Vừa mới làm xong một hồi kia quá lâu, Hứa Duy còn chưa có hòa hoãn lại, tùy ý Vu Thế Châu đặt cô vào bồn tắm. Đôi mắt mê mang hơi híp lại, khóe mắt đỏ đậm, tư thế mị hoặc nhàn nhạt thoả mãn.
Gối lên cánh tay anh, cả người lộ ra như mật đào ngọt lành. Da thịt trong suốt trắng nõn bởi vì một hồi yêu đương nhẹ nhàng vui vẻ toát ra màu hồng nhạt, môi đẫy đà có chút sưng đỏ.
Mặt nhẵn bóng dán trên cơ ngực của anh cọ vài cái, đến lúc này mới thôi, điều khiến Hứa Duy vừa lòng nhất chính là dáng người của Vu Thế Châu. Cao thẳng có da thịt, ăn mặc quần áo tràn đầy cảm giác thiếu niên, khí chất trầm tĩnh, phảng phất như nam chính cao lãnh ít lời trong tiểu thuyết thanh xuân vườn trường.
Cởi xiêm y thay thế vào đó thân hình rắn chắc mạnh mẽ, cơ bắp rắn đanh cũng không khiến người ta cảm thấy hung dữ.
B
ình thường nhìn không ra, lúc dùng sức mới biết được anh rất mạnh mẽ.
Mỗi lần lên giường cùng anh, cô đều thỏa mãn quá mức. Tuy rằng lần trước ở trong xe bị anh bắt nạt rất chật vật, nếu đã giận dỗi đủ rồi, anh cũng đã chịu trừng phạt, Hứa Duy liền cho qua việc không đề cập tới.
Thỏa mãn qua đi, cô thích ăn vạ trên người anh, chính bản thân cô cũng không nhận ra được. Vu Thế Châu điều chỉnh độ ấm của nước xong, cũng ngồi vào trong, bảo Hứa Duy dựa vào ngực anh.
Anh vai rộng chân dài, rất nhẹ nhàng đã có thể bao trọn cô trong l*иg ngực, cô gái trắng nõn mảnh khảnh ngoan ngoãn dựa sát vào anh, trong lòng Vu Thế Châu toát ra cảm giác vui sướиɠ thỏa mãn nồng đậm.
"Duy Duy, ngồi thẳng người lên." Để anh thuận tiện thoa đều sữa tắm.
Trên eo phía sau lưng còn chống một cây gậy vẫn chưa được ăn no cứng như sắt, Hứa Duy trốn đi một chút.
Tay lại căng ra, không cẩn thận ấn đồ vật kia ấn vào bồn tắm, nghe thấy bên tai một tiếng ẩn nhẫn kêu đau nho nhỏ.
Có một luồng nhiệt khí thổi tới sau cổ, trong phòng tắm sương mù dày đặc, nóng hừng hực, khuôn mặt Hứa Duy hồng nhuận. Nhìn anh một cái, thu hồi tay, bị anh bắt lấy, chậm rãi sờ đến chỗ cự vật mới vừa rồi còn ở trong thân thể cô đấu đá lung tung.
Giọng Vu Thế Châu trầm thấp phiếm dụ hoặc, "Duy Duy, nó vẫn còn chưa có ăn no."
Hứa Duy ngày thường đĩnh đạc, thế như ngự tỷ, mỗi lần vừa đến trên giường liền mềm mại rầm rì kêu.
Lập tức ngượng ngùng, bên tai nóng bỏng, "Vừa rồi đã làm lâu như vậy......"
Anh không rảnh trả lời cô, hai thân thể dán sát vào nhau, Vu Thế Châu nhẹ nhàng ôm lấy eo thon nhỏ, lấy tay cô cầm côn ŧᏂịŧ. Hứa Duy không có kinh nghiệm, đồ vật trong tay nóng bỏng ở trong lòng bàn tay cô nhảy một cái, cô dùng sức nhéo.
Trong cổ họng Vu Thế Châu tràn ra một tiếng kêu rên, thật sự gợi cảm khiến người ta muốn bắt nạt anh. Hô hấp ngừng lại một chút, Hứa Duy nghĩ nghĩ, trên tay bắt đầu chậm rãi vuốt ve trên dưới.
Mỗi lần đến gốc rễ côn ŧᏂịŧ liền chậm rãi thả lỏng lực tay, sau đó chặt lại ở qυყ đầυ, thường thường còn dùng móng tay nhẹ nhàng gãi gãi mã mắt. Đôi tay Vu Thế Châu chống lên thành bồn tắm, hơi hơi ngẩng đầu lên rêи ɾỉ.
Trên mặt biểu tình dâʍ đãиɠ, thỏa mãn, mừng như điên, cuốn hút, "Duy Duy, thật thoải mái...... A, ngạch...... Dùng sức, mau một chút."
Chưa từng thấy qua anh có biểu tình mất khống chế như vậy, Hứa Duy không rõ có phải anh thật sự thoải mái hay không, mông nhếch lên, ngồi ở trên đùi Vu Thế Châu. Tay anh phủ lên tay cô, tăng nhanh hơn tốc độ vuốt ve.
Vu Thế Châu kịch liệt thở dốc, dựa vào hõm vai cô, cả người đều run nhè nhẹ. Thật lâu sau mới kêu lên một tiếng, lượng lớn dịch trắng phun vào trong nước, khuếch tán ra. Lại bắn thêm vài cái, anh không ngừng thở dốc.
Cả người lười biếng dựa vào cô, mỗi một lỗ chân lông đều tản mát ra hơi thở lười nhác thỏa mãn, sắc mặt ửng đỏ. Mắt thanh lãnh rút đi vẻ lạnh băng, khóe mắt ngọt ngào nhắm lại, nhỏ giọng nói: "Duy Duy, thoải mái quá."
Hứa Duy có chút ngượng ngùng, vẫn là lần đầu tiên dùng tay làm cho anh, nhưng mà anh cũng đã liếʍ đến toàn thân cô đều biến dạng, như vậy cũng không có gì...... Nhỉ?
Một lát sau, Vu Thế Châu chậm rãi bình phục, đột nhiên ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn cô. Hứa Duy tẩy rửa sạch sẽ cho chính mình, đầu mày khẽ nhếch, "Anh làm sao thế?"
"Duy Duy, sao em biết làm kiểu này?" Làm cho anh thực thoải mái, một chút cũng không giống như lần đầu tiên.
Hứa Duy dựa về sau một chút, tránh thoát khỏi tầm mắt tìm tòi nghiên cứu của anh, "Anh nghĩ sao?"
Tuy rằng nghĩ đến khả năng nào đó có một chút tức giận, nhưng anh không đổi sắc mặt, một tay đem người vớt lại đặt trên đùi. Phía dưới côn ŧᏂịŧ đã mềm xuống cọ ở trên âʍ ɦộ, nước ấm hoà hoãn vui vẻ, Hứa Duy tắm đến cả người đỏ như trứng tôm.
Đầu lưỡi của anh không an phận hôn lên bả vai cô, một tay chặn ở trên eo, một tay theo đường cong lưu sướиɠ, tìm được dưới nước. Xuyên qua đám lông thưa thớt nhợt nhạt, nhẹ nhàng ấn lên hộ thịt nở nang.
Đầu ngón tay quét qua mị thịt mềm mại, vói vào tiểu phùng, lại chỉ lướt qua liền ngừng, dụ dỗ, "Nói cho anh, Duy Duy, ân?"
Hứa Duy cắn răng, bám vào cánh tay cường tráng của anh, cả người mềm như nước, dán trên người anh. Ngón tay kia đột nhiên chọc vào âʍ đa͙σ, mang vào dòng nước ấm, lập tức bị tầng tầng lớp lớp mị thịt cắn nuốt.
Chậm rãi bắt chước côn ŧᏂịŧ thọc vào rút ra, móng tay cọ lên tường thịt mềm mại, kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cả người cô run lên. Hứa Duy thầm mắng khốn kiếp, mặt lại đỏ, "Thời đại học, xem qua phim người lớn, anh...... Ra đi."
Người phía sau không có phản ứng, động tác trên tay lại càng thêm ra sức, hai ngón tay đều đi vào, vừa nhanh vừa mạnh. Trong miệng Hứa Duy tràn ra rêи ɾỉ nhỏ vụn, người mềm mại lui về phía sau.
Một tay Vu Thế Châu cố định eo cô thật chắc, khóa người ở trong ngực, "Có qua có lại, anh cũng muốn cho em được thoải mái."
Động tác thọc vào rút ra mau hơn, tuy rằng không thô to bằng côn ŧᏂịŧ, mang đến cảm giác hoàn toàn khác biệt. Lại còn ở trong nước, người bị tắm đến lười biếng, thần kinh càng thêm mẫn cảm.
Trên người như bị điện giật, mỗi lỗ chân lông đều mở ra, toàn bộ cảm giác đều vọt tới dưới thân, kɧoáı ©ảʍ bị phóng đại. Hứa Duy như là một con cá thiếu nước, rốt cuộc vào lúc ba ngón tay anh gia nhập, sau khi nhanh chóng moi đào một lúc, cả người đột nhiên run rẩy.
Bụng nhỏ co chặt, bủn rủn xoắn lấy, một dòng dâʍ ɖị©ɧ đột ngột tràn ra, hòa lẫn vào trong nước. Hứa Duy dựa vào người Vu Thế Châu, bắt lấy tay anh, mềm như bông, không sức lực.
Cảm nhận được anh rút ngón tay ra, lối vào âʍ đa͙σ xôn xao, kɧoáı ©ảʍ vẫn cứ mãnh liệt.
Giây tiếp theo, một đồ vật thô cứng để lên, cảm giác quen thuộc như vậy, qυყ đầυ ngẩng cao, nện ở trên âʍ ɦộ.
Hứa Duy lắc mông muốn né tránh, "Từ bỏ, anh tránh ra."
"Duy Duy, em ăn no rồi, anh vẫn còn bị đói đó." Anh cười khẽ, trong giọng nói thế nhưng mang theo một tia tà khí.
Cô khó khăn vểnh mông lên, né tránh một chút, lại bị đè nặng eo dùng sức nhấn xuống một cái, thẳng tắp ngồi ở trên đùi to lớn của anh. Côn ŧᏂịŧ đứng thẳng vừa đúng góc độ, thật mạnh phá vỡ huyệt đạo vọt vào bên trong.
Hứa Duy khẽ kêu một tiếng, ấn đường nhíu chặt, anh đi vào quá sâu, lại là tư thế nữ trên cắm từ phía sau. Côn ŧᏂịŧ bị hút chặt ở bên trong, tất cả nếp uốn âʍ đa͙σ đều bị căng ra, mị thịt nơi cửa động trong suốt, tạo thành một cái động tròn tròn.
Tuy rằng ở trong nước có chút lực cản nhưng không có ảnh hưởng gì, Hứa Duy vểnh mông lên, bị anh giam cầm cố định eo nhỏ. Đồng thời côn ŧᏂịŧ hướng về phía trước thọc lên, lôi kéo cô ngồi xuống, dươиɠ ѵậŧ thô tráng kia thẳng tắp đâm vào trong.
Hai người vốn dĩ đã làm trước đó, giờ phút này bởi vì có nước bôi trơn, côn ŧᏂịŧ tiến vào càng dễ dàng hơn. Không bao lâu sau, một thứ cọ qua bên trong âʍ đa͙σ nhô lên, cả người Hứa Duy tức khắc run lên, âʍ đa͙σ gắt gao co rút lại.
Hút chặt khiến Vu Thế Châu kêu rên, cười nhẹ, "Có phải đυ.ng vào điểm G của em rồi không."
Hứa Duy tức giận, dùng sức cào cánh tay anh, Vu Thế Châu thay đổi góc độ, mỗi một cái đều xông lên thật mạnh va vào G điểm. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn, toàn thân nhũn ra, bụng nhỏ xoắn chặt, âʍ đa͙σ nóng rát.
Cô lung tung lắc đầu, kɧoáı ©ảʍ ngập đầu, không biết là đau hay là sướиɠ, khóc lóc nói: "Nhẹ một chút...... Ách! Không cần...... Không cần đâm nơi đó, a!"
Anh chỉ nặng nề thở dốc, tốc độ như chạy bằng môtơ điện, dùng tư thế xi tiểu trẻ con nâng chân cô lên. Trong cổ họng rêи ɾỉ một tiếng, lao tới nhanh hơn, nước trong bồn tắm gợn sóng, hơn phân nửa bị sánh ra ngoài.
Hai đùi dùng sức kẹp vào, côn ŧᏂịŧ thọc đến chỗ sâu nhất, tắc ở tử ©υиɠ mở ra một cái miệng nhỏ, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn vào trong. Chỗ sâu trong âʍ đa͙σ vừa đau vừa sướиɠ, vừa mềm vừa ngứa, dùng ngôn ngữ không thể hình dung hết cảm giác mãnh liệt.
Hứa Duy gắt gao nhíu mày, mãi đến khi anh bắn xong, thân dưới còn dính chặt lấy nhau. Mật đạo có cảm giác bị xé rách hơi đau, đường đi bị căng đến cực hạn, thanh âm Hứa Duy phát ra đều lạc đi, "Ra rồi a."
"Duy Duy, qυყ đầυ của anh hiện tại đang tắc ở cửa tử ©υиɠ của em, sắp bấm gãy anh rồi, vừa đau vừa chặt, rất sướиɠ." Anh nói nhỏ ở bên tai cô.
"Quá căng, anh ra ngoài đi."
"Còn nhớ rõ lần trước nướ© ŧıểυ của anh ở trong tử ©υиɠ của em không? Cũng như thế này, bị em kẹp sắp đứt đến nơi. Bụng em như là mang thai bốn năm tháng, làm rất sướиɠ."
Hứa Duy cả kinh, cho rằng anh muốn làm trò cũ, "Anh đừng, đau."
"Lúc ấy có sướиɠ hay không?" Anh dùng ngữ điệu dụ dỗ.
Tử ©υиɠ ngâm trọn nướ© ŧıểυ, lại có dâʍ ɖị©ɧ của hai người, lúc ấy cảm giác bụng sắp căng đến nổ tung. Anh còn không muốn sống dùng sức làm, mỗi lần rõ ràng dâʍ ɖị©ɧ sắp ra ngoài, đều bị anh đổ trở lại.
Bụng nhỏ căng cứng như thép, ở bên trong liều mạng co thắt, anh còn cảm thấy sướиɠ nữa? Hứa Duy xoay người tay chống lên bụng anh, "Ra đi a, khó chịu."
Anh đỡ eo cô, côn ŧᏂịŧ dùng sức đưa một cái, "Thật sự khó chịu sao?"
Hứa Duy hừ một tiếng, lúc ấy không chú ý, qua rồi cũng không nhớ tới hồi ức đêm đó chật vật thê thảm. Giờ phút này côn ŧᏂịŧ của anh kẹp ở cửa tử ©υиɠ, nơi nhỏ hẹp như vậy, bị bắt căng ra ngậm lấy côn ŧᏂịŧ to lớn của anh, ngứa qua rồi liền có chút đau.
"Sướиɠ, nhưng đau nhiều hơn." Cô cũng bị anh dụ dỗ nói ra da^ʍ ngôn lãng ngữ không ngừng, thật không muốn để ý đến anh.
Việc này phải từ từ tới, anh thông minh lùi côn ŧᏂịŧ ra một chút, không nghĩ tới cửa tử ©υиɠ kẹp rất chặt, dùng một chút lực mới rút ra được. Côn ŧᏂịŧ thiếu chút nữa trượt ra khỏi âʍ đa͙σ, luyến tiếc phải ra ngoài, anh lại nhét vào trong.
Đỡ Hứa Duy đứng lên, lau khô bọt nước trên người, Hứa Duy tiến lên phía trước một bước. Đột nhiên côn ŧᏂịŧ không kịp phòng bị rút ra, chỉ nghe " ba " một tiếng, dọc theo bắp đùi chảy rất nhiều dịch.
Chân Hứa Duy suýt chút nữa mềm nhũn, Vu Thế Châu giúp cô rửa sạch sẽ, ôm người trở về giường. Hứa Duy thở ra một hơi, anh lại đột nhiên ôm lấy cô, gác đùi lên eo.
Côn ŧᏂịŧ chống lên huyệt đạo, tách mông đâm một cái liền đi vào, đường đi truyền đến cảm giác sưng trướng.
Hứa Duy tức giận, cho rằng anh lại muốn làʍ t̠ìиɦ, "Anh làm gì thế?"
Vu Thế Châu đỡ mông cô nhấn một cái, côn ŧᏂịŧ bị chặt hẹp bao vây lấy, nhiệt độ ấm áp, thoải mái thở một hơi, "Anh muốn để ở bên trong em, vĩnh viễn không ra ngoài."
"Nhưng mà trướng lắm, quá thô."
Anh nghe thực hưởng thụ, nghiêm túc giải thích, "Chỉ là do em quá chặt cho nên mới phải luyện tập. Thường xuyên hàm chứa nó, trướng lớn một chút, về sau sẽ đỡ hơn."