Đế Cuồng

Chương 435: Thiên địch của long tộc

Mục trưởng lão cảm thán:

- Thiên Long Thần đại nhân là một trong những thủ lĩnh vĩ đại nhất của long tộc ta trong kỷ hồng hoang. Ông ấy cũng giống như thiếu chủ bây giờ, luyện thành được huyền công Cửu Mạch Quy Nhất. Năm tháng đó nếu không phải tồn tại một Trảm Long Nhân quá mức biếи ŧɦái thì có lẽ đã giúp cho yêu tộc tái hiện thời kỳ đỉnh cao, trở thành “vạn yêu chi tổ” rồi.

Long tộc tuy số lượng ít ỏi so với các chủng tộc khác nhưng xét về sự chất lượng thì chẳng có chủng tộc nào sánh bằng họ. Sinh ra từ máu huyết của Chân Long, thể chất cường đại không thua kém gì thần tộc, mỗi một long tộc cho dù yếu ớt đến mấy nhưng cũng là “đế trong yêu”, chưa từng có kẻ nào dám khinh nhờn bọn họ.

Không phải ngẫu nhiên mà các bậc đế vương trong lục giới, ngay cả phàm nhân cũng đều dùng hình ảnh long tộc để đại diện cho quyền lực tột độ của mình.

Nói về niên đại hình thành, bọn họ lại càng thể hiện rõ sự vượt trội, lâu đời hơn cả nhân tộc gấp trăm lần.

Chính vì tồn tại quá lâu như vậy, kho điển tích, bí sử mà họ tích lũy được lại càng dày đặc. Dù là bậc trí giả nổi tiếng nhất dùng cả đời cũng chưa chắc đã đọc hết ba phần. Nhờ có những tư liệu trên mà bọn họ có thể toàn lực nghiên cứu về những bậc hào kiệt từng sinh ra ở mỗi thời đại. Tìm tòi nắm bắt điểm mạnh điểm yếu của bọn họ nhằm cải thiện cho chủng tộc của mình.

Trong những cường giả này, có một vị khiến long tộc kinh sợ nhất, chỉ nghe đến danh xưng thôi đã hãi hùng khϊếp vía đến mức quay đầu bỏ chạy, đến mức có một giai đoạn nọ toàn bộ tộc nhân đang rải rác trong lục giới đều phải tụ họp lại một chỗ, thi hành chính sách “nội bất xuất, ngoại bất nhập” để tránh né nhân vật kia.

Nhân vật kia rốt cuộc là ai mà ghê gớm đến vậy? Có thể dùng sức một người mà dồn ép long tộc vào đường cùng, ngay cả yêu tộc cũng không dám tham dự vào cuộc chiến này, bàng quang ngó lơ để mặc cho ông ta hoành hành.

Không ai biết tên thật của ông ta, chỉ biết ông ta là một tu sĩ nhân tộc quật khởi trong những năm tháng vạn tộc tranh phong.

Một người một đao, tung hoành vạn giới, trảm sát vô số cường giả.

Tính cách điên cuồng, ngạo mạn, hiếu sát, coi trời bằng vung, mặc dù không đến mức bị gán ghép với danh hiệu “kẻ diệt đạo” nhưng vẫn khiến quần hùng thiên hạ ngán ngẩm, không muốn đυ.ng độ một chút nào.

Ông ta còn rất thích quyết đấu sinh tử, đã bám riết lấy ai thì trừ phi kẻ đó chết đi, bằng không ông ta sẽ bám theo dai dẳng không thôi.

Chính vì loại tính cách cổ quái này mà lúc ân oán giữa ông ta và long tộc nổ ra đã gây nên một trường hạo kiếp cực kỳ nghiêm trọng trong lịch sử yêu giới.

Vì săn gϊếŧ long tộc mà ông ta bất chấp tất cả xông vào rất nhiều cấm khu, điển hình là Vạn Yêu Mộ Địa tại tiên giới, nguyên thủy yêu giới cũng bị ông ta lật tung lên, , đến cả Yêu Hoàng cao cao tại thượng cũng bị ông ta chém một đao suýt nữa mất mạng.

Tu vi khủng bố của Trảm Long Nhân chấn nhϊếp tất cả, nhất là điệu cười tà ác mỗi lần gϊếŧ một long tộc càng thêm ám ảnh mọi người. Dần đà, ai nấy cũng đều tránh xa ra không muốn dây vào ác nhân này, mặc cho ông ta tác oai tác oái suốt mấy ngàn năm.

Thiên Long Thần là thủ lĩnh của long tộc khi ấy. Tu vi của y tuy cũng thuộc đẳng cấp hào kiệt nhưng lại không bằng Trảm Long Nhân về phương diện thực chiến.

Tuy nhiên thứ Thiên Long Thần có mà Trảm Long Nhân không có đó chính là trí tuệ. Mà nói vậy cũng không đúng. Bởi đơn giản khi một người có quá nhiều sức mạnh rồi, hắn sẽ tự nhiên bỏ quên não bộ của mình, trở nên lười biếng không còn muốn suy xét kỹ lưỡng mọi việc, chứ chưa chắc hắn đã là người ngu ngốc.

Trảm Long Nhân cũng vậy, ông ta cường đại vô bì, mọi người đều phỏng đoán rằng nhiều ông ta sẽ trở thành một vị Thiên Đế nhân trong tương lai nếu cứ duy trì tốc độ gia tăng tu vi cùng chiến lực như thế này.

Đắc tội với ông ta, long tộc chắc chắn chỉ còn nước diệt vong.

Tuy nhiên Thiên Long Thần lại không nghĩ vậy.

Năm tháng đó Thiên Long Thần vì bị Trảm Long Nhân kìm hãm đến mức không cách nào ngóc đầu lên được. Thêm vào đó tuổi tác ngày một cao, tuổi thọ cạn kiệt dần dần, trong tộc lại không xuất hiện bất kỳ một anh tài tiềm năng nào đủ sức xoay chuyển đại cục. Vì vậy Thiên Long Thần dốc hết tinh lực những năm tháng cuối cùng nghiên cứu về Trảm Long Nhân, muốn trừ bỏ thiên địch lớn nhất này.

Y cảm thấy Trảm Long Nhân khi đã vấn đỉnh tu vi thì liền có dấu hiệu ngạo mạn khinh địch, có lúc dù biết sa chân vào cảm bẫy nhưng vì ỷ lại vào đao pháp cường hãn vẫn tự đưa chân vào quỷ môn quan. Mặc dù đều hóa giải được nhưng cũng có lúc chịu thiệt thòi đến mức suýt nữa mất mạng. Đây là điều Thiên Long Thần có thể lợi dụng để phản sát, đảo ngược thế cờ.

Để chuẩn bị cho cái bẫy vây gϊếŧ Trảm Long Nhân, Thiên Long Thần đã phải bày bố suốt một ngàn năm. Y chơi lớn đến mức đặt trận pháp này ở trong Long Sào Tổ Địa, còn bày ra liên hoàn kế, tự mình diễn vở kịch vì đi khiêu chiến với một vị Nguyên Soái linh tộc thất bại mà đang hấp hối, trong giờ phút cuối cùng tìm đến Long Sào Tổ Địa để chờ cái chết.

Khoảnh khắc Trảm Long Nhân nghe xong quả nhiên không hề chần chừ tìm tới Long Sào Tổ Địa trong Vạn Yêu Mộ Địa.

Ông ta muốn chém đầu những long tộc có huyết mạch cao quý để dung luyện thanh Đồ Long đao trong tay mình. Nếu đối phương chết khô trong đó rồi thì xem như lãng phí mất một nguồn máu huyết cực mạnh.

Một trận đại chiến nổ ra ngay Bắc Vực Di địa, Trảm Long Nhân ngày hôm nhân gϊếŧ không biết bao nhiêu là long tộc, đến mức đẩy long tộc ở đây vào bước đường tuyệt diệt, chỉ để lại một cặp ấu long nhỏ xíu, mà tiền thân của chúng về sau chính là tổ tiên của Chân Long nhất mạch hiện tại, đồng thời cũng là tổ tiên của Đế Long.

Sách sử long tộc ghi chép, hôm ấy sát khí dâng lên như thủy triều, Trảm Long Nhân vác đao trên vai cười cuống tiếu, đơn thân độc mã đi vào Vạn Yêu Mộ Địa, vừa đi vừa gọi tên Thiên Long Thần.

Mà Thiên Long Thần cũng không ẩn nấp, trực tiếp dùng long uy ở Long Sào Tổ Địa gia trì lên thân thể, đánh một trận long trời lở đất với Trảm Long Nhân.

Trận chiến ấy thảm khốc không cách nào diễn tả, bốn mươi miếu điện ở Long Sào Tổ Địa sụp đổ, tàn hồn tổ tiên long tộc bên trong đều bị hủy diệt, truyền thừa đứt gãy. Kết quả Thiên Long Thần đồng quy vu tận cùng Trảm Long Nhân. Thân thể hủy diệt, tàn hồn xuất khiếu trốn đi.

Mà Trảm Long Nhân này đúng là điên cuồng hết chỗ nói, thân thể ông ta cũng trọng thương nghiêm trọng, không cách nào chữa trị được nữa. Trừ phi ngay lập tức đưa tàn hồn rời khỏi Vạn Yêu Mộ Địa tìm thân thể khác đoạt xá may ra có thể tiếp tục tồn tại. Nhưng ông ta lại không làm vậy, vẫn là tiếng cười tà ác khiến long tộc sợ hãi cất lên, tàn hồn trực tiếp đuổi theo Thiên Long Thần đến một địa phương sâu trong Vạn Yêu Mộ Địa.

Nào ngờ đây lại là một cạm bẫy khác mà Thiên Long Thần đặt ra, muốn triệt để gϊếŧ chết Trảm Long Nhân, hoặc chí ít là vây hãm ông ta đời đời kiếp kiếp. Hai tàn hồn này quấn lấy nhau vô số năm tháng như vậy, cắn xé nhau đến mức thần tính đã mất đi tới chín thành.

Về sau Lưu Tông trong hành trình đi tìm tiên đan diệu dược bảo mệnh cho con gái mình lại vô tình lưu lạc tới đây. Đi vào trận pháp cổ đại của Thiên Long Thần, bị hai tàn hồn này nhập thể khiến ông ta tẩu hỏa nhập ma, trong thức hải liên tục xảy ra cuộc chiến tranh giành thể xác của ba người.

Mục trưởng lão nói:

- Nhân tộc này nhìn nhỏ yếu nhưng số lượng hào kiệt sản sinh ra càng lúc càng nhiều. Lại được thiên địa ưu ái cho việc dễ dung hợp với khí cơ của chủng tộc khác mà không cần thông qua sinh sản. Một khi thành tựu Đế cảnh liền có thể lột xác biến thành dạng tồn tại như tiên ma quỷ yêu thần.

Đế Long cười nhạt:

- Nhưng đó vĩnh viễn chỉ là mượn nhờ. Bọn họ thiếu đi bản sắc của mình. Chính vì vậy dù số lượng hào kiệt đông tới mức khϊếp người như ngoài Bá Luân ra chưa từng có ai đủ sức trở thành Thiên Đế!

Y thoáng ngừng một chút rồi nghiêm mặt nói:

- Dù sao Lưu Tông kia cũng là mối họa rất lớn. Thiên Long Thần, Trảm Long Nhân đều được người đời cho rằng đủ tiềm năng trở thành Thiên Đế vậy mà cũng không thể cắn nuốt nổi ông ta, suýt nữa bị ông ta phản sát. Cũng may ông ta bị giam hãm tại đây, bằng không với tư chất trác tuyệt như vậy, e rằng tương lai lại khiến yêu tộc ta gặp phải một viên đá lớn cản chân trên đại nghiệp phục hưng…