Bụng của Tần Tình chưa nhô ra rõ ràng đã nhanh chóng tổ chức đám cưới. Để cô không mệt mỏi, mọi thứ đều làm đơn giản. Cho dù là vậy, cô cũng gần như mất một lớp da
"Chân của em đau quá." Chiếc váy cưới trên người chưa cởi, cô leo lên giường bán sống bán chết
"Duỗi chân ra, anh xoa cho em."
Tay anh vuốt ve chân cô, lực đạo phù hợp làm cô thoải mái rên ra tiếng.
Những người hiện đại đêm tân hôn dùng để nghỉ ngơi. Làm lễ cả buổi sáng tiêu tốn hết năng lượng, khiến người ta đến giường là muốn ngủ
Tần Tình tắm rửa xong, hồi phục một chút tinh thần. Ngôi nhà mới được Từ Khải Sinh mua, căn phòng được hai người trang trí đầy chữ hỉ đỏ và các câu chúc phúc. Trần nhà treo rất nhiều bong bóng đủ màu sắc theo gió điều hòa bay lên.
Từ Khải Sinh bước ra từ phòng tắm thấy Tần Tình nằm ngây người nhìn trần nhà:
"Không phải nói mệt sao? Sao em không ngủ đi?"
Anh không mang quần áo vào, khi đi ra chỉ quấn một cái khăn, hình ảnh quen thuộc. Nhớ năm đó hai người tưởng chừng sẽ quên nhau, không nghĩ tới người đàn ông này bây giờ đã là của cô.
Cô mỉm cười, liếʍ đôi môi đỏ mọng, quyến rũ anh,
"Chồng ơi, đã lâu rồi anh chưa cùng em lăn giường đó."
"Qua ba tháng thì có thể làm." Người phụ nữ mặc áo ngủ màu đỏ, hai sợi dây màu đỏ bao lấy hai luồng thịt non, váy ngắn khủng khϊếp. Cô quỳ xuống, lấy tay nâng ngực lên tạo thành một khẽ rãnh sâu vυ't.
"Anh có muốn liếʍ không?" Tần Tình cắn môi, cô rất muốn, từ khi mang thai cô không dám... sợ đối với con không tốt. Anh luôn cự tuyệt cô, hừ, đừng tưởng cô không biết mỗi đêm anh đều vào nhà vệ sinh xuất ra.
Nhìn vào mắt nhuốm đầy tìиɧ ɖu͙© của anh, cô không nhẫn nại được, ngón tay xoa xoa núʍ ѵú.
"Đêm nay em ở trên." Anh không dám dùng tư thế lúc trước, nằm xuống cẩn thận xoay người cô ngồi lên, quả thực anh rất muốn cô, cơ thể hai người vừa tiếp xúc côn ŧᏂịŧ đã bắt đầu rục rịch
"Ướt sao?" Anh cắn vành tai cô hỏi,
Tần Tình yên lặng không nói, cầm tay anh xoa tiểu huyệt ở giữa hai chân.
Vừa chạm tay đã cảm nhận được một mảnh trơn ướt,
"Anh biết, tiểu yêu tinh này, anh còn chưa làm gì em đâu." Từ Khải Sinh vừa vuốt ve tiểu huyệt, vừa để lại dấu ấn trên cổ cô.
"Tự mình ngồi xuống, ngoan" hạ thân cứng đến phát đau, anh vẫn kiềm chế đợi dâʍ ɖị©ɧ chảy ra nhiều hơn, bình thường làm nửa màn dạo đầu là đủ, đem tay cô cầm lấy gậy thịt từ từ vào
Tần Tình vuốt côn ŧᏂịŧ, tiểu huyệt không ngừng co rút, thế nhưng cô không vào được, cô có chút nóng nảy,
"Chồng ơi~ giúp em với."
"Bé ngốc." Anh cưng chiều xoa mũi cô, hạ thân hơi co giật, cẩn thận đưa qυყ đầυ trước miệng huyệt ẩm ướt.
Cảm giác bị côn ŧᏂịŧ nhét vào làm cô rất thỏa mãn, híp mắt hưởng thụ, cái mông nhỏ bắt đầu chuyển động. Lắc qua lắc lại côn ŧᏂịŧ chọc trúng điểm nhạy cảm của cô
Từ Khải Sinh đỡ hai chân cô, phòng ngừa cô mất sức. Côn ŧᏂịŧ bị tiểu huyệt ấm nóng nuốt vào chặt chẽ, anh muốn mạnh mẽ ra vào
"Chồng ơi~" chơi một hồi Tần Tình hết sức nhưng vẫn chưa thỏa mãn, ánh mắt thành khẩn nhìn anh, dưới thân tiểu huyệt vẫn đang nuốt côn ŧᏂịŧ nhưng cô không cử động nữa.
Từ Khải Sinh ngồi dậy ôm lấy cô, nở nụ cười
"Từ bỏ? Chúng ta đi ngủ."
"Không muốn~" sao có thể đi ngủ, cô còn chưa cao trào mà.
"Ừm, bỏ đi, chúng ta ngủ."
Thấy anh không làm, cô sắp khóc.
Từ Khải Sinh muốn trêu chọc cô một chút, nào biết cô sẽ khóc không dám đùa nữa,
"Ngoan, anh đổi tư thế, sao dễ bị gạt như vậy."
"Hừ." Cô bị trêu tức không muốn để ý tới anh nữa, nghiêng đầu không nhìn, hai mắt đẫm lệ
Anh hổ thẹn, khẽ hôn lên cổ cô, ôm cô ngồi lên đùi
"Đừng giận chồng có được không? Hửm?"
Tần Tình giận nhanh hết cũng nhanh, ủy khuất ôm eo anh "Ai bảo anh thích trêu chọc em, trước kia anh có vậy đâu."
Anh nhịn không được cười ra tiếng, hôn nhẹ cô "Ừm, rất thú vị."
Tần Tình không nói gì, "Lưu manh." Thở phì phò đánh lên ngực anh, thú vị chỗ nào chứ
Côn ŧᏂịŧ chôn ở tiểu huyệt, Từ Khải Sinh để cô dựa vào ngực anh, tách hai chân ra để côn ŧᏂịŧ tiếp tục ra vào
Càng làm càng ngứa, càng ngứa cô lại càng muốn, "Làm chết em, chồng ơi~" rêи ɾỉ với tiếng khóc nức nở
Rất nhanh, vui vẻ một trận cô rúc vào ngực anh cao trào.
Từ Khải Sinh bắn một lần, không tiếp tục nữa. Thay ra trải giường, hai người ôm chầm nhau, Tần Tình nhìn chiếc nhẫn trên tay, ở dưới ánh đèn viên kim cương lấp lánh sang trọng.
"Chồng à, khi nào thì anh phát hiện yêu em, xin chú ý, đây không phải động từ!" Cô cố ý nhấn mạnh
Phụ nữ ai cũng thích hỏi vấn đề này.
Nếu người đàn ông trả lời không tốt thì cẩn thận cái mạng của họ
Từ Khải Sinh rất thích ôm kiều thê trong ngực, thấy ánh mắt mong chờ của cô, anh cẩn thận suy nghĩ, mở miệng "Có thể là, mỗi lần anh ra khỏi nhà em, em đều đứng phía sau yên lặng nhìn anh."
Cô cho rằng anh không biết, thật ra mỗi lần anh quay đầu nhìn, không có cách nào hình dung cảm giác này, giống như gặp được người toàn tâm toàn ý che chở.
Anh đã từng thích loại phụ nữ độc lập nhưng khi gặp Tần Tình hận không thể lúc nào cũng mang cô bên cạnh.
Từ Khải Sinh hôn lên trán của cô nhẹ nhàng nói "Anh yêu em."
Cho dù cuộc gặp gỡ của chúng ta không hoàn mỹ nhưng anh sẽ dùng quãng đời còn lại yêu em, che chở em.
_________
Toàn văn hoàn