*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh và cô thấy bản tin thì không bất ngờ gì nhiều bởi vốn dĩ anh và cô biết trong đám đông đó có một người quay phim đi theo hai người. Bỗng nhiên cô cảm thấy thèm đồ ngọt, cô quay đầu về phía nhà bếp gọi:
- Dì Dương, cho cháu...
- Cho cháu hai đĩa bánh ngọt và hai cốc sữa lạnh. - Anh cướp lời của cô rồi mỉm cười nhìn cô.
Cô thấy anh cướp lời của mình thì cũng không giận dỗi gì vì cô biết anh rất hiểu cô. Cô quay đầu lại nhìn anh, hôn vào má anh một cái rồi cười tinh nghịch.
Cô được anh dạy là mỗi lần muốn cảm ơn anh thì chỉ cần hôn vào má anh nhưng cảm ơn người khác thì phải dùng miệng nói.(**Đúng là trẻ con chưa hiểu sự đời**.😌😌)
Dì Dương vừa nãy nghe tiếng thì theo bản năng ngó đầu ra nhưng thấy cảnh dành cho 0+ nên liền quay vào làm bánh.
_____________________
Lát sau, Dì Dương mang hai đĩa bánh và hai cốc sữa lạnh cho anh và cô, đặt xuống bàn xong thì dì Dương lập tức lui xuống để anh và cô có không gian riêng.
(**Đây là hình ảnh minh họa chiếc bánh của tác giả để độc giả thèm chơi**)Cô vẫn ngồi trên đùi anh đợi anh đút vì anh bảo là anh đút bánh ngọt cho cô ăn thì bánh sẽ ngon hơn bình thường, mà cô lại thích ăn ngon nên khi có anh thì cô sẽ ngồi đợi anh đút cho mình ăn, còn khi không có anh thì cô sẽ tự ăn những chiếc bánh đó nhưng chẳng thấy có mùi vị gì cả.
Anh hiểu là cô đang đợi anh đút nên liền cầm một cái nĩa lên và nhấn xuống phần góc bánh, nhấc miếng bánh nhỏ lên cho vào cái miệng nhỏ đang há to của cô.
Miếng bánh được cho vào miệng cô. Cô cắn miếng bánh và cảm nhận vị ngọt của nó. Cảm thấy ngon thì cô lại bị tăng động(**Đây là căn bệnh di truyền từ mẹ tác giả sang** **con**😑😌), cô giẫy đành đạch trên người anh. Cô ôm chặt anh rồi dụi dụi đầu vào ngực anh.
- Ngon quá. - Cô ngước đầu nhìn anh, hai má cô phúng phính mà cười dễ thương.
Anh cũng quen với điều này vì biết cô rất thích ăn đồ ngọt, "bị" ôm nhiều cũng thành quen. Anh dùng chiếc nĩa vừa đút cho cô ăn, nhấc một miếng bánh nhỏ nữa lên, cho vào miệng rồi ngậm cái nĩa đó một lúc.
- Ngon lắm. - Anh hạ nĩa xuống rồi cười với cô.
- Tôi biết mà. - Cô liên tục gật đầu.
Là **một đứa chưa hiểu sự đời** nên cô không biết hành động vừa nãy của anh ám chỉ cái gì, chỉ nghĩ đó là hành động bình thường của anh vì lúc nào anh cũng làm thế sau khi đút miếng bánh đầu tiên cho cô.
Cô lại mở cái miệng nhỏ của mình ra để anh đút bánh. Tay anh cầm chiếc nĩa dính một ít nước bọt của mình tiếp tục đút cho cô ăn.(**Cảnh tượng người ta lãng mạn mà sao khi qua văn phong của tui lại nổi da gà đến vậy**??)
Anh đút cho cô sau đó anh tự ăn rồi lại đút cho cô, cứ lặp lại liên tục bằng một cái nĩa thì cuối cùng cũng hết được hai đĩa bánh. Anh đưa một cốc sữa lạnh cho cô, sau khi cô cầm thì anh cũng cẩn thận cầm cốc sữa còn lại.
Cô uống nhanh vì cô đang buồn ngủ. Bình thường, sau khi ăn đồ ngọt thì sẽ được anh đưa đi ngủ nên cô cũng sinh ra thói quen là muốn ngủ sau khi ăn đồ ngọt. Vì uống nhanh nên sữa dính ở hai bên khóe miệng cô, nhìn cô bây giờ giống như là mèo con.
Anh liền lợi dụng thời cơ này hôn cô rồi liếʍ môi cô, thế là sạch sẽ. Cô cũng chẳng đẩy anh ra vì cô chỉ là **một đứa chưa hiểu sự đời**.(**Điều quan trọng nên được chương này nhắc lại 3 lần**)