7 Kiếp Nhân Duyên

Chương 51: Phiên Ngoại - Tính Sổ Dao Cơ 3

“Không thay đổi được ngươi đã từng ở trước mặt ta ba quỳ chín lạy, không thay đổi được con trai ngươi bị lấy máu mà chết, không thay đổi được sự thật ngươi không cứu được con trai ngươi!”

Dao Cơ một hơi nói ra, như là đang vui vẻ phát tiết trong lòng.

Nàng ta chính là muốn nhấc lên hồi ức thống khổ của Tư Mệnh, muốn bóc vết sẹo của nàng, chính là muốn nàng cả đời đều không quên được những thứ sỉ nhục này!

“Tư Mệnh, đáng đời ngươi, ngươi chết tiệt, ngươi đời này cũng sẽ không có kết quả tốt!”

Dao Cơ liên tục mắng, giọng nói kích động lại thê thảm, ở ngoài kết giới không ít người đều nghe rành mạch.

Lúc này vốn dĩ có chút đồng tình, lập tức đều mất đi hảo cảm đối với nàng ta.

“Điên, Dao Cơ thật điên!”

“Vậy mà làm nhiều sự tình quá phận như vậy! Nhất định phải để nàng ta nhảy Tru Tiên đài!”

“Sao có thể? Người ta là con gái Xích Đế, thế lực sau lưng lớn, nói không chừng giáo huấn vài câu liền thả người!”

Từng tiếng nghị luận, nói mát truyền đến, người trong kết giới lại lù lù bất động.

Dao Cơ không ngừng chửi bậy, Tư Mệnh lại một mực mặt không chút thay đổi nhìn nàng ta, trong ánh mắt chỉ có lạnh lùng và căm hận.

Cuối cùng, Ly Ca rốt cục mở miệng: “Dao Cơ, ngươi không xứng để cho ta ghi hận cả đời, quá rớt cấp bậc.”

“Ha ha ha, Tư Mệnh, giả cao lãnh cái gì? Chính ngươi không phải cũng là tâm cơ kỹ nữ sao? Hai lần hạ phàm cũng không đánh tan ký ức, ngươi dám nói ngươi không phải vì câu dẫn Thương Lăng sao?”

“Suy bụng ta ra bụng người, Dao Cơ ngươi thật đáng thương hại.” Ly Ca cười nhạt.

“Ta đáng thương hại? Ngươi mới đáng thương! Con trai ngươi không còn, ngươi còn để tiếng xấu muôn đời!”

“Ta còn có sau này, còn ngươi không có.”

Dao Cơ toàn thân run rẩy, trên mặt một vẻ điên cuồng.

Mỗi một câu của Tư Mệnh đều đâm thẳng vào tim nàng ta.

Nàng ta chẳng lẽ không có về sau thật sao? Nàng ta còn trẻ, nàng ta còn có hạnh phúc, nàng ta làm sao có thể chết!

“Ngươi dám gϊếŧ ta, cha ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

Ly Ca yên lặng không nói, nàng cười nhạt đối với Dao Cơ có lực sát thương lớn hơn.

Mắng nhau còn có thể phát tiết, đáng sợ là không ngừng mắng chỉ đổi lại một cái cười lạnh.

Lúc này, nữ tử áo đỏ bên cạnh Tư Mệnh bỗng nhiên mở miệng, thanh âm như trước quyến rũ động lòng người.

“Đừng hét, la rách cổ họng cũng không thay đổi được kết cục ngươi.”

Nữ tử áo đỏ duỗi tay khẽ vuốt nhẹ má trái Dao Cơ, nhô ra huyết sắc mạch lạc.

“Coi như Tư Mệnh câu dẫn Thương Lăng thì như thế nào? Nàng thành công, ngủ với Thương Lăng một lần lại một lần.”

Dao Cơ toàn thân run lên: “Ngươi câm miệng!”

“Chẳng những ngủ ngon nhiều lần, còn thành công để cho Thương Lăng đem ngươi chộp tới cho Tư Mệnh hết giận, chỉ bằng điểm này, thắng làm vua thua làm giặc không phải rất rõ ràng sao? Một đứa bé chết, còn có thể sinh thật nhiều, miễn là còn sống, cái gì cũng được.”

“Ngươi không phải không biết đạo lí này đi, kết giới này trong lục giới, trừ Thương Lăng, cũng chỉ có Tư Mệnh có thể đi vào. Đó là Thương Lăng vì nàng mà để lại cửa vào.”

Tâm Ly Ca run lên, Thương Lăng? Nàng có chút ngẩn ngơ, không phân rõ cảm giác trong lòng.

Nữ tử áo đỏ miệng không ngăn cản nói chuyện, để cho Dao Cơ hoàn toàn điên cuồng.

“Tiện nhân, mắc mớ gì tới ngươi?”

“Không liên quan tới ta, nhưng bắt ngươi tìm vui, thật vui vẻ.” Nữ tử áo đỏ cười khanh khách.

“Tiện nhân, các ngươi từng người tất cả đều là tiện nhân, ta nguyền rủa các ngươi chết không yên lành, ta nguyền rủa các ngươi vĩnh viễn không siêu sinh, ta nguyền rủa các ngươi...”

“Bốp ”

Ly Ca lại một cái tát đánh lên, cũng đánh lệch khuôn mặt bên kia của nàng ta.

“Được được, tiểu tiện nhân này để lại cho ngươi từ từ chơi, ta trước tiên lấy đồ vật ta muốn.” Nữ tử áo đỏ cười khanh khách không ngừng.

“Ngươi muốn lấy đi cái gì?” Ly Ca nhíu mày.

Nàng biết nữ tử áo đỏ này sẽ không làm chuyện không có nghĩa, đây mới là mục đích thật sự của nàng!

“Thực Cốt Trùng, đó là quỷ dạ xoa mới nghiên cứu ra được một loại cổ trùng, tìm không được thân thể ký sinh, thẳng đến khi nhìn thấy đầy người oán khí lại mang tiên căn Dao Cơ, mới đem nàng ta đi.”

Nữ tử áo đỏ che miệng cười nói: “Ai biết Thực Cốt Trùng mới được phân nửa, tiểu tiện nhân này bỏ chạy. Quỷ dạ xoa bị sự tình trong điện quấn thân không đuổi theo được, ngược lại để ta nhặt cái tiện nghi này.”

“Thực Cốt Trùng này cầm đi tu luyện, làm ít công to, là thuốc bổ vô cùng tốt đây. Trước đây không để cho Thương Lăng gϊếŧ nàng, cũng bởi vì Thực Cốt Trùng còn chưa thành thục.”

Ly Ca nhíu mày.

“Nói như thế, vừa nãy ngươi cũng là lợi dụng ta vào kết giới, chính là để lấy Thực Cốt Trùng thành thục đi?”

“Ai nha nha, tiểu Hi Hi ngươi tại sao nói lời như vậy, thật tổn thương lòng người đấy, ta cũng là vì giúp ngươi hết giận thôi mà.”

Ly Ca cười nhạt: “Ta lại không ngốc.”

“Ngược lại ngươi cũng không tổn thất đúng không? Sẽ nói cho ngươi biết một tin tức.” Nữ tử áo đỏ cười khanh khách không ngừng.

Ly Ca nhíu mày.

“Đệ Tam điện nội loạn, Tàn Uyên kế thừa chủ vị Đệ Tam điện, bây giờ đang bận đấy.”

“Về sau Đệ Tam điện chủ chính là Quỷ Vực Vân U —- Tàn Uyên, ngươi cao hứng không?”

Đệ Tam điện? Tàn Uyên? Có ý gì?

Ly Ca mặc dù nghe không hiểu, nhưng từ thần thái của nữ tử áo đỏ này có thể nhìn ra một ít mánh khóe.

“Nội loạn? Loạn trong giặc ngoài? Hoặc có lẽ là ngươi cũng tham dự một phần?”

Nữ tử áo đỏ không những không giận mà còn cười, nàng ta nói: “Nữ nhân vẫn là ngốc chút mới khả ái, nam nhân mới đau lòng, tiểu Hề Hề, ngươi cũng biết, ta thân bất do kỷ nha.”

Ly Ca cười nhạt.

“Bán cho ngươi nhiều tin tức như vậy, Thực Cốt Trùng ta nên lấy đi rồi…!”

Nữ tử áo đỏ cười, năm ngón tay vồ lấy, từng đạo dây tóc đỏ như máu từ bàn tay nàng bay ra, chui vào trên thân thể Dao Cơ.

“A...”

Dao Cơ kêu một tiếng thê lương thảm thiết, Thực Cốt Trùng toàn thân cao thấp cũng bắt đầu nhúc nhích.

Nàng ta giống như là một túi da đầy Thực Cốt Trùng, côn trùng phía dưới túi da nàng ta nhúc nhích, giùng giằng, nhìn đặc biệt ghê tởm.

Bên ngoài kết giới, không ít người thấy một màn như vậy, đều khϊếp sợ không thôi, nhao nhao bụm mặt.

Bọn hắn chưa từng thấy tàn nhẫn như vậy, đồ vật ghê tởm như vậy.

Chỉ thấy từng con côn trùng từ trên người Dao Cơ chui ra ngoài.

Dao Cơ toàn thân rung động, giùng giằng, kêu thảm thiết, toàn thân đều là mồ hôi, thống khổ.

Ly Ca lạnh lùng nhìn Dao Cơ, khi rất nhiều côn trùng bò ra ngoài, trên mình còn mang theo máu thịt nàng ta, nhìn rất tanh tưởi.

Thấy một màn như vậy, Ly Ca nhớ lại đêm hôm ấy, trong sơn động, nàng bị vô số cổ xà cắn xé.

Nhân quả tuần hoàn, báo ứng xác đáng, bây giờ Dao Cơ cũng tự mình nếm thử tư vị này.

Càng ngày càng nhiều Thực Cốt Trùng từ trong cơ thể Dao Cơ bò ra ngoài, sắc mặt nàng ta trắng bệch, máu chảy không ngừng, cả người đều gần như chết đi.

Nàng ta một tiếng lại một tiếng hét thảm một tiếng vang tận mây xanh, để cho người nghe kinh hồn táng đảm.

Ly Ca nhìn nàng ta, có thể tưởng tượng cái loại đau xuyên tim này, bởi vì nàng cũng đã nếm thử.

Dần dần, tất cả Thực Cốt Trùng đều từ trong cơ thể Dao Cơ bò ra ngoài, số lượng nhiều đến mức khó có thể tưởng tượng.

Thực Cốt Trùng vừa ra, thân thể Dao Cơ như đều bị móc sạch, thủng trăm ngàn lỗ, chảy máu không ngừng, máu thịt be bét.

Nữ tử áo đỏ hưng phấn thu hồi Thực Cốt Trùng, nét mặt tươi cười, nụ cười xinh đẹp cùng Dao Cơ thê thảm đặt ở một chỗ, có vẻ vô cùng chói mắt.

“Tiên căn nàng ta đã bị Thực Cốt Trùng ăn không sai biệt lắm, Thực Cốt Trùng rời khỏi cơ thể, nàng ta xem như bị phế hoàn toàn.”

“Cứ như vậy, ta đi trước, ngươi nên làm tốt.”

Nữ tử áo đỏ bỗng nhiên đè lại bả vai Ly Ca, đẩy nàng mang nàng ta đi ra kết giới.

Hai người bọn họ vừa ra, hai anh trai Dao Cơ còn có một đám tiên quân lập tức xông lên.

“Yêu nữ đừng mơ tưởng chạy trốn!”

Nữ tử áo đỏ cười khanh khách: “Chỉ bằng các ngươi sao?”

“Tư Mệnh, ngươi cấu kết với yêu nghiệt, tổn thương muội muội ta, phản bội tiên giới, ngươi tội ác tày trời!” Tấn Hoa chỉ vào Ly Ca mắng.

“Tư Mệnh, ngươi mau cùng cái yêu nghiệt này một chỗ giơ tay chịu trói, còn có thể nhẹ xử lý!” Úy Nguyên gầm lên.

Ly Ca nhìn hai anh trai này của Dao Cơ, khóe môi nhếch lên cười nhạt.

Đây là muốn lật ngược phải trái, mạnh mẽ cho nàng một cái tội danh?

Nàng rất dễ khi dễ sao?

“Hay cho hai tên phế vật các ngươi, trả lại tội danh cho ta, để cho ta giơ tay chịu trói?” Ly Ca cười nhạt.

“Ngươi nói cái gì!”

""Ngươi cũng dám xuất khẩu cuồng ngôn!”

“Ai nha nha, nàng nói các ngươi là phế vật, nghe không hiểu còn muốn hỏi lần nữa sao?”

Nữ tử áo đỏ che miệng cười nói: “Xuất khẩu cuồng ngôn? Người ta cuồng, cũng không phải là miệng nói ra.”

“Ngươi là ai?”

“Ngươi tiện nhân này, cũng dám tổn thương muội muội ta, đợi phụ thân đến, nhất định sẽ không cho ngươi tốt!”

“Ôi, ta rất sợ đó nha!” Nữ tử áo đỏ cười nói.

“Các ngươi phế vật này, liền sẽ chọn trái hồng mềm mà bóp, khi dễ tiểu Tư Mệnh.”

“Dao Cơ là Thương Lăng bắt, trên người nàng ta tổn thương là do ta làm, các ngươi có bản lĩnh đi tìm Thương Lăng, không có bản lĩnh tìm ta cũng được, khi dễ tiểu Tư Mệnh làm gì?”

“Ngươi yên tâm, chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

Úy Nguyên lời này vừa nói ra chuyển ánh mắt đến phía Tấn Hoa.

Hai huynh đệ ngầm hiểu, rút kiếm ra bỗng nhiên tấn công phía nữ tử áo đỏ.

Trong nháy mắt nữ tử áo đỏ ung dung ưu nhã lui lại một bước, vung tay lên, một đạo yêu lực đỏ đánh ra, lập tức đánh trúng hạ thể Úy Nguyên.

“A...”

Úy Nguyên hét thảm một tiếng, cả người bị quăng ra ngoài, lăn trên mặt đất vài vòng, thống khổ không thôi.

Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, nữ tử áo đỏ này cũng quá tàn nhẫn, quá hào phóng!

“Ai nha nha, không có ý tứ, muốn đánh gãy tiên căn ngưới, không cẩn thận, đánh mệnh căn, lần sau luyện một chút sẽ chính xác, hì hì...”

Nữ tử áo đỏ buồn cười nhìn bọn hắn.

Lúc này ai cũng nhìn ra, mặc dù nét mặt nữ tử áo đỏ cười một cách tự nhiên, nhưng tuyệt đối là một nhân vật tàn nhẫn lại lợi hại, căn bản không phải những thứ tiểu tiên bọn hắn có thể chọc được.

Nàng bây giờ bất quá chỉ là hứng chơi nổi lên, mới cùng bọn họ lãng phí thời gian.

“Ngươi, ngươi đến cùng là ai!”

“Ta là người các ngươi không thể trêu vào! Các ngươi hỏi danh tự, quay đầu tìm cha để báo thù sao?”

“Ngươi dám làm không dám nói sao?”

“Có cái gì không dám, chỉ sợ Xích Đế không dám tìm tới cửa.” Nữ tử áo đỏ cười nói: “Ta gọi Chu Huyền Nguyệt, nhưng đừng quên nha. Ta chờ Xích Đế tìm tới cửa!”

Chu Huyền Nguyệt thân hình lóe lên, hồng sắc thân ảnh biến mất, nàng trong nháy mắt bay đi.

“Tư Mệnh, ngươi cấu kết ngoại nhân, mang tai họa cho tiên giới, ngươi sẽ gặp báo ứng!”

Ly Ca lạnh lùng nhìn bọn hắn, một câu nói nhảm đều chẳng thèm cùng bọn họ nói.

Nàng vừa quay đầu lại, lập tức trở lại trong kết giới.

Tất cả mọi người nhìn thấy nàng đi vào trong kết giới, quả thực kinh ngạc đến ngây người.

“Tư Mệnh thật sự có thể tùy ý ra vào kết giới!”

“Thì ra Chu Huyền Nguyệt nói thật, Thương Lăng thượng thần để cho Tư Mệnh một cửa vào!”