Đan Vũ Càn Khôn

Chương 49

Chương 49: Thanh thạch trấn
Thân hình đột nhiên lướt ngang một bước sang bên trái, hoàn toàn tránh khỏi một đao kia, tu luyện Lưu Tinh Bộ khiến bản năng né tránh của hắn được tăng lên rất nhiều, đồng thời nhanh chóng kéo ra một khoảng cách, Tần Phàm lạnh lùng nhìn Vương Dương, lạnh giọng hỏi:- Ngươi muốn làm gì?Vương Dương đối với Tần Phàm lại có thể tránh khỏi một đao kia không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng lập tức liền nhe răng cười nói:- Muốn làm gì? Đương nhiên là tiễn ngươi đi chết rồi! Dù sao ngươi như ngươi vậy mà dám một mình xâm nhập Yêu Thú Hoang Nguyên, sớm muộn gì cũng phải chết, thay vì tiện nghi những yêu thú kia, không bằng lưu trữ vật giới chỉ này cho ta đ! i- Lúc ngươi nguy cơ ta đã cho ngươi lương thực, ngươi lại muốn gϊếŧ ta sao.Trên mặt Tần Phàm nổi lên một tia trào phúng, kỳ thật hắn đối với Vương Dương này vẫn một mực đề phòng.- Ha ha, muốn trách thì trách bản thân ngươi quá ngu xuẩn, vậy mà ở trước mặt một người xa lạ lộ ra trữ vật giới chỉ! Đây chính là độ vật giá trị trăm vạn kim nguyên ah, có nó ta có thể mua sắm luyện dược vcaf võ kỹ, ta cũng có thể đạt tới võ sư!Vương Dương nhìn giới chỉ trong tay Tần Phàm, tham lam mà hưng phấn.- Ngươi cho rằng ngươi nhất định có thể từ trong tay ta lấy đi cái trữ vật giới chỉ này sao?Tần Phàm xem thường liếc Vương Dương, lạnh lùng nói.

- Ha ha, không sợ nói cho ngươi biết ta đã là Võ Giả ngũ cấp rồi, đối phó một Võ Giả nhất cấp miệng còn hôi sữa như ngươi đã dư xài rồi! Chết đi a! Kiếp sau học khôn khéo một chút, dùng mắt nhìn người! Truyện được copy tại TruyenHDVương Dương dữ tợn cười to nói, sau đó thân hình liền xông vội về phía Tần Phàm, võ khí màu vàng quấn quanh trên dao găm màu đen, thoạt nhìn cũng có chút lăng lệ ác liệt.- Đúng vậy, ta chỉ là tiểu tử miệng còn hôi sữa, cho nên vừa vặn cần máu tươi để ma luyện, cám ơn ngươi!Tần Phàm lạnh giọng nói, sau đó một quyền lăng không đánh ra, Huyền Trọng vực thoáng cái bao phủ Vương Dương lại.- Chuyện gì xảy ra?Vương Dương lập tức cảm thấy thân hình trì trệ, bộ pháp trở nên trầm trọng, thiếu chút nữa đã ngã nhào trên đất, trên mặt lộ ra biểu lộ khϊếp sợ.- Trâu điên trùng kích!Tần Phàm vận khởi Lưu Tinh Bộ, thân hình xông về phía Vương Dương đã trở nên thập phần trì độn trong Huyền Trọng vực, võ khí quấn quanh trên nắm tay, toàn lực đánh về phía ngực Vương Dương! Tuy rằng gia tộc cho hắn võ kỹ Địa giai, nhưng hắn vẫn cảm thấy man ngưu trùng kích sử dụng càng thêm thuận tay hơn rất nhiều.Bành!Vương Dương trợn mắt há hốc mồm bị một quyền đánh bay, trùng trùng điệp điệp ngã xuống trên mặt đất, dao găm thì rơi ngay tại chỗ.- Đúng vậy, ta cũng muốn khuyên ngươi một câu, kiếp sau học khôn khéo một chút, dùng mắt nhìn người!Tần Phàm nhàn nhạt nói, một cước đá dao găm cắm trên mặt đất, hóa thành một vòng hàn quang cắm thẳng vào cổ Vương Dương.Vương Dương mở to hai mắt nhìn, chết không nhắm mắt.- Chậc chậc, không tệ, đủ quyết đoán ngoan độc, vốn ta còn lo lắng ngươi sẽ không hạ thủ được, nhưng thấy ngươi lần đầu gϊếŧ người đã dứt khoát lưu loát như vậy, ta xem như yên tâm rồi.Bóng người của Cổ Mặc nhẹ nhàng đi ra từ giới chỉ, thoả mãn nói.Tần Phàm thản nhiên nhìn thi thể Vương Dương trên mặt đất, trong đôi mắt vậy mà không có quá nhiều biến hóa, chỉ nói:- Người như vậy, có chết cũng không tiếc. Ở thế giới này, nương tay với người khác chính là không chịu trách nhiệm với mình.Ở kiếp trước hắn từng trải qua chuyện cùng loại, lần kia bởi vì đối phương cầu xin tha thứ mà buông tha đối phương, nhưng khi hắn quay người đi, người nọ lại từ trong ngực xuất ra súng bắn vào sau lưng hắn! Nếu như không phải hắn là tu luyện giả, rất có thể đã chết đi rồi, nhưng cuối cùng vẫn bị thương không nhẹ. Dù sao ở địa phương linh khí tàn lụi kia, thân thể hắn có cường độ cũng không sai biệt lắm với hiện giờ, còn xa mới đạt tới trình độ có thể chống đỡ đạn.Từ nay về sau, hắn đã hiểu rõ nương tay với địch nhân chính là không chịu trách nhiệm với tính mạng mình, cho nên vừa rồi hắn ngay cả cơ hội cầu xin tha thứ cũng không cho Vương Dương! Một người thấy tài vong nghĩa như vậy, gϊếŧ cũng không đáng tiếc.- Kỳ thật ta vừa rồi cố ý không mở miệng nhắc nhở, vốn là muốn dùng người này để lịch lãm rèn luyện, nhìn người nhìn tâm cũng là một bộ phận trong lịch lãm rèn luyện lần này. Muốn cho ngươi minh bạch được, cái thế giới này, thực lực rất trọng yếu, ngoài ra còn phải đề phòng đủ loại âm mưu quỷ kế, đánh lén ám toán... Nhưng hôm nay xem ra, ngươi đối với chuyện này cũng hiểu rất rõ.Cổ Mặc mặt mỉm cười nói, đối với Tần Phàm còn trẻ nhưng đã lão luyện cũng rất kinh ngạc.- Đi thôi, hôm nay chúng ta phải đến Thanh Thạch Trấn rồi.Tần Phàm nhàn nhạt nói, tùy tiện dùng chân đá động một ít lá rụng, phủ lên cỗ thi thể kia....Khi trời chiều dần ngã về tây, trong tầm mắt Tần Phàm rốt cục cũng xuất hiện một mảnh kiên trúc, hắn phỏng đoán, đây chính là Thanh Thạch Trấn rồi.Đi vào một chút, phát hiện đường lớn do đất vàng trải thành bắt đầu đổi thành mảng lớ đá xanh, mà những phòng ốc kiến trúc kia đều là dùng đá xanh cứng rắn xây thành, nhìn rất chắc chắn.Thanh Thạch Trấn này xem như là khu nhân loại quần cư gần nhất với Yêu Thú Hoang Nguyên, bởi vì quan hệ đến vị trí địa lý nên ngược lại mậu dịch thập phần phồn v inh. Ở chỗ này nhiều nhất dĩ nhiên là những mạo hiểm giả cả ngày vết đao thè lưỡi ra liếʍ huyết rồi, mặt khác còn có đại lượng thương nhân bởi vì buôn bán nên mới tới đây.Nhưng tuy rằng lưu lượng người ở Thanh Thạch Trấn lớn, mậu dịch phồn vinh, nhưng bởi vì hàng năn ở đây đều sẽ phát sinh thú triều, có đại lượng yêu thú từ trong Yêu Thú Hoang Nguyên lao ra nên đến lúc đó người nơi này sẽ bỏ chạy, đợi thú triều đi qua mới trở về, cho nên thị trấn nhỏ phồn vinh này cũng không thể phát triển thành một đại thành như Nam Phong thành được.Đây cũng là nguyên ngân mà kiến trúc của tiểu trấn này đều phải dùng đá xanh chắc chắn, đó cũng là vì phòng ngừa bị yêu thú trùng kích tạo thành phá hư nghiêm trọng.Đi trên đường phố Thanh Thạch Trấn, kiến trúc đơn sơ ở đây lại có phong cách rất đặc biệt, Tần Phàm không khỏi có cảm giác mới lạ. Trong trấn nhỏ này cũng có rất nhiều cửa hàng, có cái là bán đồ dùng hằng ngày, có cái bán trang bị vũ khí, thậm chí còn có cái bán luyện dược nữa... Còn có tửu quán, bán đấu giá các loại nữa. Chim sẻ tuy nhỏ, ngược lại ngũ tạng đều đủ, về cơ bản Nam Phong thành có thì nơi này đều có.Cũng có một ít mạo hiểm giả không có cửa hàng cố định, ngồi bệt ở hai bên đường, trước mặt bày biện một thu hoạch ở Yêu Thú Hoang Nguyên để bán hoặc là trao đổi.Thanh Thạch Trấn vốn là một Hỗn Loạn Chi Địa, nhưng có một ít mạo hiểm giả thực lực tương đối cao đã kết thành liên minh, cùng nhau quản lý cái trấn nhỏ này. Giữa bọn hắn đã có ước định, trong phạm vi của Thanh Thạch Trấn không được động võ, không được đánh cướp! Nếu không sẽ trở thành địch nhân của toàn bộ liên minh mạo hiểm giả.

Tần Phàm dọc theo đường, bộ dáng đệ tử thế gia như hắn, thoạt nhìn thật rất non nớt, lại dám một mình chạy tới biên giới Yêu Thú Hoang Nguyên nguy hiểm này, ngược lại hấp dẫn được không ít người chú mục.Tuy rằng hiện giờ trời đã tối, nhưng cửa hàng ở Thanh Thạch Trấn đều đốt đèn, ngược lại chiếu lên khắp nơi đều là một mảnh ánh sáng.- Ồ?Đi tới đi tới, Tần Phàm đột nhiên ngừng lại, hắn trông thấy ven đường cách đó không xa có một vị đại hán làn da ngăm đen trước người bày biện một ít dược liệu, trong đó có mấy cây Linh Dược thoạt nhìn rất là quen thuộc.Vì vậy, Tần Phàm chậm rãi đi tới, ngồi xổm người xuống, cầm lấy một cây Linh Dược trong đó để xem, phát hiện ra Linh Dược này cầm vào tay ban đầu có chút lạnh buốt, sau đó nhìn trên thân cành có một ít tiểu hoa óng ánh sáng long lanh, thoạt nhìn ngược lại rất đẹp mắt.- Đây là Băng Lăng thảo!Trong nội tâm Tần Phàm có chút khϊếp sợ, đây là chủ dược để luyện chế Băng Linh Đan! Hắn đã tìm trong Nam Phong thành hồi lâu vẫn không ra, không thể tưởng được vừa đến Thanh Thạch Trấn đã phát hiện ra.Băng Linh Đan, hiệu quả chủ yếu là để trấn đau nhức và tĩnh tâm, có thể khiến người vào lúc nào cũng bảo trì được ý nghĩ thanh tĩnh! Khi tu luyện một ít công pháp võ kỹ cuồng bạo thường thường sẽ sinh ra ảnh hưởng mặt trái nhất định đến cảm xúc và trạng thái, nhưng nếu như phục dụng Băng Linh Đan thì có thể miễn trừ những ảnh hưởng này.Mà nghe Cổ Mặc giới thiệu, Tần Phàm biết rõ khi luyện hóa Ma Chủng không chỉ khiến người toàn thân vô cùng đau đớn, còn phải chịu sự ảnh hưởng đến từ khí tức cuồng bạo của Ma Chủng, nếu như ý chí không đủ kiên định, tùy thời đều có thể mất phương hướng! Tuy rằng Tần Phàm đối với ý chí lực của mình cũng rất có tự tin, nhưng đối với những chuyện không biết này chuẩn bị càng nhiều càng tốt!Cho nên Băng Linh Đan này sử dụng lúc luyện hóa Ma Chủng thì quá phù hợp rồi!- Xem ra trong Yêu Thú Hoang Nguyên cũng có rất nhiều Linh Dược trân quý hiếm có.Trong nội tâm Tần Phàm thầm suy nghĩ, tuy rằng đã biết rõ đây là Băng Lăng thảo, nhưng trên mặt vẫn giả bộ như không có việc gì hỏi người bán hàng:- Đại ca, đây là Linh Dược gì thế?- Ta cũng không phải Luyện dược sư, làm sao biết là Linh Dược gì chứ! Thích mua thì mua, không mua thì mau cút ngay!Đại hán kia ngẩng đầu lên, phát hiện chỉ là một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi liền thoáng có chút thất vọng, trong miệng thô lỗ nói.- Ha ha, bụi cỏ này thoạt nhìn rất phiêu lượng, tỷ tỷ của ta thích nhất là loại đồ vật sáng lóng lánh này, mấy cây này tổng cộng bao nhiêu tiền? Ta mua toàn bộ.Tần Phàm cũng không thèm để ý, chỉ giả bộ khẩu khí hưng phấn phù hợp với lứa tuổi của hắn nói.- Một vạn kim nguyên!Đại hán kia rất xem thường liếc nhìn Tần Phàm, đồng thời trong lòng thầm nghĩ:- Tiểu tử miệng còn hôi sữa, chờ ngươi có mạng trở về gặp tỷ tỷ ngươi đã rồi nói sau.Một vạn kim nguyên đối với Tần Phàm "eo quấn bạc triệu" mà nói cũng không mắc, nhưng hắn cũng không trực tiếp trả tiền, dù sao làm vậy ngược lại sẽ khiến người có lòng nghi ngờ rước lấy phiền toái, cho nên hắn chỉ chỉ mấy cây dược thảo dùng để luyện chế thuốc chữa thương bên cạnh nói:- Một vạn Mỹ kim quá mắc, ngươi cho ta thêm mấy cây kia nữa đi.Đại hán kia không nghĩ đến Tần Phàm thật sự sẽ mua, ngược lại có chút ngoài ý muốn, hắn đã ngồi ở chỗ này hơn nửa ngày, quả thật cũng mệt mỏi rồi, nhìn xem mấy cây dược thảo kia ở Yêu Thú Hoang Nguyên cũng tương đôi thông thường, vì vậy cũng không quá so đo, nhẹ gật đầu đáp ứng.Trao đổi một chút với đại hán, hắn liền bỏ những dược liệu này vào bao quần áo, định đợi đến chỗ không có ai lại đặt vào trong trữ vật giới chỉ. Bởi vì Vương Dương nên Tần Phàm hiện giờ cũng minh bạch được niên kỷ và thực lực hiện giờ của hắn, sử dụng trữ vật giới chỉ thật có chút không ổn, cho nên hắn mới làm ra một bao phục đơn sơ.- Băng Lăng thảo tuy rằng đã tới tay, nhưng còn kém vài loại Linh Dược chưa tập hợp đủ, vẫn không thể luyện chế Băng Lăng đan. Ma Chủng tuy rằng có thể mang đến hiệu quả nghịch thiên, nhưng muốn luyện hóa không thể nghi ngờ cũng là nghịch thiên mà đi, xem ra còn phải chuẩn bị nhiều hơn nữa.Trong nội tâm Tần Phàm cẩn thận thầm nghĩ.Lại đi dạo một chút nữa, phát hiện cũng không có gì đáng mua, cộng thêm đã đi một ngày đường thật sự quá mệt mỏi, vì vậy Tần Phàm liền tìm một gian khách sạn ở lại, ý định dưỡng đủ tinh thần, ngày hôm sau mới tiến vào Yêu Thú Hoang Nguyên.- Ai nha, nghe nói mấy ngày gần đây ở bên ngoài Yêu Thú Hoang Nguyên cũng xuất hiện yêu thú cao cấp rồi, không biết có thật không?- Hắc hắc, mười phần là sự thật. Ta có một bạn thân đã tận mắt nhìn thấy lục cấp yêu thú Độc Giác Giao Long từng xuất hiện ở bên ngoài, tóm lại nếu như ngươi còn muốn tiến vào Hoang Nguyên, nhất định phải cẩn thận một chút mới được, có gió thổi cỏ lay gì cũng đừng tham, nhanh chóng chạy đi, bảo vệ tánh mạng quan trọng hơn...Ngày hôm sau bắt đầu... trên đường rời đi Thanh Thạch Trấn tiến đến Yêu Thú Hoang Nguyên, trong lúc vô tình nghe thấy tin tức như thế liền khiến Tần Phàm đang chuẩn bị tiến vào Yêu Thú Hoang Nguyên không khỏi khóe miệng co rút.- Như thế nào, sợ?

Lúc này thanh âm trêu tức của Cổ Mặc truyền đến:- Thất cấp yêu thú ah, nếu để cho ngươi may mắn đυ.ng phải, vậy thì một cái móng vuốt xuống cũng đủ để ngươi tan xương nát thịt rồi.- Thất cấp yêu thú?Tần Phàm có chút nhíu mày, hỏi:- Thực sự mạnh như vậy sao?Hắn đối với yêu thú hiểu biết rất ít, nếu như không phải bên người có Cổ Mặc, hắn cứ vậy mà xông vào Yêu Thú Hoang Nguyên, thật sự là một chuyện thập phần lỗ mãng.- Hắc hắc, ta nói với ngươi về phân cấp yêu thú a, nếu không ngươi chết cũng không biết chuyện gì xảy ra.Cổ Mặc cười hắc hắc nói, cũng may mắn có một lão yêu quái kinh nghiệm phong phú như hắn ở bên người, Tần Phàm mới không dám chưa chuẩn bị gì đã vội vàng đi vào Yêu Thú Hoang Nguyên.- Nói như vậy, ở bên ngoài Yêu Thú Hoang Nguyên thường chỉ xuất hiện yêu thú cấp thấp, nhất cấp đến tam cấp, thực lực võ giả chỉ cần không gặp phải vài loại khó giải quyết, về cơ bản cũng có thể ứng phó được. Đương nhiên là có vài yêu thú hơi cao cấp có đôi khi cũng sẽ chạy ra bên ngoài, vậy thì phải xem ngươi có dám đi hay không đã!- Mà yêu thú tứ cấp bình thường đều tương đương với thực lực cảnh giới Võ sư, nếu lợi hại thì phải Tiên Thiên Võ sư mới có thể đối phó được, chúng bình thường xuất hiện ở ngoại vi và khu biên giới nội vi.- Ngũ cấp yêu thú tương đương với cảnh giới Tiên Thiên Võ sư, sinh hoạt ở nội vi, ngươi bây giờ gặp được khẳng định phải chết chắc. Lục cấp yêu thú lại là bá chủ trong nội vi, tương đương với thực lực cảnh giới Linh Vũ sư, linh trí đã tương đối cao, còn có thể có thể có được các loại năng lực đặc thù, Linh Vũ sư bình thường gặp phải cũng không dám dây dưa với chúng.