Trước mắt việc buôn bán linh thú đã tiến vào bình cảnh, là thời điểm cần phải suy xét hướng chuyển hình.
“Hiện tại ngươi đi liền liên hệ người mua đi.” Chợ chung còn chưa kết thúc, mà hiện tại ở Lưỡng Giới Thành còn có không ít ngoại lai Hồn Sư, đúng là một thời điểm tốt, lúc này bán gà bán cá, cũng có thể bán được giá tốt.
Lâm Sơ Văn gật đầu, lên tiếng “Hảo"
Ở Lưỡng Giới Thành ai mà không biết Long Ngư và Thảo Dược Gà do Sở Diệp dưỡng có uy danh cở nào, ngày thường Sở Diệp cũng có bán ra nhưng số lượng không nhiều, nay lại thông báo muốn bán ra số lượng lớn, thực mau đã bị tranh mua không còn.
Võ Phong được như ý nguyện mua được thứ mình muốn là long hổ gà, nên tâm tình rất tốt.
“Sở thiếu, như thế nào đột nhiên nghĩ thông suốt, mà đem long hổ gà ra bán vậy."
Sở Diệp nhàn nhạt nói: “Không có tiền, chỉ có thể bán ra để thu hồi tài chính."
Võ Phong thầm nghĩ: Này Thảo Dược Gà chính là gà để trứng vàng, Sở Diệp vậy mà chịu bỏ ra để bán, chẳng lẽ thật là thiếu tiền a!
“Chờ khi chợ chung kết thúc, ta tính toán sẽ đi dã ngoại một thời gian, nên sẽ không có tâm lực mà đi chiếu cố mấy vật nhỏ này.”Sở Diệp nói.
Võ Phong gật đầu, nói: “Thì ra là thế."
Võ Phong bỗng nhiên nhớ tới, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn cũng không phải là loại nhân vật dễ chọc. Hồn Thú của gai người có sức chiến đấu vô cùng lợi hại, lại nói tiếp, đi dã ngoại săn gϊếŧ hung thú, tuy nói là nguy hiểm nhưng tiền lời vẫn là rất khả quan.
“Sở thiếu chẳng lẽ là muốn thâm nhập mười vạn man hoang?” Võ Phong hỏi.
Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng là có ý định này."
“Sở thiếu còn trẻ, đi ra ngoài rèn luyện cũng là chuyện tốt, chỉ là mười vạn man hoang, có rất nhiều địa phương có địa hình vô cùng phức tạp, mặc dù Hồn Vương cường giả đều có khả năng mang thương tích mà về.” Võ Phong nhắc nhở nói.
Sở Diệp gật đầu, nói: “Cái này ta hiểu."
Hồ Minh Nguyệt đã mua 15 con tằm vương, thịt tằm vương nàng đã sớm muốn mua, nhưng trước đó Sở Diệp vẫn luôn luyến tiếc không chịu bán, hiện tại đột nhiên nhả ra, Hồ Minh Nguyệt sợ Sở Diệp hối hận, nên liền mua đi một phần ba. Hồ Minh Nguyệt kỳ thật là rất muốn mua hết bất quá, Thịt Heo Tằm này là thứ mà rất nhiều người đang nhìn chằm chằm, Hồ Minh Nguyệt không thể không cho người khác một chút mặt mũi.
Biết Sở Diệp muốn bán Long Ngư, Nhất Phẩm Cư phái nhân viên chuyên môn tới vớt, tổng cộng vớt được 150 con, mà trong hồ Sở Diệp còn dưỡng một số loại khác phẩm chất cũng không tệ Nhất Phẩm Cư nhân tiện cũng mua đi không ít.
Sau khi đem hơn phân nữa linh thú trong động phủ bán đi Sở Diệp trên người đã có nhiều hơn một trăm vạn đồng vàng.
“Động phủ thanh tịnh không ít a!” Sở Diệp nói.
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Hình như là vậy.” Thảo Dược Gà bán đi không ít, tiếng gà gáy cũng giảm đi không ít
Sớm đã quen những thanh âm cải cọ ầm ỉ nhưng nay lại yên ắng hơn, nên Sở Diệp thật là có chút không quen, nhưng khi nghĩ đến đồng vàng, thì tâm tình lại tốt hơn rất nhiều.