Quyển 1 - Chương 1
Trên 1 đoạn đường khá vắng vẻ có 1 cô gái đang vội vàng chạy như trốn 1 ai đó. Lúc này trời đã tối, bóng đêm bao trùm nên mọi vật xung quanh. Cô gái ngồi xuống 1 góc đường để nghỉ ngơi, móc điện thoại ra nhắn 1 tin:” Nếu mẹ vẫn bắt con đi xem mặt thì con sẽ không trở về nữa. Con trốn đi cho mẹ xem”Cô gái đó không là ai khác chính là Trúc Liên Thảo, ngày hôm qua mẹ bất ngờ nhắc đến muốn cô đi xem mặt 1 người tên Liên Thành. Nhưng chúa ơi cô nào có biết người tên Liên Thành là ai đâu? Cho nên mặc cô phản đối thế nào vẫn không thể lay chuyển quyết định của mẹ. Cô cảm thấy mình thật đáng thương: ăn chơi còn chưa thoả mãn thì sao lại còn vướng vào chuyện chồng con. Liên Thảo không muốn lấy chồng nhưng cô luôn mong muốn có 1 đứa con xinh đẹp vì rất thích trẻ con. Không cam lòng với quyết định bảo thủ của mẹ cô phải rời nhà trốn đi. Khi nào mẹ không ép cô nữa cô sẽ trở về. Mang đi hết tất cả số tiền cô tiết kiệm được, với số tiền này đủ để cô sống thoải mái trong 3 tháng. Tất cả đã được chuẩn bị xong cô rời nhà không ai hay biết.
” Tinh tinh ” có tin nhắn, cô mở ra xem dòng tin nhắn ngắn ngủi:” Cứ thoải mái đi con, chúc vui vẻ”
Người mẹ này thật làm cô sôi máu mà, được rồi cô sẽ sống vui vẻ cho mẹ xem. Tức mình cô đứng dậy đi tiếp qua đoạn đường này chính là khu dân cư vô cùng đông đúc. Nhưng cô vừa nhấc chân đi thì có 1 bàn tay đặt vào vai cô. Cô hét toáng lên:
- MẸ ƠI! MA
- Im miệng, ma nào mà ma. Đêm nay anh đang buồn cô em chơi với anh nha. Anh hứa sẽ cô cùng nhẹ nhàng đảm bảo em sẽ vô cùng sung sướиɠ, haha
Gã đàn ông buông ra những lời nói bẩn thỉu đối với cô. Dù hiện giờ cô rất là sợ nhưng vẫn muốn hỏi lại:
- Không phải ma?
Gã đàn ông gật đầu kêu” không phải”
- Không phải, ông dọa người khác như thế để làm gì hả? Tôi có việc phải làm không rảnh đôi co với ông.
- Muốn đi đâu dễ dàng như thế. Hôm nay em không chịu vui vẻ với anh đừng hòng rời khỏi.
Lời nói đi kèm với hành động, bàn tay to chụp vào mông cô dở trò.
- A! Đồ dê xồm, đánh chết ông.
Quay lại cô co chân đá vào hạ bộ của hắn. Đau điếng hắn vội chụp lấy cái của mình, đối cô quát lớn:
- Con ranh hôm nay mày chết với ông.
Cô hoảng quá vội vàng bỏ chạy, nếu biết trước sẽ như thế này cô sẽ không bỏ trốn. Vừa chạy cô vừa la lớn:
- Có kẻ muốn gϊếŧ người. có ai không cứu tôi với?
- Con ranh kia đứng lại.
Cô quay lại hét lớn với hắn:
- NGU GÌ MÀ ĐỨNG. Đứng lại để ông đánh tôi à. Mẹ tôi còn chưa bao giờ đánh tôi vậy mà ông dám đánh tôi.
- Con ranh kia ông đánh mày bao giờ?
- Vừa rồi.
Vì mải chạy không nhìn đường nên cô vấp phải hòn đá ngã xuống.
- Ai..đau quá!
Cô rêи ɾỉ. Lúc này gã đàn ông kia cũng đã chạy đến. Nhìn thấy cô bị ngã như vậy hắn cười thoả mãn.
- Con ranh mày chạy nữa đi. Ông nói rồi mày chạy không được đâu, đã là như vậy thì mày chịu hậu quả đi.
Vội vàng đứng dậy thoát bỏ quần áo lộ ra cơ thể ngăm đen. Cô biết mình lúc này chết chắc rồi chỉ cố gắng lê mình rời xa tên đàn ông xấu xí này. Cô sợ hãi lên tiếng:
- Ông không được qua đây nếu không tôi la lên đó.
- Ha ha có giỏi thì la lên đi la to vào( gã bò lại gần cô), chỉ sợ mày có kêu rát cả họng cũng chẳng ai đến cứu mày đâu. A a a!!!
Khi gã chuẩn bị mò tới đè lên cô thì không biết từ đâu xuất hiện 1 bóng trăng trắng rơi xuống đè lên lưng gã. Chỉ là sau tiếng hét đau đớn, không còn thấy hắn có động tĩnh gì nữa. Có lẽ cô không biết cú đè vừa rồi đã làm hắn bị gãy xương sống, 1 cú đè đáng sợ.