Mà dị năng tinh thần của Tần Nhất vừa vặn có thể thay đổi mùi trên người mình, cho nên cô có thể dễ dàng trà trộn vào trong đám bọn chúng.
Zombie không cần ngủ, hơn nữa đẳng cấp giữa các Zombie với nhau được phân chia rất rõ ràng, thực lực Zombie càng mạnh thì quyền lợi đạt được càng nhiều.
Những điều này đều là kinh nghiệm quý báu mà đời trước Tần Nhất thu được.
Trên đất trống, rất nhiều Zombie đang lắc lư đi qua đi lại, cũng có tốp năm tốp ba ngồi bất động dưới đất, cũng có vài con đang luyên thuyên gì đó. Tần Nhất từ ngoài tiến vào, mỗi một con Zombie đi ngang qua đều muốn tiến đến ngửi một chút, đợi ngửi được mùi quen thuộc lại lắc lư đi chỗ khác.
Bỗng nhiên có một cánh tay duỗi tới, kéo cô sang một bên, người đến là một thiếu niên xinh đẹp, hắn chớp đôi mắt to màu đỏ, vẻ mặt khát vọng nhìn Tần Nhất: "Tiểu Tứ, ngươi còn có gì ăn không?"
Tần Nhất liếc mắt liền nhìn ra thực lực của con Zombie này không thấp, sắc đỏ của con ngươi rất đậm, biểu cảm trên mặt hắn cũng rất phong phú, không phải loại rất dữ tợn.
Người địa vị càng cao càng dễ dàng tiếp cận Zombie vương, tâm tư Tần Nhất khẽ động, lập tức thấp giọng nói: "Còn một chút."
Hai mắt thiếu niên sáng lên, lập tức thận trọng nhìn xung quanh, sau đó lôi kéo Tần Nhất rời đi: "Tiểu Tứ, ngươi đối với ta thật tốt, còn cố ý lưu lại đồ ăn cho ta."
Tần Nhất tùy ý để hắn lôi kéo mình, sau đó tiến vào một cái lầu bạt, Tần Nhất quan sát một chút, phát hiện đồ vật bên trong lều bạt cũng không ít, giường, bàn ghế cái gì cũng có.
Thiếu niên có chút vội vã không nhịn nổi: "Tiểu Tứ Tiểu Tứ, đồ đâu, ta sắp chết đói rồi, Vương không cho ta ra ngoài."
Toàn thân Tần Nhất được áo choàng to rộng che phủ, người ngoài không thể nhìn thấy gì bên dưới lớp áo, cô liền từ không gian lấy ra một con gà, đầu ngón tay nhẹ nhàng chuyển động, con gà béo mập trong nháy mắt đi đời nhà ma.
Tần Nhất đưa con gà trong tay cho thiếu niên: "Đây, chỉ có cái này thôi."
Khuôn mặt tuấn tú của thiếu niên cười tít mắt: "Không sao không sao, thế này đã rất nhiều rồi."
Thiếu niên nhận lấy, đang chuẩn bị ăn một bữa no nê thì bỗng nhiên không nhìn thấy mặt Tần Nhất, hắn nghiêng đầu hơi nghi hoặc: "Tiểu Tứ, sao ngươi còn che mặt?"
Trong lòng Tần Nhất căng thẳng, sau đó có chút chột dạ nói: "A, ta quên, ta sợ bị người khác nhìn thấy, đồ ăn cho ngươi sẽ bị người khác cướp mất."
Nói xong, Tần Nhất thản nhiên bỏ mũ áo choàng xuống, lộ ra gương mặt màu xanh nhạt.
Thiếu niên nhìn Tần Nhất một lát, sau đó mới thu hồi ánh mắt, tán thưởng nói: "Tiểu Tứ ngươi làm rất đúng, nếu như bị bọn hắn phát hiện, thứ này khẳng định không giữ được."
Nói xong, thiếu niên vui sướиɠ ăn gà, Tần Nhất thở phào một hơi, khóe miệng lập tức lại giật giật, Zombie, quả nhiên đều mù mặt.
Tần Nhất mặt không đổi sắc nhìn thiếu niên ăn hết con gà. Nói thật, thiếu niên này lớn lên rất đẹp, ngũ quan tinh xảo, con ngươi đỏ rực nhiều thêm mấy phần cao quý, nếu thả trong nhân loại cũng là tiểu thịt tươi hiếm có.
Thiếu niên thỏa mãn liếʍ liếʍ cánh môi, cánh môi trắng bệch nguyên bản dính máu đỏ tươi, ngược lại khiến hắn tăng thêm vài tia tà mị.
"Tiểu Tứ, thật sự rất cảm ơn ngươi." Giọng điệu của thiếu niên rất vui vẻ.
Lúc Tần Nhất đang chuẩn bị đáp lời, từ ngoài có một người khác xông vào, a không, là một con Zombie khác: "Trạch Ninh, ngươi gọi ta có chuyện gì?"
Tiến vào là một con Zombie lớn xấp xỉ thiếu niên, chỉ có điều ngũ quan có phần cứng ngắc hơn, con ngươi giống như Tần Nhất là màu đỏ nhạt.
Trạch Ninh nghiêng nghiêng đầu khó hiểu, mái tóc màu cà phê có chút rối, khiến cho người nhìn cảm giác hắn có chút ngốc manh.
"Ngươi là Tiểu Tứ, vậy hắn là ai?"