Xuyên Thư Chi Nghịch Chuyển Nhân Sinh

Chương 524

Sở Kinh có chút nghi hoặc nói: “Thoạt nhìn, cũng không có gì khác biệt lắm a! Vì cái gì mà giá tới năm vạn đồng vàng?"

Sở Diệp: “........” Cái này sao, người mua nguyện ý là được.

“Mấy con này là dưỡng nhan gà sao?” Sở Miêu hỏi.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Là nó."

Sở Miêu từ nảy tới giờ đều không lên tiếng, nhưng khi nhìn đến dưỡng nhan gà, rốt cuộc cũng nhịn không được, nói:“Chúng thật đẹp mà trứng gà chúng có hiệu quả thần kỳ như vậy sao a!"

Sở Diệp nhún vai, nói: “Ta cũng không biết."

Sở Miêu nhìn Lâm Sơ Văn, nhỏ giọng hỏi: “Lâm thiếu, ngày thường là ăn cái này sao?

Sở Diệp cười cười, nói: “Sơ Văn lớn lên đã đẹp, không cần phải ăn mấy cái này."

Sở Miêu có chút hâm mộ nói: “Thật lợi hại.”

“Ở đây có hai rổ dưỡng nhan trứng Sở Miêu ngươi cầm đi phân phát cho mọi ngươi đi.” Sở Diệp nói.

Sở Miêu có chút vui sướиɠ nói: “Có thể chứ?"

Sở Diệp nhàn nhạt nói: “Có thể a! Thứ này vẫn là tương đối thích hợp với các nữ sinh hơn.”

Tham quan xong gà, thì mọi người đi tham quan ao cá.

Sau một hồi đi dạo, mấy người Sở gia luôn ra sức khen tặng Sở Diệp, còn Sở Tư Thần thì sắc mặt lại không tốt lắm.

“Tiểu Diệp a! Động phủ của ngươi lớn như vậy, mà chỉ có hai người các ngươi xử lý cũng quá vất vả, bằng không, từ Sở gia tìm vài người tới giúp ngươi đi.” Sở Hưng Xương nói.

Sở Tư Thần nhìn Sở Hưng Xương, nhưng đối với đề nghị của đối phương thật ra lại thập phần tán thành.

Sở Tư Thần luôn cảm thấy trên người Sở Diệp có bí mật, nếu là đem người an bài đến đây thì có lẽ có thể tra xét một phen.

Sở gia hiện tại người ăn cơm trắng còn rất nhiều, nếu có thể đem một ít kẻ ăn không ngồi rồi ăn bám gia tộc tống cổ đến nơi đây, thì cũng có thể giảm bớt vài phần gánh nặng cho gia tộc.

“Không cần, chỉ có một cái động phủ, ta có thể tự xử lý.” Sở Diệp không chút do dự cự tuyệt.

Sở Hưng Xương cau mày, nói: “Ngươi tốt xấu gì cũng là Hồn Sư, chuyện gì đều tự tay làm lấy cũng là quá vất vả."

Sở Diệp híp mắt mắt, thầm nghĩ: Sở gia đây là muốn cài người bên cạnh hắn đây mà.

Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn tươi cười, nói: “Ta cùng Sơ Văn muốn sống thế giới của hai người mà thôi, không muốn có những người khác tới quấy rầy."

Sở Diệp thầm nghĩ: Hắn kế tiếp còn muốn chế tạo sát khí, việc này nếu để lộ một chút tiếng gió, hắn sợ là bọn họ sẽ chết không có chỗ chôn.

Sở Hưng Xương nhìn Lâm Sơ Văn có chút không cam lòng nói: “Vậy điều vài người lại đây, làm canh gác cho ở động phủ cũng sẽ không ảnh hưởng đến các ngươi."

Sở Diệp nhàn nhạt nói: “Kia cũng không cần a! Ta động phủ đã có Ngân Sí Ong mà chúng rất bưu hãn lại rất dễ dàng bị mất khống chế, một không cẩn thận đem người ta cắn chết, vậy thì không tốt lắm."

Sở Hưng Xương nghe Sở Diệp nói thế cũng chỉ cau mày nghe rồi im luôn.

Sở Diệp cự tuyệt đề nghị của Sở Hưng Xương thì không khí bỗng nhiên trở nên trầm thấp xuống. Người Sở gia đều minh bạch, Sở Diệp đối với Sở gia đã có khúc mắc cùng đề phòng bọn họ.

Sở Kinh tương đối trì độn, nên cũng không nhận ra sự khác thường “Sở Diệp, chúng ta khi nào ăn gà a!”

Sở Diệp nhìn Sở Kinh, nói: “Ngươi nếu đói bụng thì hiện tại liền có thể ăn."

Sở Kinh không ngừng gật đầu, nói: “Hảo a! Hảo a! Hiện tại liền ăn."