Có Cơ Hội Thừa Nước Đục Thả Câu

Chương 90

Chủ nhiệm Lý bất đắc dĩ mà nhìn anh nói: "Kinh Chước, những lời này hai cha con cậu về nhà lại nói đi, mang ba cậu về nhà trước, đây không phải chỗ nói chuyện."

Chủ nhiệm Lý có ý chính là lo lắng Hạ Uyên cùng Dư phó tổng lại tiếp tục đánh nhau, hiện tại đem bọn họ tách ra mới là sự lựa chọn tốt nhất, muốn giải quyết sự tình chờ hai bên bình tĩnh lại nói sau, nhưng Hạ Kinh Chước căn bản không làm theo.

"Tôi cùng ông ấy không có nhà, ngươi khác không biết, ngài hẳn là phải biết chứ."

Hạ Kinh Chước nói lời vô tình như vậy làm Hạ Uyên thập phần không xuống đài được, Dư phó tổng vốn đã bị chọc giận liền cười lạnh nói: "Nhìn thấy chưa, ngay cả con của ông ta cũng đều không quen ông ta đâu, còn đến đây diễu võ giương oai làm cái gì? Bây giờ là năm 2017, không phải năm 1996, ông ta đã không phải người của An Bình, dựa vào cái gì mà ỷ vào tuổi tác lớn mà tác oai tác quái? Tôi mới là phó tổng của An Bình!"

Rốt cuộc là người quen làm lãnh đạo, đột nhiên bị người khác đánh như vậy, Dư phó tổng nghẹn một bụng tức giận, đang lo không có chỗ phát tiết đây.

"Tôi nhìn hai cha con các người chính là một loại mặt hàng đi, ông không nói thì tôi cũng quên mất, hai mươi mấy năm trước An Bình phát sinh tai nạn trên không, phi cơ đó vốn dĩ nên là ông chấp phi đi? Ông tự mình trao đổi chuyến bay với đồng nghiệp, ai biết có phải có nhúng tay vào nguyên nhân phi cơ rủi ro hay không?"

Lời lên án này thật sự rất quá phận, chủ nhiệm Lý nhanh chóng nói: "Lão Dư, ông nói chuyện quá không có đầu óc rồi đó, nhỏ giọng chút, nói ít vài câu đi!"

Dư phó tổng nói xong cũng cảm thấy lời này không nên nói ra, trong lòng có chút hối hận, trên mặt lại không cho phép chính mình kém chút khí thế: "Tôi vì sao lại không thể nói! Ông ta dám làm còn sợ người khác nói sao? Nếu không phải trong lòng có quỷ thì năm đó ông ta từ chức làm cái gì? Nếu ông ta không rời khỏi An Bình, vẫn ở lại đây, nói không chừng hiện tại thật sự có tư cách tới la lên hét xuống với tôi đấy!"

Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, chỉ trích như vậy kể cả là một người bình thường, không phải Hạ Uyên người từng như vậy, cũng sẽ làm người ta cảm thấy phẫn nộ cùng khó có thể chịu được.

Nhưng lên án không ngừng ném ra như thế, người ba vừa rồi còn vì trong sạch của con trai mà cố gắng lý luận lại đột nhiên im lặng, ngây ngốc mà sững sờ ở kia, không phản bác một câu.

Giang Gia Niên đứng ở cửa nghe xong vài câu cũng coi như là hiểu một chút, sự tình có thể chính là, máy bay mà mẹ Hạ Kinh Chước ngồi năm đó xảy ra sự cố, toàn bộ người trên phi cơ gần như đều thiệt mạng, mà phi cơ đó đáng ra nên là ba Hạ Kinh Chước chấp phi, lại không biết vì sao giữa đường lại đổi với đồng nghiệp.

Loại hành vi này có thể không hợp quy củ, nhưng những năm đó quy định quản lý hàng không còn chưa hoàn thiện, cũng không chu đáo mọi mặt như bây giờ, những việc này có thể cũng không truy cứu.

Có lẽ là bởi vì áy náy đi, sau việc đó Hạ Uyên liền ra nước ngoài, nguyên nhân Hạ Kinh Chước vẫn luôn không thể tha thứ cho ba anh có thể không đơn giản chỉ do ba anh ly hôn với mẹ anh, lựa chọn kẻ thứ ba, còn có....Ông ấy không tự mình chấp phi máy bay mẹ anh ngồi kia, đổi cho một cơ trưởng khác, trên ý nghĩa nào đó, này đích xác có thể là một nguyên nhân làm cho sự cố phát sinh.

Nhưng vì sao mà Hạ Uyên muốn đồng nghiệp thay ca, nguyên nhân là cái gì, cũng chỉ có chính ông ấy mới biết.

Lúc này, cha con Hạ gia tựa hồ thành cái đích cho mọi người chỉ trích, Trần Phong ngay từ đầu còn khẩn trương bắt đầu bình tĩnh lại, vẻ mặt xem náo nhiệt, Giang Gia Niên liếc hắn, hắn nhận thấy được nhìn lại cô, đối diện với ánh mắt ý vị thâm trường của Giang Gia Niên, đột nhiên liền có chút chột dạ, nhanh chóng chuyển tầm mắt.

Hiện trường trầm mặc cũng đủ lâu, lúc này cũng nên có người ra ngăn cản Dư phó tổng lải nhải kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Giang Gia Niên suy xét một chút, tiến lên một bước nhàn nhạt nói: "Dư phó tổng, cửu ngưỡng đại danh, chúng ta cũng không tính là lần đầu tiên gặp mặt, tư thái ngài giống như người đàn bà đanh đá chửi đổng như vậy thật đúng là làm tôi mở rộng tầm mắt."

Dư phó tổng tức giận căn bản không chú ý tới Giang Gia Niên đứng xem ở bên này, hiện tại cô đột nhiên mở miệng hấp dẫn mười phần lực chú ý, Dư phó tổng luôn có chút đỏ mặt mà nhìn qua, nhìn thấy là cô, có chút xấu hổ nói: "Đây là sự tình nội bộ của chúng ta, sao còn có người ngoài ở đây?!"

Giang Gia Niên mỉm cười nói: "Tôi không phải người ngoài, có thể ngài không biết, tôi đã kết hôn với Hạ Kinh Chước, hiện tại tôi là vợ anh ấy, việc liên quan đến anh ấy tôi cũng không tính là người ngoài."

Dư phó tổng nhíu mày muốn nói, Giang Gia Niên lại đoạt trước, thong thả ung dung nói: "Việc vừa rồi phát sinh tất cả tồi đều nhìn thấy, vừa vặn trí nhớ của tôi cũng không tồi, đem mỗi câu mỗi chữ của Dư phó tổng đều ghi tạc ở trong lòng. Tôi nghĩ, nếu người bên ngoài biết Dư phó tổng ở vào vị trí lãnh đạo như vậy, không có bất kỳ chứng cứ gì lại có thể lên án cực kỳ quá phận một lão nhân viên của An Bình như vậy, sẽ có cái phản ứng gì đây?"

Dư phó tổng mở to hai mắt nhìn Giang Gia Niên, cô tiếp tục nói: "Còn có, về việc chuyến bay 591, tôi tin tưởng không ai có quyền lên tiếng hơn so với tôi, bởi vì tôi chính là hành khách ở trên chuyến bay đó, từ đầu đến cuối tôi đều ở trên phi cơ, từ khi máy bay bắt đầu xuất hiện vấn đề, đến khi máy bay an toàn hạ cánh, tôi là hành khách trải qua toàn bộ hành trình, ta chính là hành khách trung gian, tôi tin tưởng ở sự cố như vậy, phi công của các người không có quyên lên tiếng, kỹ sư máy móc của các người, lãnh đạo cao tầng cũng không có quyên lên tiếng, người chân chính có quyền lên tiếng, là hành khách chúng tôi đây."

Dư phó tổng ngây ngẩn cả ngươi, chủ nhiệm Lý cũng hỏi: "Lúc ấy Giang tổng cũng ở trên phi cơ?"

Giang Gia Niên gật đầu nói: "Đúng vậy, chủ nhiệm Lý ngài cũng không thể tưởng tượng được đi? Ngài nói xem chính vợ của mình ở trên phi cơ, Hạ Kinh Chước làm cơ trưởng, có phải càng thêm chuyên tâm điều khiển phi cơ hơn so với ngày thường không? Ngài cũng thấy, tôi mang thai, đã sắp năm tháng, chuyến bay 591 đến hiện tại cũng còn chưa đến năm tháng, như vậy chứng mình lúc tôi trên phi cơ đó cũng đã mang đứa nhỏ, có người nào làm ba sẽ đem đứa nhỏ của chính mình đặt vào hoàn cảnh nguy hiểm chứ, lấy việc vơ con lâm vào nguy hiểm đổi lấy việc chèn ép hậu bối căn bản không đáng đánh đồng với anh ấy, có đáng sao?"

Nếu nói Hạ Uyên giải thích còn không đủ thuyết phục mọi người, vậy Giang Gia Niên nói làm cho mọi người không cách nào cự tuyệt.

Đúng vậy, ở đây ngoài cô ra toàn bộ đều là đàn ông, chính những quý ông này rõ ràng nhất tầm quan trọng của vợ con đối với chính mình là như thế nào, mặc kệ là xuất phát từ lý do gì, bọn họ đều sẽ không làm vợ con của chính mình lâm vào trong nguy cơ.

Dư phó tổng lộ ra biểu tình suy tư, Trần Phong khẩn trương mà chuẩn bị phản bác lời nói của Giang Gia Niên trong đầu, Hình Chu đứng ở bên người hắn, vẫn luôn bảo trì trầm mặc đột nhiên mở miệng.

"Chị nói là, lúc ấy chị cũng ở trên phi cơ?" Hình Chu lẩm bẩm nói, "Chị còn đã hoài thai?"