Xuyên Thư Ông Đây Tán Đổ Phản Diện Alpha

Chương 20: Nốt ruồi son bên khóe môi

Sau đêm đó, Tô Dật Thuần cảm thấy quan hệ của cậu với Đỗ Hàn Sương trở nên khác lạ.

Trước đây, hai người ở bên nhau rất tự nhiên, thoải mái, bây giờ có chút ngại ngùng

Ôn Mãn Thanh thấy cậu gần đây mất hồn mất vía, hỏi cậu có phải là lo kỳ thi sắp tới không, Tô Dật Thuần liếc nhìn cậu ta một cái, gượng cười, khổ mà không thể nói.

Tuổi trẻ thật tốt, lo lắng cũng chỉ có thi cử và bài tập, chuyện phiền não nhất cũng chỉ là nghề nghiệp tương lai.

Giờ ra chơi, Tô Dật Thuần đi WC, vừa đến cửa lớp 7 thì bị Lâm Uyển chặn lại.

“Cậu muốn đi đâu?” Ánh mắt cô gái nhỏ lấp lánh: “Cậu đi đâu mình đi với.”

“???” Tô Dật Thuần có chút mê mang: “Đi WC, cậu cũng đi? Tôi là nam, tuy rằng đều là Omega, nhưng mà không được đâu”

“…Cậu không được đi, qua đây với mình!”

Cô túm cậu đến một góc, Tô Dật Thuần nín đến khó chịu: “Cái gì đấy? Cậu muốn đưa tôi cái gì à?”

“Bánh quy mình tự làm, cho cậu một gói, người khác muốn ăn cũng không có đâu,” cô gái nhỏ kiêu ngạo nói: “Mình học với bà chủ Giản Tâm đó… Chị ấy đẹp hết nấc …Mình chưa từng gặp qua nữ Alpha nào ngầu đến vậy.”

“Cảm ơn, trông đẹp lắm, tôi cũng sẽ làm cho cậu. Chị gái à, tôi sắp tè ra quần rồi đây.”

“…Cái cậu này, trừ mặt ra, có chỗ nào giống Omega không hả,” Lâm Uyển tức đến dậm chân: “Cậu mau đi đi, tức chết tôi rồi.”

Tô Dật Thuần cầm bánh quy, trong lòng vui vẻ, trước đây chưa từng có ai tặng cậu cái gì. Lâm Uyển là người đầu tiên.

Vì thế nên cậu cũng phải tự mình làm cái gì đó cho Lâm Uyển mới được.

Gọi điện bảo chú Trần không cần tới đón,cũng không ăn cơm chiều, Tô Dật Thuần một mình đến con ngõ sau trường.

Cậu nhớ rõ Lâm Uyển nói cửa hàng đó tên‘ Giản Tâm ’, tới nơi, nhìn thấy mèo vàng quen thuộc trước cửa tiệm, cậu mới nhớ ra nữ Alpha dúi cho cậu tờ giấy.

Mèo vàng thấy cậu, vui vẻ cào cửa, đôi mắt long lanh ánh sáng thèm khát.

Tô Dật Thuần lưỡng lự không biết nên đi vào hay không, bỗng cửa mở ra, Đường Tâm ngậm thuốc lá, giọng điệu gợi cảm nói: “Đứng đó làm gì, không vào à?”

Thái độ chào mời quá rõ, cậu đành phải giả bộ thản nhiên đi vào, bếch con mèo vào lòng.

Gần nửa tháng không tới, trong tiệm không thay đổi gì nhiều, chỉ có hoàng thượng trong lòng hình như lại nặng thêm.

Nữ Alpha xinh đẹp khẽ vuốt tóc mái, giương mắt nhìn cậu: “Cậu đến làm gì?”

“Tôi muốn học làm bánh kem, có loại nào đơn giản dễ làm không…?” Tô Dật Thuần ngập ngừng nói, không dám nhìn chị ta, ánh mắt dính lên mớ lông bông xù của hoàng thượng, như là đang tìm bọ.

“Đây là quán cà phê, không phải lớp học làm bánh,” Đường Tâm ngậm một điếu thuốc chưa châm: “Muốn học phải trả phí đắt đấy nhé.”

“…… Trả như thế nào?” Tô Dật Thuần có hơi khẩn trương, cậu không rõ lắm nữ Alpha ở thế giới này là như thế nào, giống như bà chị này đều là top à… Đang miên man suy nghĩ, cằm của cậu bị người ta nắm lấy, ánh mắt một đôi mắt xinh đẹp.

“Muốn tôi dạy thì thêm WeChat của tôi đi. ”

Lúc lấy điện thoại ra, Tô Dật Thuần nghĩ thật là chạy không thoát.

Phòng bếp của cửa hàng rất sạch sẽ, thoang thoảng mùi hương cà phê và bánh mì rất riêng.

Tô Dật Thuần lần đầu tiên làm đồ vật tinh xảo như thế này, lúc ước lượng bột mì cậu rất cẩn thận, sợ run tay một cái đổ nhiều bột quá quá là hỏng.

Đường Tâm đứng bên cạnh hướng dẫn cậu, nhịn bộ dạng vụng về này không nhịn cười, xoa đầu cậu: “Bạn nhỏ này tóc mềm quá nhỉ, có phải cả người đều mềm hay không?”

Tô Dật Thuần cuống quít đứng thẳng dậy, cậu chưa từng có tiếp xúc thân mật với phái nữ, càng chưa bị người ta tán tỉnh bao giờ. Lúc đứng thẳng dậy cậu mới phát hiện ra Đường Tâm bên cạnh cao hơn cậu nhiều, cảm giác rất áp lực.

Đôi mắt lá liễu khẽ ngước, ánh mắt hoảng loạn, Đường Tâm bắt được ánh mắt ấy, không khỏi cảm thấy choáng váng, vội liếc mắt tránh đi.

“Tinh, chúc mừng ký chủ kích hoạt nhánh cốt truyện “Đừng đánh nhau vì em” … “Tại sao lại thế! Anh làm bánh kem thôi cũng mở được cốt truyện mới thế hả?”

“Đậu móa, làm sao không biết, cốt truyện này là sao, nghe tên kỳ cục thế” Tô Dật Thuần rõ là ngỡ ngàng ngơ ngác đến bật ngửa, phía sau lưng truyền đến ánh mắt nóng cháy, không cần nhìn cũng biết là của Đường Tâm, cậu gấp đến mức mồ hôi tuôn như mưa: “Nữ A đều có tính công kích như vậy à? Tôi cảm thấy cô ấy sắp nhào lên rồi, cứu mạng, tôi sợ.”

“Đã bảo anh rồi mà, đừng có đến gần đám sói đói này, đùa với lửa đó.”

Lúc bánh kem được đưa vào trong lò nướng, Tô Dật Thuần cảm thấy mình vừa chạy được 3000 mét, sức cùng lực kiệt, lưng áo ướt đẫm.

Cậu làm xong bánh kem, còn được Đường Tâm dạy rải một lớp bột đường lên trên bánh, đặt bánh vào hộp, cậu không quên để lại hai cái cho Đường Tâm.

“Cảm ơn… chị đã dạy em làm bánh.”

Tô Dật Thuần xoay người muốn chạy, bị Đường Tâm nắm lấy cổ tay, bắt cậu quay lại.

Nốt ruồi son bị người ta sờ, rồi còn bị ngón tay chọt nhẹ hai cái.

“Đã có ai từng nói với em chưa, nốt ruồi son của em rất đẹp” nữ Alpha đột nhiên đến gần thì thầm vào tai cậu, tinh tế bật hơi: “Làm người ta muốn hôn.”

Mãi đến khi ngồi trên xe buýt, Tô Dật Thuần vẫn cảm thấy hoảng hốt, cậu hỏi Cẩu Đông Tây: “Chị ấy thật sự muốn đè tôi thật đấy à?”

“Đúng đó, trong đầu mấy cổ chỉ có bum bà là bum thôi, chắc chắn đã nghĩ sẽ làm thịt cậu như thế nào rồi.” Giọng điệu hùng hổ của Cẩu Đông Tây làm Tô Dật Thuần càng sợ, cậu ngập ngừng hỏi: “Nữ A với nam O ở bên nhau, cũng là bả đè tôi hả?”

Cẩu Đông Tây chỉ cười không nói, quăng cho cậu một video không khác cái video trong tiết sinh lý cho lắm, giúp cậu đối mặt với hiện thực tàn khốc.

Trầm mặc về đến nhà, trong đầu Tô Dật Thuần vẫn còn nghĩ đến cái thứ to lớn bự chảng trời đánh thánh vật trong cái video chân thực kia.

Alpha thật là một giống sinh vật kinh dị, nữ Alpha cũng thế.

Vừa vào cửa đã bị dì Vương phát hiện, dì khẽ hừ nhẹ một tiếng, Tô Dật Thuần cười xun xoe lấy lòng, móc trong túi ra một hộp bánh kem nhỏ: “Dì ơi, dì đừng giận con, con đi học làm bánh kem, sau này làm cho dì ăn nha.”

“Chỉ được cái mồm mép thôi.” Dì Thẩm bị hạ gục ngay lập tức, giận không nổi nữa: “Mau đi lên đi.”

Cậu đi ngang qua phòng của Đỗ Hàn Sương, dừng một chút trước cửa phòng hắn, do dự một lát, giơ tay gõ cửa phòng.

“Vào đi.”

Phòng của hắn rất sạch, Đỗ Hàn Sương đang ngồi đọc sách, Tô Dật Thuần không thấy rõ tên sách là gì, nhưng thấy thẻ kẹp sách trong tay hắn.

Đó là một đóa hoa nguyệt quý, mặc dù đã được ép khô nhưng vẫn rất xinh đẹp.

Đỗ Hàn Sương gấp sách lại, chống cằm nhìn cậu, rồi lại liếc xuống túi giấy trong tay cậu.

“Em làm sao vậy? Hôm nay cũng không về ăn cơm, ăn cái gì ở bên ngoài rồi?”

Giọng điệu hắn bình thản, nói về chuyện vặt thường ngày, nhưng Tô Dật Thuần lại rất thích.

“Không ăn gì cả, em đi học làm bánh kem, đem về cho anh nếm thử.”

Lúc cậu cười dường như có thể thấy hai núm đồng tiền hơi nông, trông vừa ngoan ngoãn vừa ngọt ngào, đôi mắt thì lấp lánh, khiến lòng người thư thái.

Đỗ Hàn Sương rất thích nhìn cậu cười.

Bánh kem nho nhỏ, mùi thơm phức, Đỗ Hàn Sương cắn một ngụm, khen: “Khá tốt.”

“Thật à? Vậy là tốt rồi, em còn sợ không ngon.”

Tô Dật Thuần thở ra một hơi, chuẩn bị ngày mai đưa cho Lâm Uyển, đang định về phòng, liền nghe thấy Đỗ Hàn Sương gọi.

“…Hôm nay em đi đâu học làm bánh kem?”

“Chính là cửa hàng lần trước anh đến đón em, anh nhớ không, cái lần đi xe máy.”

Đỗ Hàn Sương không nói, vẫy tay bảo cậu tới gần, Tô Dật Thuần khó hiểu, nhưng vẫn nghe lời đi qua.

Nốt ruồi son bị sờ nhẹ, Tô Dật Thuần đỏ mặt, đôi mắt trừng lớn, suýt thì kêu ra tiếng.

“Lần sau không được đi, trong nhà cũng có lò nướng, thích thì làm ở nhà, bảo dì Vương thẩm dạy em.”

“…Vâng, em biết rồi.”

Đỗ Hàn Sương nhìn theo cậu rời đi, khẽ xoa đầu ngón tay, trên đó vần còn tin tức tố của kẻ khác, hắn nhớ đến nữ Alpha kia, mắt hơi híp lại.

Nhưng mà ngoại trừ tin tức tố…

Hắn khó kìm lòng nổi, nhớ lại độ ấm nơi khóe miệng người kia, còn có nốt ruồi son xinh xắn, hầu kết hơi lăn.

Tại sao lại như vậy?

Ngày hôm sau, trong giờ ra chơi, Tô Dật Thuần lén lút ngồi xổm trước cửa lớp 7, gọi Lâm Uyển ra, rồi đưa túi giấy trong tay cho cổ, lúc cậu cười rộ lên mi mắt cong cong, như là có ánh trăng non chảy qua khóe mắt.

Lâm Uyển nhìn cậu, không khỏi giật mình.

Sao lại có Omega xinh đẹp đến vậy……

“Đây là gì?” Cô mở túi giấy ra nhìn vào bên trong, vui vẻ nói: “Là bánh kem của “Giản Tâm” này, cậu mua tặng mình à?” “Tôi làm ở chỗ đó, tại cũng muốn tặng lại cậu cái gì đó, cậu thích là được.”

“Cậu tốt quá đi, nếu cậu là Alpha, chúng ta nhất định phải cưới nhau!”

Tô Dật Thuần xoa mũi, vẫy tay với cô: “Không có đâu, cậu nhất định sẽ gặp được người cậu thích.”

“Ừ” cô gái cầm túi bánh kem, cười đến vui vẻ: “Hy vọng mình với Alpha của mình cũng ngọt ngào như cậu với hôn phu của cậu!”

Thế thì đừng vẫn hơn.

Sau khi đưa bánh kem cho Lâm Uyển, Tô Dật Thuần tâm tình vui vẻ, mái tới khi tan học.

Cậu đeo cặp sách bước ra cổng trường, nhưng mà tìm một hồi vẫn không thấy chiếc xe quen thuộc nhà mình, bỗng một chiếc xe xa lạ xe chậm rãi ngừng ở trước mặt cậu.

Cửa sổ xe hạ xuống, có thể thấy khuôn mặt người phụ nữ bên trong.

Là Ngụy Liễm Mi.

-----------*-------------