Xuyên Thư Chi Nghịch Chuyển Nhân Sinh

Chương 336

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn ở lại Tam Dương Thành đã được nửa tháng, Sở Diệp đã bắt đầu có chút buồn chán.

“Làm sao vậy? Có tâm sự?” Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, có chút hoang mang nói.

“Không có gì, ta chỉ là đang suy xét một ít việc.” Sở Diệp chuyển động cây bút trong tay nói.

“Suy xét cái gì?” Lâm Sơ Văn hỏi.

“Suy xét thu chi a!” Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn nghe được Sở Diệp nói như vậy liền có chút kinh hỉ nói: “Ngươi cuối cùng biết tính toán suy xét về thu chi rồi à a!"

Sở Diệp: “....” Lâm Sơ Văn nói lời này, giống như nói hắn là bại gia tử chỉ biết tiêu mà không biết kiếm, hắn chỉ là gần đây chỉ là tiêu xài hơi quá tay thôi mà.

Việc này cũng không thể toàn trách hắn a! Ai bảo Tam Dương Thành có rất nhiều cửa hàng mà thứ tốt cũng nhiều, mỗi lần đi ra ngoài, nếu mà không mua gì mang về thì đều luôn cảm thấy cả người không thích hợp.

Sở Diệp ngẩng đầu, dùng ánh mắt oán trách nhìn Lâm Sơ Văn.

Lâm Sơ Văn thu liễm nét vui mừng trên mặt, bỗng nhiên ý thức được chính mình hình như phản ứng hơi quá kích.

“Ta có phải là đã chi tiêu quá lãng phí không?” Sở Diệp đáng thương hề hề hỏi.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, nói: “Cũng không thể nói như vậy.” Sở Diệp tuy rằng lãng phí một ít, nhưng số tiền đã tiêu kia vẫn là có chút hồi báo.

Thế giới này luôn thay đổi trong nháy mắt, ai cũng không biết ngay sau đó sẽ phát sinh cái gì. Như Tử La Tông đó là một ví dụ thực tế nhất, dù có Hồn Vương tọa trấn thì sao cũng bị người ta gϊếŧ sạch trong một đêm. Đồng vàng tuy quan trọng, nhưng tánh mạng lại càng quan trọng hơn, dù lãng phí nhiều đồng vàng hơn nữa nhưng có thể tăng lên thực lực cũng là chuyện tốt.

Chỉ là nếu Sở Diệp tiếp tục tiêu như vậy, bọn họ sớm muộn cũng sẽ phá sản, tiền tiêu thì dễ nhưng kiếm tiền cũng không phải là chuyện đơn giản đâu!

“Tuyết Bảo mỗi ngày đều phải ăn một con Thảo Dược Gà, bình quân một ngày phải tốn 3000 đồng vàng, hơn nữa mỗi ngày đều phải dùng Hồn Tinh, linh dược, mà đặc biệt mỗi tháng còn phải tốn hai vạn đồng vàng để mua Hồn Tinh.

“Tiểu Ngân gần đây ăn uống đã ít đi không ít, chỉ cần uy một chút Hồn Tinh là tốt, chỉ là ong đàn gần đây tiêu dùng có chút lớn."

Tiểu Ngân có thể dựa theo sự trưởng thành của đàn ong để mà trưởng thành theo, mà trước mắt Tiểu Ngân thăng cấp không dễ, Sở Diệp liền đem tâm tư đặt lên sự trưởng thành của ong đàn.

Chỉ trong một tháng, ong đàn tiêu hơn tám vạn Hồn Tinh và toái Hồn Tinh, mà phấn hoa trước kia cũng đã ăn hết.

Tuy tiêu hao lớn nhưng bọn họ cũng đạt được không ít chổ tốt, Ngân Sí Ong đàn đã có trên 3000 ngàn con Ngân Sí Ong có phẩm cấp, nhờ đó thực lực của Tiểu Ngân cung nhờ đó tăng lên.

Nhưng nếu tiếp tục tiêu hao như vậy, số tiền bọn họ có cũng sẽ không đủ tiêu.

“Tiểu Thải cùng Tiểu Bạch, dù tiêu hao không nhiều, nhưng một tháng cũng phải tốn mấy trăm đồng vàng.” Nhưng về sau khi thực lực của tụi nó tăng lên thì số tiền cần tiêu càng nhiều hơn.

Sở Diệp gần đây cũng sử dụng không ít dược tề, nhưng đa số đều là do Lâm Sơ Văn luyện chế, tuy Dược Tề không phải bỏ tiền mua nhưng dược liệu thì phải tốn tiền mua.

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Kỳ thật, ngươi không cần mỗi ngày đều cho Tuyết Bảo ăn Thảo Dược Gà.