Mạt Thế Chi Độc Mẹ Quỷ Bảo

Chương 158: Kẻ ám sát

Nếu thật như cô nghĩ, Cuồng Ma khẳng định ở sau lưng làm thực nghiệm trên cơ thể người sống, nói không chừng loại vũ khí hoá học này chỉ là kết quả phụ của thực nghiệm bọn chúng đang làm.

Thiệu Tình sờ cằm, ánh mắt thoáng lạnh, cô cảm thấy có điều mờ ám, mặc kệ là dạng thực nghiệm nào, Cuồng Ma khẳng định che giấu kín kẽ, không cho người khác phát hiện.

Mà không tìm thấy chứng cứ chính xác, Cuồng Ma tuyệt đối sẽ không thừa nhận bọn chúng đã làm chuyện như vậy.

Chứng cớ là gì? Ít nhất phải tìm được chỗ dong binh đoàn Cuồng Ma làm thực nghiệm, đưa tất cả ra ánh sáng cho toàn bộ thủ đô xem.

Dù sao dong binh đoàn Cuồng Ma ở thủ đô, cũng có căn cơ rất sâu, hơn nữa, chỉ một mình Ngô Bất Bình khẳng định không dám làm thực nghiệm trên cơ thể người sống, sau lưng hắn khẳng định còn có những người khác.

Người này rất có thể là lãnh đạo thủ đô, ít nhất cùng cấp bậc Tần gia, bằng không tuyệt đối không khiêng nổi.

Nếu đúng như thế, vậy thật phiền toái.

Thiệu Tình không dừng bên ngoài lâu, dẫn theo Nhị Ngốc trở về, về đến nhà, đầu tiên cô đem vài thứ mua được bỏ ra, để cho Nghiêm Hán Thanh sắp xếp trước, sau đó cô một mình một người đi Tần gia.

Cô tìm ông nội Tần, hàn huyên thật lâu, khi rời đi thời điểm, biểu tình hai người đều rất trầm trọng, thế cho nên Thiệu Tình trở về ăn lẩu vẫn không thả lỏng một chút.

Loại trầm trọng này vẫn duy trì đến giờ nghỉ trưa, Yến Kì Nguyệt bóp vai cho cô, Yến Kì Nguyệt cũng nhìn ra Thiệu Tình không thích hợp, bởi vậy cố ý hỏi: "Hôm nay làm sao vậy? Dọn về nhà mới chẳng lẽ không phải một chuyện vui vẻ à?"

Thiệu Tình đơn giản nói mọi chuyện cùng Yến Kì Nguyệt một lần, hơn nữa biểu đạt lo lắng của bản thân.

Lúc này Yến Kì Nguyệt liền mỉm cười: "Cho dù trời sụp, cũng còn người cao hơn chống đỡ, em lo lắng nhiều như vậy làm gì? Nếu Cuồng Ma thật sự ở sau lưng làm thực nghiệm sống, như vậy đối phó với Cuồng Ma, ít nhất có Tần gia không phải sao? Chỉ cần chuyện này tuôn ra, chính là ai ai cũng muốn đánh Cuồng Ma, lại không cần em một người gánh."

"Hơn nữa, cho dù sau lưng hắn có nhân vật mạnh mẽ, vậy thì thế nào? Dù mạnh mẽ, chẳng lẽ còn có thể địch lại toàn bộ quốc gia sao? Lời nói khó nghe, em để ý gì? Là người nhà, là mấy người chúng tôi, tình huống tồi tệ nhất thì rời khỏi nơi này, chúng ta có người có lương thực, hoàn toàn có thể tìm một chỗ an tĩnh, không bị người quấy rầy, ẩn cư sống cả đời." Yến Kì Nguyệt nửa đùa nửa thật nói: "Đến lúc đó còn có tôi và Nhị Ngốc làm ấm giường cho em, không tốt sao?"

Thiệu Tình vốn tâm tình có chút lo lắng cũng bị anh làm loạn, lập tức bật cười, nói: "Anh nói đúng, là tôi suy nghĩ quá nhiều, nhưng anh có thể lấy tay từ ngực tôi ra được không?"

Không nhìn thấy Yến Kì Nguyệt chột dạ khi lấy tay ra khỏi ngực Thiệu Tình, sau đó bình tĩnh nói: "Vừa mới thấy một sợi tóc, hiện tại đã lấy xuống."

Sau đó anh đã bị Thiệu Tình một cước đá khỏi giường, Nhị Ngốc lập tức ôm chiếm lấy Thiệu Tình, các loại làm nũng bán manh.

Bị Yến Kì Nguyệt khai đạo như vậy, Thiệu Tình tự nhiên liền đem những chuyện sốt ruột đó ném ra sau đầu, chuyên tâm củng cố dị năng bản thân.

Nay cô đã cấp năm, có thể đi tìm một gốc cây thực vật để thu phục, trước mắt trong tay cô thực vật biến dị, công kích thuần túy có dây leo, hoa ăn thịt người, cùng thố ti tử.

Phương diện này hoa ăn thịt ngoại trừ lúc dọn dẹp tang thi cấp thấp, còn lại tác dụng không lớn, thố ti tử thích hợp đối phó con người.

Phụ trợ có Thu Đường, có vẻ thích hợp chiến đấu lớn, hơn nữa không thể bị người biết, một khi bị phát hiện, đối phương có phòng bị, sẽ không có tác dụng.

Nếu cô lại thu phục một thực vật biến dị, chủ yếu để phụ trợ, phụ trợ đội hữu, hoặc là năng lực bản thân.

Tuy nhiên chuyện này cũng không vội, phải xem duyên phận.

Ngày thứ ba sau khi dọn vào nhà mới, ông nội Tần đưa tin đến, không phát hiện dị thường, ông phái người giám thị cao tầng Cuồng Ma tạm thời chưa phát hiện vật có liên quan đến thực nghiệm trên cơ thể người sống.

Tuy nhiên thời điểm thu thập tình báo, Tần gia phát hiện rất nhiều người thường mất tích,những người thường mất tích này đa số đều là người không có thân thích bằng hữu, thân phận không cao, hoặc là sống một mình.

Cho nên sau khi mất tích, cũng không có người đi tìm kiếm, qua một đoạn thời gian liền quên đi sự tồn tại của người này.

Dù sao hiện tại là mạt thế, mạng người tiện nhất, một người mất tích như vậy thật sự là chuyện rất bình thường, nói không chừng bị dị năng giả nào đó nhìn không vừa mắt thuận tay gϊếŧ chết, ngươi cũng không còn chỗ nói lý lẽ.

Chỉ là sau này người mất tích càng ngày càng nhiều, có một ít người có người thân mất tích nên mới có người vào án.

Nhưng cho dù báo án, cũng thành án chưa được giải quyết, bởi vì căn bản không tìm thấy người mất tích.

Ông nội Tần cảm thấy chuyện này rất không bình thường, những người mất tích này ở đâu ? Cho dù ngẫu nhiên có vài người đắc tội dị năng giả mạnh nên bị gϊếŧ, cũng không có khả năng trăm người, ngàn người đều đắc tội dị năng giả?

Trực giác nói cho ông nội Tần, chuyện này có liên quan tới Cuồng Ma, Thiệu Tình cũng cảm thấy có liên quan tới Cuồng Ma, dù sao phải làm thực nghiệm trên cơ thể người sống, nhất định phải phải có vật thí nghiệm.

Như vậy vật thí nghiệm từ đâu tới? Những người sống một mình không có thân thích bằng hữu, cũng rất có khả năng trở thành con mồi của Cuồng Ma .

Dù sao bọn họ mất tích, tử vong, cũng sẽ không có ai vì bọn họ làm gì đó.

Lật xem tin tức ông nội Tần cho cô, Thiệu Tình cũng không có manh mối, cô liên hệ Chư Mặc Thần, chuẩn bị cùng anh ta đi ra ngoài nói chuyện.

Chư Mặc Thần và Ngô Bất Bình đối nghịch rất lâu, nói không chừng anh ta biết gì đó.

Thiệu Tình vừa tỏ vẻ muốn ra ngoài, có hai người lập tức theo, một Yến Kì Nguyệt, một Nhị Ngốc, hai người vừa nghe, Thiệu Tình muốn nói chuyện với một người đàn ông, liền tự động xem nhẹ tên của anh ta, một hai phải cùng nhau đi theo.

Điều này Thiệu Tình thật đúng là không có cách nào, cho nên khi cô đi bên người còn mang theo hai cái kẹo mạch nha.

Chư Mặc Thần một mình một người tới, bọn họ hẹn nhau ở một tiểu khách sạn nhỏ, vừa lúc cùng nhau ăn cơm.

Sau đó Chư Mặc Thần đến liền nhìn thấy Thiệu Tình bên trái một người bên phải một người, một chút bầu không khí đàm luận chuyện tư cũng không có.

Thiệu Tình bất đắc dĩ mời Chư Mặc Thần ngồi, sau đó đem thực đơn đưa cho anh ta, lần này bọn họ ra ngoài, không phải vì ăn cơm, cho nên Chư Mặc Thần liền chọn hài món mình thích, sau đó liền đem thực đơn đưa lại.

Cho nhân viên phục vụ rời đi, Thiệu Tình liền cùng Chư Mặc Thần hàn huyên một ít chuyện gần nhất họ gặp, chỉ là đem tất cả hiểu biết đều chuyển hóa thành suy đoán.

Sau đó Thiệu Tình nói: "Tôi mời anh ra, chủ yếu muốn hỏi một chút, anh đối với phương diện này của Cuồng Ma có hiểu biết gì hay không."

Chư Mặc Thần hơi suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Bởi vì rất nhiều nguyên nhân, tôi và Cuồng Ma xem nhau không vừa mắt, điều này cô hẳn đã biết, càng đối địch lại càng đi tìm hiểu đối phương, ta có một thời gian tôi cẩn thận nghiên cứu Cuồng Ma, thời điểm đó cũng không phát hiện có không đúng, mãi đến trước đây không lâu, tôi phát hiện một người."

"Ai?" Thiệu Tình có chút tò mò hỏi.

"Quan Hải Sơn, cô đại khái không biết tên này, hắn là một trong ba phó đoàn trưởng của Cuồng Ma, nhưng rất lâu về trước hắn đã chết, nhưng đoạn thời gian vừa rồi, tôi lại nhìn thấy hắn." Chư Mặc Thần biểu tình ác liệt nói: "Lúc ấy tôi liền cảm thấy không đúng, nhưng chưa kiểm chứng thân phận người kia, không thể xác nhận, hắn có phải Quan Hải Sơn thật hay không."

Anh ta vừa nói xong, Thiệu Tình cũng phát hiện không đúng, người đã muốn tuyên bố tử vong, lại xuất hiện, tổng cảm thấy phương diện này có chút kỳ quái.

Nếu Quan Hải Sơn không chết, như vậy vì sao đối ngoại Cuồng Ma tuyên bố Quan Hải Sơn đã chết? Nếu Quan Hải Sơn đã chết, như vậy hiện tại xuất hiện người này.

Là ai?

Cùng Chư Mặc Thần tán gẫu xong, Thiệu Tình liền cảm thấy cô càng đau đầu, chuyện này thật sự quá mức phức tạp, ngay sau đó, trên đường Thiệu Tình về nhà, liền bị tập kích.

Bởi vì cô không nghĩ rằng, trên đường lớn thủ đô còn có thể bị tập kích, cho nên cũng không có phòng bị gì, do có ngũ cảm sâu sắc Nhị Ngốc dẫn đầu xô ngã cô.

Thiệu Tình vừa ngẩng đầu liền phát hiện, chỗ cô vừa đứng có một vết đạn, nói cách khác, lúc trước có súng ngắm ở trong tối ngắm bắn cô.

Nếu không có Nhị Ngốc, cô ít nhất sẽ bị trọng thương!

Sau khi phát hiện vết đạn, Thiệu Tình lập tức lôi kéo Yến Kì Nguyệt cùng Nhị Ngốc nhảy ngược, dán đến trên vách tường.

Dựa theo vị trí vết đạn, cô gần như có thể phỏng đoán ra vị trí súng ngắm ở trong tối kia, cho nên nói mặt mặt tường phía dưới tay súng bắn tỉa kia là an toàn nhất.

Cái này và bóng dưới chân đèn là một nguyên lý.

Thiệu Tình dán sát vào vách tường, qua một lúc lâu, cô mới bất ngờ lăn một vòng về phía trước, làm lộ bản thân dưới họng súng bắn tỉa.

Cô đã chuẩn bị tránh né tốt, nhưng viên đạn chậm chạp không tới, Nhị Ngốc giống như một con khỉ, nhanh chóng dựa theo góc độ vết đạn từ nguyên lý, tìm ra chỗ tay súng bắn tỉa phục kích.

Nhưng nơi đó chỉ còn lại một vỏ đạn dài nhỏ.

Có người định gϊếŧ chết Thiệu Tình, nhận thức này làm cho ba người trầm trọng, vậy loại người nào muốn gϊếŧ chết Thiệu Tình?

Khả năng lớn nhất, không thể nghi ngờ là Ngô Bất Bình, đầu tiên phía trước cô phá hư kế hoạch Ngô Bất Bình, sau lại trước công chúng từng có xung đột cùng người Cuồng Ma ở cửa thành.

Mấu chốt nhất là người từng có xung đột với cô không trở lại Cuồng Ma, tìm cũng tìm không thấy, quả thực là sống không thấy người chết không thấy xác.

Luận giá trị hận thù người muốn chết nhất không thể nghi ngờ là Cuồng Ma, rồi không chừng thời điểm của vừa đi ra ngoài, đã có người nhìn chằm chằm cô.

Cho nên mới có trận ám sát ngàn dặm một kích không trúng này.

Một hồi ám sát có thể nói là tiếng sấm to hạt mưa nhỏ, nhưng nháy mắt lại làm cho Thiệu Tình cảnh giác lên, người như Ngô Bất Bình nếu muốn một người chết khẳng định sẽ không từ thủ đoạn.

Như vậy trận ám sát này tuyệt đối sẽ không chấm dứt, mà là một bắt đầu, Thiệu Tình nguy hiểm.

"Đi về trước nói sau." Thiệu Tình mặt không biểu tình nói.

Mấy người nhanh chóng rời khỏi hiện trường, dọc theo đường đi không gặp ám sát lần thứ hai.

Bọn họ đem chuyện này nói với nhóm người Cố Phán Phán, hy vọng bọn họ khi đi ra ngoài có thể cẩn thận một chút, dù sao không biết trong tối, sau khi ám sát thất bại, có thể đem mục tiêu nhắm tới Cố Phán Phán bọn họ hay không.

"Tám chín phần mười là dong binh đoàn Cuồng Ma." Thiệu Tình chống cằm, bình tĩnh nói: "Dù sao kẻ thù của chúng ta không nhiều lắm, bức thiết muốn mạng của tôi, đại khái cũng cũng chỉ có Cuồng Ma một nhà."

Thiệu Tình thản nhiên nói: "Lúc trước tôi luôn luôn suy nghĩ, chuyện điều tra Cuồng Ma tôi không cần tham dự, trước mắt xem ra, Cuồng Ma là không định buông tha cho tôi."

"Tiên hạ thủ vi cường." Nghiêm Hán Thanh bình tĩnh suy xét thật lâu, mới nói: "Nếu thật Cuồng Ma xuống tay với cô, như vậy đã nói lên bọn họ chột dạ, có điểm chột dạ, liền dễ dàng lộ ra sơ hở."

Thiệu Tình gật gật đầu, nói: "Ý của tôi là khi mọi người ra ngoài, tốt nhất cẩn thận một ít, tận lực không cần một mình ra ngoài, bằng không... Tôi thật sự lo lắng."

Vài người đều gật gật đầu, cam đoan mấy ngày nay tận lực ở nhà, không ra ngoài, nói rõ mọi chuyện với đội hữu, Thiệu Tình cũng mang tin tức cho ông nội Tần, hy vọng lấy thân phận ông nội Tần, có thể tra ra điểm gì đó.

Qua đi, Thiệu Tình cũng không bị người ám toán, ám sát nữa, ám sát ngày đó thật giống như phù dung sớm nở tối tàn, thậm chí ngay cả phù dung sớm nở tối tàn cũng không được tính.

Cô gần như có thể xác nhận, người xuống tay là Cuồng Ma, dù sao không phải tất cả mọi người có lực lượng trên đường ở thủ đô ám sát cô.

Thiệu Tình cảm thấy bị động như thế không phải phong cách của xô, tự hỏi thật lâu về sau, cô quyết định dẫn xà xuất động.

Nếu không đem con rắn này đánh chết, cô dẫn theo đồng bạn đi ra ngoài làm nhiệm vụ, đều phải lo lắng đề phòng, lo lắng lúc nào sẽ có người nhảy ra ám sát cô, hoặc là bạn của cô.

Quá bị động.

Hoàn toàn bất lợi cho cô và đội hữu.

Tuy nhiên dẫn xà xuất động cũng là kỹ thuật sống, tuy rằng dong binh đoàn Cuồng Ma có thực lực, dám ở thủ đô trên đường lớn ám sát cô, nhưng ở thủ đô khẳng định tay chân thi triển cũng không thoải mái.

Cho nên Thiệu Tình quyết định, cô phải đi một chuyến, làm một ít mồi câu, rất nhanh, ông nội Tần liền cung cấp cho cô một lý do ra ngoài xinh đẹp.