Môi mỏng Minh Hạo Vũ nhếch lên, đỡ lấy côn ŧᏂịŧ to lớn, ở tiểu huyệt từng chút từng chút tiến vào.
"A....Không được....đau...."
Côn ŧᏂịŧ đem mị thịt non nớt căng ra, bắt đầu xâm nhập. Hắn còn không hoàn toàn tiến vào cũng đã làm Như Nguyệt đau đến đỏ mắt.
"Cậu....Không...Không được.....a...mau bỏ ra...ân...."
Thực sự đau quá! Nam căn của hắn quá lớn. Tuy rằng không tận mắt nhìn thấy, nhưng là lớn đến nỗi cô không cần cúi xuống xem cũng có thể cảm nhận được.
Côn ŧᏂịŧ thật vất vả đi vào, bị từng tầng thịt non mịn trong cô gắt gao thít chặt.
Minh Hạo Vũ thở hổn hển. Không phải do của hắn to quá mà cái lỗ của cô quá nhỏ, hệt như con gái mười năm tuổi vậy. Bên dưới của cô lầy lội như thế, hắn vốn tưởng lần này tiến vào sẽ rất dễ dàng, không ngờ nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy vẫn là đi vào thật khó khăn.
"Đau...a..."
Côn ŧᏂịŧ lại tiến sâu một chút. Như Nguyệt cắn chặt môi, cơ thể căng thẳng, tiểu huyệt càng co rút lại, đem nam căn chôn trong cô thít lại đến muốn hỏng mất.
Minh Hạo Vũ thở dốc càng nặng, hắn hít sâu một hơi, kề sát bên tai cô, đầu lưỡi ấm áp nhẹ nhàng đảo qua vành tai đỏ ửng.
"Thả lỏng một chút, tôi muốn đi vào."
Ngón tay hắn bóp lấy đầṳ ѵú cô, nhẹ nhàng vuốt ve.
"Ân..."
Như Nguyệt tức khắc càng nóng lên, cô nâng lên hạ thân, trầm thấp rêи ɾỉ. Thân thể sinh ra biến hóa, đại lượng dâʍ ŧᏂủy̠ từ huyệt nhỏ tràn ra, dọc theo côn ŧᏂịŧ lớn chảy xuống, tích lại ở trên sô pha. Hình ảnh dâʍ đãиɠ đến cực điểm.
Bàn tay hắn bỗng nắm lấy bờ mông căng tròn của cô, mạnh mẽ đẩy lên một chút, hoa huyệt tức khắc chủ động sáp nhập côn ŧᏂịŧ.
"A...a...ân...a...a"
Đau! Đau quá! Tiểu huyệt giống như bị xé rách. Toàn bộ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đều gặp công kích, mồ hôi cô chảy ròng ròng, nước mắt lưng tròng.
Minh Hạo Vũ cúi đầu nhìn nơi hai người kết hợp. Hắn mới chỉ đi vào được hai phần ba. Cửa vào lỗ nhỏ bị kéo căng đến cực hạn, tựa như không thể chống đỡ thêm nhiều hơn. Nhưng hắn sao có thể dừng lại lúc này.
Minh Hạo Vũ cúi đầu, ở trên vυ' cô liếʍ liếʍ. Như Nguyệt run rẩy, cố gắng thả lỏng người.
"Tôi vào đây."
Thanh âm khàn khàn vừa cất lên, hắn tức khắc nắm lấy eo cô, phụt một tiếng, nam căn hoàn toàn đi vào.
"A..."
Như Nguyệt hét lên, mang theo tiếng khóc thút thít. Hạ thân bị xé rách, có dòng máu ấm áp men theo hai mép đùi chảy xuống.
Minh Hạo Vũ nhìn côn ŧᏂịŧ của mình bị máu tươi xử nữ nhuộm đỏ, đáy mắt hiện lên một tia áy náy.
Thế nhưng trong lòng hắn đột nhiên dâng lên một cỗ thú tính nhiệt huyết, muốn hung hăng đùa bỡn thân thể yếu ớt của cô, hung hăng chà đạp, hung hăng thao cô, cắm đến cô thét chói tai, khóc lóc xin tha.
Côn ŧᏂịŧ thô to bị hắn rút ra một nửa, lại mạnh mẽ xâm nhập đến tận cửa tử ©υиɠ.
"Không....a...Đau quá....ân..."
Minh Hạo Vũ đem người cô lật lại, bàn tay thô ráp chụp vào hai bầu vυ' cô, liên tục xoa nắn. Hạ thân nhấp nhô liên tục, lỗ nhỏ của cô co bóp kịch liệt.
Cảm giác thật sướиɠ. Hắn càng dùng sức đâm cô.
Hắn đổi tư thế, để hai tay cô chống đỡ trên ghế sô pha, hai chân yếu ớt đứng xuống đất. Hắn đem mông tròn của cô nâng lên, côn ŧᏂịŧ cứng rắn điên cuồng va chạm.
Bang! Bang! Bang!
Thanh âm tràn ngập căn phòng, trộn lẫn tiếng nữ sinh rêи ɾỉ và tiếng thở dốc của nam sinh.
"Ân...Hạo...Vũ...a...a..."
Nam căn trong tiểu huyệt không ngừng thọc vào rút ra. Lúc mới đầu là rất đau, nhưng dần dần cảm giác được thay thế bằng khoái lạc sung sướиɠ.
"Ân...mau...nhanh...nhanh hơn...a...a...dùng sức...mạnh...a...a"
Cô dùng sức nhếch mông lên, chỉ nghĩ đến côn ŧᏂịŧ to lớn của nam nhân. Cô muốn cho Minh Hạo Vũ đâm tiểu huyệt mình đến tê dại. Trong miệng nói ra những lời nói dâʍ ɖu͙© đứt quãng, Như Nguyệt đã sớm lạc vào du͙© vọиɠ.
Như Nguyệt cảm thấy không ổn. Tay chân cô đều bủn rủn, âʍ đa͙σ dùng sức co rút lại kẹp chặt côn ŧᏂịŧ. Tầng tầng mị thịt đem nam căn của hắn gắt gao bao vây, ngay cả gân xanh trên côn ŧᏂịŧ đều được cô cảm nhận rõ ràng.
Thật lớn, thật sự rất lớn. Cô không chịu được nữa rồi. Minh Hạo Vũ đã cắm cô ít nhất hơn nửa giờ, nhẫn lại đến bây giờ không cao trào đã là Như Nguyệt chịu đựng hết cực hạn.
"A..."
Một tiếng thét chói tai vang lên, hoa huyệt điên cuồng co rút lại. Một dòng điện từ hạ thân nhanh như chớp truyền lên tận não, đầu óc cô tức khắc trống rỗng. Một đại lượng dâʍ ɖị©ɧ như thủy triều phun ra, tưới ướt côn ŧᏂịŧ. Cô cao trào rồi.
Vậy mà Minh Hạo Vũ còn chưa xong, hắn khẽ rêи ɾỉ, hung hăng thọc vào rút ra thêm mấy chục lần. Sau đó hắn dùng sức áp vào tiểu huyệt, chọc thẳng đến cửa tử ©υиɠ của cô, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng mạnh mẽ bắn vào.
Cảm giác tê dại khiến Như Nguyệt sướиɠ muốn điên người. Âʍ đa͙σ không ngừng co giật, khiến cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ nơi kết hợp của hai người rỉ ra, men theo chân dài của cô chảy xuống.
"Ba" một tiếng, Minh Hạo Vũ đem nam căn thô dài của mình rút ra. Như Nguyệt xụi lơ trên ghế sô pha thở dốc, bờ mông căng tròn vẫn chổng lên cao như muốn mời gọi, đôi mắt nhắm hờ, trên trán cô ướt đẫm mồ hôi. Hắn di chuyển ánh mắt xuống hoa huyệt bị hắn thao đến sưng đỏ. Cửa huyệt của cô phập phồng run run, không ngừng đóng mở nhưng vẫn chưa hoàn toàn khép lại được. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c hòa quyện với dâʍ ŧᏂủy̠ vương chút tơ máu của cô từ trong lỗ nhỏ chảy ra, hình ảnh này...quả thực là cảnh đẹp nhân gian.
✎﹏✎﹏✎﹏
Hazz, các nàng à, thực sự viết H rất khổ sở a. Chính là tự mình nghĩ ra mà không thể cảm thụ, ta sắp nhịn đến nghẹn luôn rồi.