Hệ Thống Thác Loạn: Hãy Thỏa Mãn Ta

Chương 1: Thiên kim gả cưới (1) {H}

Như Nguyệt vươn vai, ngáp dài một cái. Cô vừa làm xong cả một đống bài tập, cuối cùng cũng có thể ngủ ngon rồi.

Như Nguyệt ngả mình trên chiếc giường ngủ màu hồng phấn, thoải mái chìm vào giấc ngủ.

Cô mới chợp mắt không bao lâu liền cảm thấy toàn thân khô nóng khó chịu, hạ thân ngứa ngáy. Có vật gì đó nóng bỏng chạm vào nơi tư mật của cô. Cô vô thức đưa tay xuống dưới, lại chạm phải dị vật nóng ấm.

Như Nguyệt giật mình mở mắt, muốn ngồi lên lại phát hiện toàn thân vô lực, chân tay bủn rủn. Mà trước mặt cô đang có một người đàn ông, khuôn mặt tuấn tú, đang nhìn cô nở một nụ cười dâʍ ɖu͙©.

Cô hoảng sợ thét lên:

"Ba, mẹ, cứu con...A."

Ngón tay của người đàn ông không có dấu hiệu ấn vào hạt trân châu giữa hoa huyệt của cô. Thân thể cô chấn động, một dòng điện mãnh liệt nháy mắt từ hạ thân lan đến đại não. Cô vô thức run rẩy, một dòng nước ấm theo cửa huyệt chậm rãi chảy ra, lan ra hai bên mép đùi.

Người đàn ông cười nhạt:

"Em đừng cầu cứu vô ích, ba mẹ em đã bán em cho tôi rồi. Hơn nữa...nhìn xem cơ thể của em đã có phản ứng rồi kìa, thật là dâʍ đãиɠ."

Lúc này Như Nguyệt nào có để ý được lời châm chọc của hắn, đầu óc cô trống rỗng. Ba mẹ bán cô đi, sao ba mẹ có thể bán cô đi chứ? Chắc chắn là hắn nói dối, ba mẹ thương yêu cô như vậy.

Người đàn ông làm gì cho cô thời gian mà thất thần. Hắn dùng tay tách hai môi thịt hồng hào của cô ra, thỏa sức trêu chọc tiểu huyệt mẫn cảm.

Cô khó chịu cùng hoảng sợ vặn vẹo nhưng chỉ khiến tên da^ʍ tà kia thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Như Nguyệt bất lực khóc lên, lần đầu của cô thế mà lại bị một người đàn ông xa lạ hãʍ Ꮒϊếp, hơn nữa cô còn không thể phản kháng.

Hắn thấy cô khóc thì vô cùng tức giận. Phụ nữ bị hắn chơi qua ai mà không sung sướиɠ chứ. Tại sao cô có thể chán ghét hắn.

Lý trí của hắn bị sự tức giận chiếm hữu, động tác hung bạo không kiêng rè. Hai tay hắn chụp vào bầu ngực trắng nõn, nhào nặn nó thành mọi hình dạng, khiến nó đỏ ửng. Ngón trỏ hắn vân vê nụ hoa bên ngực trái, chiếc lưỡi điêu luyện cắи ʍút̼, cuốn lấy nụ hoa bên phải.

"Ân...A..." Như Nguyệt không nhịn được rêи ɾỉ ra tiếng. Sau đó cô vô cùng nhục nhã, hận không tìm được một cái lỗ chui xuống. Cô cắn chặt môi dưới, kiên quyết không để mình phát ra âm thanh.

Người đàn ông bóp cằm cô, ép cô phải mở miệng. Đôi môi ướŧ áŧ liếʍ láp bờ môi đã rướm máu của cô, đầu lưỡi khuấy đảo khoang miệng, mυ'ŧ hết tư vị ngọt ngào ái muội.

Bàn tay hắn không yên phận mò xuống dưới, chạm vào cửa huyệt ướŧ áŧ, sau đó đùa giỡn hạt trân châu nhỏ khiến nó vươn thẳng thân mình nhỏ.

Như Nguyệt cứng người, há miệng thở dốc, bộ ngực do bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ ưỡn lên cao, thập phần dụ hoặc.

Hắn sáp nhập một ngón tay vào bên trong cô, đầu ngón tay cong lên, chạm vào điểm mẫn cảm.

"A..." Cô thét lên đau đớn, cửa huyệt bị xâm phạm co thắt lại, càng làm cho gã hưng phấn.

Hắn rút tay ra khỏi hang động bí ẩn của cô, cảm giác rỗng rỗng cùng khó chịu ập đến. Cô khổ sở tự khinh bỉ chính mình. Lẽ ra cô phải sợ hãi, tuyệt vọng. Nhưng linh hồn cô như bị tước đoạt, toàn thân trên dưới đều hưng phấn, ẩn ẩn chờ mong.

Người đàn ông cầm lấy nam căn thô dài mình, ma sát với hai môi thịt ẩm ướt, nhưng hắn không tiến vào trong. Đúng thế, hắn chỉ xoay quanh bên ngoài nhưng không tiến vào trong.

Du͙© vọиɠ nhanh chóng ăn mòn lý trí cô. Như Nguyệt khó khăn thở dốc, nơi tư mật ngứa ngáy khó chịu. Cô bé của cô đang thèm muốn được lấp đầy. Cô vặn vẹo bờ mông căng tròn khiến nó cọ xát với dị vật nóng hổi. Nhưng hắn vẫn giữ nguyên như thế, không tiến vào.

Tại sao hắn còn chưa muốn cô?

Người đàn ông thấy bộ dạng dâʍ ɭσạи của cô thì nhếch môi khinh bỉ. Hắn tiến sát vào tai cô, thủ thì:

"Muốn không? Cầu xin tôi đi."

Giọng nói của hắn đánh thức cô từ trong khoái lạc. Cô tủi hổ quay đầu, kiên quyết ép mình bình tĩnh lại.

"Cầu xin tôi đi, cũng sẽ không ai biết em đã từng cầu xin tôi, xấu hổ cái gì chứ. Chẳng phải em đang rất khó chịu sao?"

Giọng nói của hắn như có ma lực, nhẹ nhàng đem cô ấn vào vực sâu du͙© vọиɠ. Đúng thế, sẽ không ai biết cô cầu xin hắn cả. Chỉ một lần này thôi.

Như Nguyệt nhìn hắn, đôi mắt sớm đã phủ một tầng sương mỏng vì nɧu͙© ɖu͙©, giọng nói khàn khàn:

"Xin...Xin anh..."

Hắn hài lòng ngậm vành tai cô, rồi hôn xuống thấp, ngậm lấy nhũ hoa xinh đẹp. Nụ hôn nóng bỏng dừng lại trên phần bụng dưới.

Hắn cầm lấy hai chân cô, gập lại hai bên thành hình chữ M, không chút né tránh nhìn thẳng vào bộ phận riêng tư đáng xấu hổ của phụ nữ.

Hắn nhẹ nhàng đẩy nam căn vào sâu bên trong, sau đó ấn thật mạnh.

Sắc mặt Như Nguyệt trắng bệch, đau đớn hét lên. Hạ thân như bị xé rách, dòng máu đỏ hòa trộn cùng dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra hai bên mép đùi, thấm vào grap giường. Màu đỏ kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác, khiến hắn thêm mạnh bạo, cuồng nhiệt.

Cô hối hận rồi, hối hận vì cầu xin hắn.

Hắn thúc từng đợt mạnh bạo, như muốn đâm nát tử ©υиɠ cô.

"Ưʍ...Xin anh...đừng...mà...ân...dừng lại..A...a"

"Em muốn tôi không dừng lại sao?"

Hắn nở nụ cười xấu xa. Như Nguyệt hoảng sợ lắc đầu. Cô không có ý đấy.

Động tác hắn làm ngày một nhanh, sau cảm giác đau đớn là cảm giác khoái lạc xa lạ. Cô vô thức chuyển động hạ thân để phối hợp với hắn. Cô chán ghét chính mình của lúc này, nhưng cơ thể đã phản bội cô. Chút lý trí còn sót lại nhắc nhở cô không được rêи ɾỉ. Cô cắn chặt môi, ngăn mình phát ra âm thanh dâʍ đãиɠ.

Hắn tìm đến nhũ hoa mẫn cảm trên ngực cô, nắm lấy nó, kéo ra vân vê.

"Đừng tự khổ sở mình như vậy, nếu sướиɠ thì hãy kêu lên đi."

"Ưʍ...A...a..."

Cô không chịu nổi nữa rồi.

Tiểu huyệt co bóp, cơ hồ không cho nam căn tiến sâu vào, lại giống như muốn giữ nó ở bên trong.

Ma sát dưới hạ thân làm nam nhân điên cuồng phát dục. Dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ạt chảy ra, ướt đẫm cây côn ŧᏂịŧ thô to của nam nhân.

Như Nguyệt được đưa lêи đỉиɦ của sự khoái lạc, hét lên một tiếng, dòng nước ấm ngay lập tức theo âʍ ɦộ bắn ra bên ngoài.

Người đàn ông cũng ra bên trong cô. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ phụt vào tử ©υиɠ, len lỏi qua khe hở giữa hạ thân vẫn đang sáp nhập của hai người mà chảy ra ngoài. Hình ảnh thập phần ám muội.

Người đàn ông rút nam căn thô to của mình ra, Như Nguyệt liền cảm thấy trống rỗng, kɧoáı ©ảʍ tiêu tan, hạ thân truyền đến cảm giác đau nhức vì ma xát.

Cô mệt mỏi thϊếp đi. Hi vọng đây chỉ là cơn ác mộng.