu lại tìm anh!

- Bye, bye. – Cô liếc nhìn người đàn ông trong xe, đưa tay lên chào tạm biệt anh, sau đó giống như chạy nạn, không ngừng chạy về phía nhà mình.

Nhưng, mặc kệ người phía sau như thế nào, cô chạy như bay, thật sự rất giống như anh bị bỏ lại, trong lòng mang rất nhiều hối tiếc, nước mắt dường như sắp chảy ra.

Oh ư! Cô đã thành công chống lại sự dụ dỗ của anh, cuộc đời về sau của cô sẽ là màu sắc rực rỡ, cô không cần chìm trong đám rối rắm về tình yêu. . . . . .

Ngải Điềm, cô làm rất khá! Cô rất có tiền đồ, có hy vọng, có khát vọng, tuyệt đối không thể đem cuộc đời mình chôn chặt với người đàn ông vừa hư hỏng lại xấu xa kia.

Ha ha ha. . . . . . Đứng ngây người trên ban công, Ngải Điềm chóng nạnh, ngửa mặt lên trời cười thật tươi. Nhưng không biết vì sao, trong lòng lại là lệ rơi đầy mặt.

Dạo này, nếu như lấy buôn bán hàng hóa là ví dụ, dường như chẳng còn xuất bản một người đàn ông tốt nữa, trên thị trường nếu rao bán một người đàn ông tốt, không tỳ vết, thì khẳng định chỉ là hàng nhái, không cẩn thận mua phải là hối hận cả đời.

Cũng như người tên Tề. . . . . . Ừ, trước lúc về nhà, cô cũng quên hỏi tên anh rồi.

Tóm lại, giống như Zack – một người đàn ông vô cùng anh tuấn nhưng cũng vô cùng hư hỏng, cầm trong tay vô số tiền bạc của phụ nữ, tiêu xài không giới hạn, khiến cho bao cô gái mộng ảo nghĩ rằng anh là người giàu có.

Nhưng giấc mơ ở bên cạnh một người đàn ông vô cùng hoàn hảo thì rất ngắn ngủi, số lượng cũng rất chừng mực, nếu như túi tiền không đủ sâu, tiền bạc không đủ hùng hậu thì không có tư cách ở bên cạnh anh.

Haizzz, đầu năm nghĩ tới đường tình yêu sao mà khó khăn quá.

- Ngải Tiểu Điềm, tôi khẳng định cô là một cô gái ngu xuẩn, một người đại ngu xuẩn! - Nghe xong tiếng gào khóc của cô, người bạn Rhona được xưng là chị em tốt trừng mắt lạnh lùng nhìn cô.