Thân thể người đàn ông to lớn liền căng thẳng như sắt, du͙© vọиɠ nguyên thủy đã ngẩng lên, liền đè ở dưới xương quai xanh của cô, nhưng đã có mảnh vải đen che chắn.
- Cô gái ngoan, tiếp tục đi - Bàn tay trượt tới sau lưng cô, vuốt ve da thịt mềm mại .
Cô cũng giống như con ma quyến rũ, cái lưỡi thơm tho không ngừng liếʍ láp khắp nơi, chỉ trong thoáng chốc da thịt của anh đã bị cô làm cho ướŧ áŧ, cuối cùng dừng lại trước một vật đang căng thẳng, lưỡi bất giác uốn lượn vòng quanh khu vực thần bí.
- Chính là như vậy. – Giữa tiếng thở dốc, giọng nói trầm thấp vang lên, đôi tay giữ chặt lưng cô, đem nó hướng về l*иg ngực của mình.
Bỏ qua sự dè dặt, cô ngẩng cao đôi mắt đẹp, ngậm lấy vật đang vươn cao ấy, học theo cách anh vừa làm với cô trong bể bơi, không ngừng cử động tay chân và cơ miệng.
Người đàn ông như một con thú không ngừng thở gấp, tiếng thở vang ra khắp căn phòng, du͙© vọиɠ phái nam đều nằm trọn trong tay bàn ấm áp và cái miệng nhỏ mềm mại của cô, theo cử động khoang miệng không ngừng phập phồng lên xuống.
Cô dần tìm được tiết tấu thuộc về mình, thay phiên chơi đùa với những nơi nhảy cảm của anh, nghe anh không ngừng rêи ɾỉ và thở dốc lại càng thêm hứng thú trêu chọc, để cho hai người có thể cùng đạt được một kɧoáı ©ảʍ nhất định.
- Đủ rồi. - Tề Trọng Khải liền biết ý tưởng của cô, không tự chủ được mà đầu hàng, song chưởng giữ chặt đầu vai trắng noãn của cô, đè cô nằm sắp lên giường.
Anh dùng ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn chằm chằm vào cô, gương mặt cúi thấp, quấn quýt môi lưỡi cùng cô, trao đổi hơi thở nồng nàn với nhau.
Anh quá khinh thường cô, cho là ở phương diện này cô không hề có kinh nghiệm, kỹ xảo khẳng định vụng về không lưu loát; hiển nhiên anh sai lầm rồi, cô rất có tiềm lực, nên liền đem quyền tự chủ và bá đạo bắt giữ cô, cô không tính toán liền bị anh bắt giữ.
- Ngải Tiểu Điềm, em còn quá non rồi – Anh ở bên tai cô buồn cười, ác liệt mà dùng đầu lưỡi liếʍ láp vách tai của cô, để cho cô nhạy cảm ưỡn người, cái miệng nhỏ phát ra tiếng ngân nga.
Du͙© vọиɠ của phụ nữ vì thế được khơi dậy, thân thể càng thêm nhạy cảm, khi bàn tay anh lướt qua cơ thể cô, vui vẻ chơi đùa với những sợi tóc của cô, thân thể của cô lần nữa trở nên đỏ gấc, nhũ hoa thơm mềm dụ hoặc anh nhấm nháp.
Nhưng anh không vội, anh còn có một người khác chỗ mẫn cảm chưa khai phá.
Nhưng anh không vội, anh còn có một người khác chỗ mẫn cảm chưa khai phá.
Mắt Ngải Điềm nửa mở nửa nhắm, ánh mắt mê loạn như say mê, không hiểu vì sao anh chợt dừng động tác lại, thế nhưng khi cô nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ như đang dò xét, cơ miệng nâng lên một nụ cười xấu xa. Khi đôi tay của anh chạm vào dây buộc quần bơi, trái tim của cô run lên, lo lắng muốn ngăn cản anh tiếp tục.
Nhưng không còn kịp rồi, ngay trước lúc cô kịp cản trở, anh đã dùng sức xé nó ra, sau đó liền đem quần bơi tháo xuống, u động của một cô gái trong trắng liền như thủy triều dâng nước.
- Ướt hết rồi hả? - Ánh nhếch môi, đưa đôi mắt lấp lánh nhìn cô.
- Đó là bởi vì mới vừa rồi bơi lội. . . . . . - Cô dùng giọng nói dịu dàng giải thích, mặt ửng hồng đẹp đẽ như lửa càng tiết lộ cô đang chột dạ.
- Còn muốn chối cãi? Xem ra anh không thể làm gì khác hơn là tự mình kiểm tra.
- Đừng.
Bàn tay anh tà ác thăm dò xung quang u động của cô, mơn trớn lên nhúm lông đen, móng tay cái áp sát vào da thịt, đi vào bên trong mật động, tìm được hoa châu giấu kín nên nhẹ nhàng thăm dò nơi âm u, xoa bóp vài cái.
- A ừ. . . . . . – Sự phản kháng của cô trong nháy mắt liền tan rã, cảm giác máu toàn thân đều dồn về nơi anh đang trêu ghẹo kia, tê dại kinh người, kɧoáı ©ảʍ như nước thủy triều tràn qua toàn thân.
Bàn tay tùy ý kéo dài lên xuống, giống như đang tiến hành một cuộc thăm dò nơi thần bí, đang tìm kiếm những điều bí mật nơi u cốc.
Cô nghĩ sẽ khép đầu gối đang run lại, thế nhưng anh bỗng tách hai chân của cô ra, làm cho cái gì cần che cũng chẳng thể nào che đẩy được; trong lòng, cảm giác xấu hổ càng không ngừng gào thét, nhưng rồi tất cả cũng vỡ ra, chưa bao giờ cô để cánh hoa mềm mại kia nở trước mặt đàn ông, cũng không hề che giấu gì như hiện tại.
Anh dùng đôi mắt thâm thúy nhẹ nhàng vuốt ve viền mắt cô, ngón tay linh hoạt nâng niu cánh hoa ướt đẫm, đang chảy ra rất nhiều mật dịch, dọc theo khe hẹp và ánh mắt quyến rũ của anh từ từ thấm ướt ga giường.
Ngực anh nóng lên, thân thể tráng kiện xông lên khát khao, ngón tay không khỏi vỗ về chơi đùa lối hoa thạch, giống như đang hái một viên trân châu.
Vật nam tính thô rát đè nén nơi tư mật mềm mại, mang đến cảm giác kịch liệt nhưng cũng rất dịu dàng, giống như một dòng điện nhỏ lẻn qua toàn thân, cô ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn lên, phát ra tiếng thở hổn hển, trái tim nhảy rất nhanh.
- Tề. . . . . . đừng như vậy. . . . . . em sợ. . . . . .
- Đây chỉ là vừa mới bắt đầu, rất nhanh em sẽ quen. Đừng nói chuyện, nên cảm nhận thật tốt những cảm xúc anh mang đến.
Ngón tay anh to và dài bắt đầu tùy ý đùa bỡn, vặn chặt nhụy hoa yếu ớt, tỉ mỉ xoa nắn, cô yêu kiều uốn éo toàn thân, mồ hôi đổ đầy cơ thể, tóc đen dính chặt lên trán, đôi tay vô dụng níu lấy cánh tay anh.
Ngón tay của anh giàu tiết tấu, không ngừng vuốt ve cơ thể cô, cảm thấy cơ thể dưới bụng khẽ run rẫy, giống như là nơi tư mật kia không chịu nổi cuồng phong.
- Thật đáng yêu. - Anh thở dài, dùng ngón tay vuốt ve cánh hoa, cho đến khi nơi ấy chảy ra một dòng dịch, mới dời khỏi trận địa, lấy một ngón tay khác mạnh mẽ đâm thẳng vào bên trong chính thức khởi động nơi tư mật.
- A. . . . . . - Cảm thấy có dị vật xâm nhập, toàn thân cô trở nên căng thẳng, nơi tư mật của con gái xuất hiện một sự xấu hổ nồng đậm đột nhiên co rụt lại, đem ngón tay đang thăm dò của anh siết chặt.
- Bên trong nóng quá. – Anh bị phản ứng của cô làm cho vui vẻ, môi mỏng hiện ra nụ cười nhàn nhạt, mà cô lại có cảm giác mình đang trở thành một da^ʍ phụ.
Nhưng có thể như thế với một người đàn ông anh tuấn thì cũng là may mắn, Ngải Điềm dùng đôi mắt tràn đầy khát vọng nhìn anh, có lẽ bất kỳ cô gái nào cũng sẽ nguyện ý đắm chìm giữa bể tình với anh.
- Thả lỏng một chút, em phải cho anh đi vào, anh đảm bảo sẽ còn nhiều thích thú hơn. - Anh kiên nhẫn dụ dỗ cô, đầu ngón tay bị vách tường bằng hoa mềm mại ôm chặt, khẽ dịch chuyển, nhiệt độ nóng bỏng bên trong tư mật mọi lúc một xôn xao.
Thân thể mảnh mai không ngừng thở gấp, cảm giác trơn mềm, nơi tư mật đang co rút nhanh, giống như cái miệng nhỏ nhắn, nhiệt liệt mυ'ŧ đầu ngón tay anh.
Kɧoáı ©ảʍ kỳ lạ bắt đầu lan tràn, cắn nuốt cảm giác xấu hổ bên trong, cô không thể tự chủ bắt đầu đong đưa cái mông trắng như tuyết, nghênh đón ngón tay anh rút ra lui vào.
Nhìn cơ thể xinh đẹp của cô bắt đầu khởi động, máu của anh sôi trào, bụng dưới căng thẳng và cứng rắn như bàn thạch, âm trầm dâng lên du͙© vọиɠ.
- È hèm. . . . . . A. . . . . . - Khóe mắt cô rỉ ra giọt nước mắt, đôi môi cắn chặt đã thất thủ, không ngừng rêи ɾỉ.
Khi ái dịch tiết ra đầy đủ, thấm ướt ngón tay anh, bôi trơn động mật khít khao, cô không có kinh nghiệm khiến cho anh càng phải kiên nhẫn, làm đủ tiến trình.
Những đường gân xanh đã nhảy lên đến trán, cổ họng thèm khát, du͙© vọиɠ phái nam đang dâng cao, nhưng anh cố gắng nhịn, cố gắng khơi dậy những du͙© vọиɠ chưa bỏ ra của cô.
Trống rỗng rồi lại vào căng cứng khiến cho Ngải Điềm không chịu được nổi, thậm chí có chút thô lỗ đè ép, cùng anh xoa nắn nơi nhụy hoa đỏ ửng, để cho nơi mẫn cảm của cô như có vật gì đó ngăn cản.