Ở bên trong Lăng An Trấn tại một khách điếm, Sở Diệp nhìn la bàn nhíu lại mày.
"Ở gần đây cũng có sào huyệt châu chấu, bất quá không dễ xuống tay.”
Bọn họ đã liên tục phá huỷ bốn cái sào huyệt, Sở Diệp lợi dụng la bàn để phân biệt sào huyệt châu chấu, nên cũng có kinh nghiệm, trước đó còn tìm được hai cái sào huyệt của loại côn trùng khác, nên hiện tại chỉ cần quan sát la bàn là Sở Diệp có thể đoán ra là có nên ra tay hay không.
Lâm Sơ Văn nhìn la bàn, nói: “Có người thủ.”
Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy.”
Hắn cùng Lâm Sơ Văn liên tục tìm trùng sào mà xuống tay, hẳn đã khiến người sau màn cảnh giác.
Tuy rằng sau khi xong việc, bọn họ đều sẽ tiến hành rửa sạch hiện trường, nhưng cũng sẽ bị đối phương phát hiện ra manh mối, còn có khả năng suy đoán ra được là cùng một nhóm người ra tay, thậm chí còn có khả năng đoán được Hồn Sủng của bọn họ là loài gì.
Bên ngoài sào huyệt có ba Hồn Sĩ cửu cấp đang ẩn nấp.
Một khi hắn cùng Lâm Sơ Văn hạ thủ, rất có khả năng sẽ bị người ta dùng chiêu bắt ba ba trong rọ.
Sở Diệp cũng không phải là sợ ba Hồn Sĩ cửu cấp kia mà là lo lắng chính là cái người ở phía sau màn.
Chỉ cần tùy tiện mà đã có thể điều động ba Hồn Sĩ cữu cấp dù kém cỏi nhất cũng là Hồn Sư, nếu làn Hồn Vương cũng không phải không thể nào.
Hắn cùng Lâm Sơ Văn chỉ mới là 2 Hồn Sĩ Trung cấp mà thôi, một khi để người phía sau màn biết là thân phận bọn họ, thì chỉ cần tùy tiện động một ngón tay, là có thể gϊếŧ bọn họ tới không có chỗ chôn.
Đối phương bày ra bố cục lớn như vậy, sợ là có mưu đồ không nhỏ a!
Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, cười cười, nói: “Nhờ có la bàn mà giảm đi không ít phiền toái.”
Nếu không có la bàn tinh trắc trước, một khi bọn họ tìm được rồi sào huyệt, rồi chui đầu đó, vậy chỉ sợ là chết không có chỗ chôn thây.
“Đám trứng Châu Chấu Vương kia hẳn cũng đã thành hình, trùng vương hẳn cũng đã bắt đầu nở ra, nếu muốn nhặt tiện nghi như lúc trước hẳn đã không còn khả năng.”
Lâm Sơ Văn lắc lắc đầu, nói: “Vẫn là không cần mạo hiểm.”
Trước đó là do đối phương bất cẩn mới khiến cho bọn họ liên tiếp nhặt tiện nghi, hiện tại đối phương đã chú ý bọn họ, nếu hạ thủ liền rất nguy hiểm.
Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn, có chút lo lắng nói: “Ngươi nói xem cái người sau màn kia, có thể sử dụng kỷ năng Thông Cảm hay không.”
Lâm Sơ Văn nhấp môi, nói: “Không biết, loại tình huống này tương đối đặc biệt.”
Sở Diệp Hồn Thất có chút đặc thù, sinh ra Hồn Thất phụ thuộc, mới có thể quan sát được hình ảnh do Hồn Sủng phụ thuộc truyền tải, còn cái người Hồn Sủng Sư sau màn kia chưa chắc đã có loại kỷ năng này, hơn nữa, một khi sử dụng kỷ năng Thông Cảm sẽ yêu cầu tiêu hao thể lực cực lớn, mà đối phương làm ra bố cục lớn như vậy, hẳn là cũng sẽ không có năng lực mà theo dõi mỗi cái sào huyệt.
“Tuy rằng như thế, chúng ta vẫn là cẩn thận một chút.” Sở Diệp nói.
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Như vậy cũng tốt.” Ban đầu đối phương không chú ý đến bọn họ còn tốt, này đối phương hẳn là đã có phát hiện, một không cẩn thận bọn họ liền vạn kiếp bất phục.