Sở Nhan Vũ gật đầu, nói: “Đúng vậy nếu người khác gặp trường hợp như vậy thì phải ầm thầm mà xử lý mới đúng. Mà người bán dược tề kia bán dược tề ra giá cả lại rẻ hơn thị trường 20% mà phẩm chất dược tề lại còn tốt nữa, đã có không ít người đã rao tin sẽ mua lại số dược tề của vị kia bằng giá cao, nhưng những người mua được trước đó, lại luyến tuyết sang tay."
Sở Diệp lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, nói: “Có loại chuyện tốt này? Đáng tiếc, lúc ấy ta không ở chợ đen."
“Triệu sư huynh hoài nghi, vị Dược Tề Sư có lẽ đã bị Không Minh lão tổ vát ôm đi rồi, nơi này dù sao cũng là địa bàn của Không Minh lão tổ.” Sở Nhan Vũ nói.
Sở Diệp: “......” Cũng không có đâu.
Sở Nhan Vũ lắc đầu, nói: “Không nói cái này nữa, đây là danh sách vật phẩm mà Thanh Vân Tông bán ra lần nay."
Ngươi nếu là có yêu cầu gù có thể nói cho ta, ta có thể giúp ngươi mua nó với giá tốt nhất."
Sở Diệp cười, nói: “Như thế, liền đa tạ cô cô."
“Tiểu Diệp, ngươi cũng quá khách khí.” Sở Nhan Vũ cười khổ một tiếng nàng có thể giúp đỡ Sở Diệp, chẳng được mấy chuyện.
Tiểu Ngân mang theo một đám Ngân Sí Ong bay vào, quay quanh Sở Diệp ong ong kêu hai tiếng.
Sở Diệp từ nhẫn không gian lấy ra một khối tinh hạch, hướng Tiểu Ngân mà ném.
Sở Nhan Vũ nhìn Tiểu Ngân, cười cười, nói: “Ngân Sí Ong của ngươi giống như so với trước đã lớn hơn một vòng."
Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy! Bởi vì ăn nhiều, cho nên mập ra."
“Mà khi ta gặp nó thì nó không phải màu này” Sở Nhan Vũ nhíu lại mày nói.
Sở Diệp gật đầu, nói: “Bởi vì Tiểu Ngân thích màu vàng, nên mua bột vàng phủ lên người nó."
Sở Nhan Vũ xuy cười một cái, nói: “Ngươi tên tiểu tử thúi này, còn biết trêu cô cô ngươi? Bất quá, Tiểu Ngân khí thế trên người không thấp."
Sở Diệp nhàn nhạt nói: “Chiến Tướng cấp 3.”
Sở Nhan Vũ đột nhiên mở to mắt, nói: “Chiến Tướng cấp 3?”
Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy!"
“Nhanh như vậy?"
Sở Diệp cười cười, nói: “Cũng còn tạm."
Sở Nhan Vũ vốn còn nghĩ Sở Diệp có thể tiến giai Chiến Tướng là do vận khí, còn nếu muốn tiến xa hơn nữa thì không thể, nhưng không nghĩ tới chỉ mấy năm mà đã tiến đến Chiến Tướng cấp 3 " thật sự là quá nhanh".
Sở Diệp vẫy vẫy tay, nói: “Không dám, không dám, nhưng ta còn muốn đem Hồn Sủng tiến đến Hồn Vương, nếu so ra thì vẫn còn quá chậm."
“Tiểu Diệp, ngươi lại nói giỡn."
Sở Diệp: “.......” Hắn rõ ràng là nghiêm túc mà, hắn như thế nào mà không thể trở thành Hồn Vương, tuyệt thế thiên tài như hắn, nếu muốn trở thành Hồn Vương không phải là thuận lý thành chương sao?
Sở Nhan Vũ nhìn Ngân Sí Ong bay tới bay lui, nói: “Tiểu Diệp, ngươi thật là hảo phúc khí a! Theo ta thấy, con Ngân Sí Ong của ngươi hẳn là phản tổ hoặc là biến dị thành Kim Sí Ong, Kim Sí Ong có phẩm tướng so với Ngân Sí Ong là tốt hơn rất nhiều."
Sở Diệp: “......” Vị tiểu cô cô này của hắn ngẫu nhiên vẫn là có nhãn lực a! “Ta là có phúc khí."
Sở Nhan Vũ trịnh trọng nói: “Ngươi cũng không thể lãng phí phúc khí, nhất định phải hảo hảo bồi dưỡng chỉ Hồn Sủng này."
Sở Diệp gật đầu, nói: “Ta biết.”
Sở Nhan Vũ đem ánh mắt chuyển tới Tiểu Bạch, không tiếng động mà thở dài.
Tiểu Bạch đánh cái ngáp, lười đi để ý Sở Nhan Vũ
Lâm Sơ Văn đi đến, nói: “Tiểu cô cô ngươi đi rồi?”
Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy!”
“Việc bán dược tề vẫn là chúng ta vãn là quá bất cẩn” Lâm Sơ Văn nhăn nhăn mày nói.
Sở Diệp lắc đầu, nói: “Sau lại tự trách mình? Muốn trách thì nên trách những Dược Tề Sư đó quá mức vô năng, ngươi chỉ tùy tùy tiện tiện luyện chế ra dược tề, thì đã vứt bọn họ ra mấy cái phố."
Sở Diệp thầm nghĩ: Sơ Văn ở trong sách chính là một thiên tài dược tề, hiện tại xem ra trình độ luyện dược của Sơ Văn đã vượt xa những gì mà tác giả đã miêu tả.