Trong văn phòng làm việc chủ tịch...
Trương Cảnh bộ dáng lười biếng mang vẻ hưởng thụ , dựa lưng vào ghế ...tay cầm một miếng ngọc xem đến xem lui...đấy là sở thích của ông ta , sưu tập đồ cổ..
-" Ông chủ....tối hôm qua..Hàn Thiên có xuất ngoại ...nhưng anh ta không phải đi Úc ...Mà là bay sang Nhật "
Trương Cảnh đầu vẫn không ngẩng lên...tay vẫn mân mê miếng ngọc..
-" Không đi Úc cũng không không sang London ....Cậu chắc chứ ?"
Đôi mắt hẹp dài ...mày cau nhẹ nhìn người đàn ông trước mặt...
-" Tôi ..chắc chắn...chính mắt tôi nhìn thấy anh ta vào cổng soát vé..."
Đôi mày cau lại suy tư gì đó...rồi nhẹ nhàng gật đầu xem như đã hiểu..
-" Không có gì nữa ..cậu có thể ra ngoài..."
Người đàn ông cuối chào ,rồi mở cửa bước ra ngoài...
Thang máy mở ra , Tử Trúc trên tay cầm tập hồ sơ nhìn liếc qua người đàn ông vừa đi ngang mình...chân mày cau nhẹ nhưng xem như không có chuyện gì ...bước nhanh vào phòng chủ tịch...
-" Chủ tịch...văn kiện này cần kí gấp...Nhưng Hàn tổng không có ở đây...Mời chủ tịch xem qua và kí giúp tôi"
Khuôn mặt không cảm xúc của Trương Cảnh ...bất ngờ tỏ ra khó chịu ...vẻ mặt ghét bỏ nhìn tập tài liệu...
-" Tử Trúc...Hàn Thiên có đúng là sang Nhật Bản công tác không ?"
Ánh mắt sác lẹm nhìn Tử Trúc....
-" Đúng vậy thưa chủ tịch..."
Lúc này Trương Cảnh mới thấy nhẹ lòng...vì mọi chuyến công tác lịch làm việc của Hàn Thiên , từ lâu ông đã bảo Tử Trúc điều tra và
nắm rõ ...
-" Cậu xem qua rồi chứ...? "
Liếc tập tài liệu trên bàn...ông không mở ra xem...Tử Trúc như hiểu rõ..nhẹ nhàng gật đầu..
-" Vâng...Đây là tài liệu đầu tư của Tập Đoàn chúng ta vào dự án thiết bị mới nhất của Jex ...Hiện nay khắp Châu Á ,Tập Đoàn Jex, nổi tiếng là nền điện tử nổi chội..có sức ảnh vang dội cả trong và ngoài nước...Lần này tập đoàn ta phải tốn biết bao nhiêu công sức mới đấu thầu thành công....Jex chưa bao giờ thiếu vố đầu tư từ các tập đoàn khác...nên chúng ta phải nắm bắt cơ hội..."
Tử Trúc nhẫn nại giải thích...anh ta vốn hiểu rõ kiến thức kinh doanh của Trương Cảnh..
-" Tôi muốn biết chúng ta rót vốn bao nhiêu ?"
-" 500 triệu USD ...chưa tính phí phát sinh"
-" Cái gì....sao mà nhiều vậy? "
Trương Cảnh gằng giọng ...
-" Nhưng khi thiết bị ra thị trường...lợi nhuận chúng ta được chia mỗi năm ..sẽ gấp hai lần con số đó..Với lại kinh tế của Jex rất vững...Huống hồ tầm ảnh hưởng của Jex trên thị trường thế giới ...Chủ tịch cũng biết rằng...không có đối thủ..Tùy Chủ Tịch quyết định "
Tử Trúc nói xong quan sát sắc mặt của Trương Cảnh...
Sau một lúc đắn đo ...Trương Cảnh cũng gật đầu chấp nhận...Nghe đến số tiền lợi nhuận một năm...Ông không xao lòng mới lạ..
-" Được rồi...để tôi kí "
Trương Cảnh đặt bút vào kí ...từng tờ một...Trong giây lát toàn bộ tài liệu được kí xong...Tử Trúc nhận lấy..
-" Cám ơn chủ tịch ...tôi ra ngoài làm việc "
Cánh cửa đóng lại...Trương Cảnh vẫn nhìn chăm chú vào nó...như có điều gì suy nghĩ...Ông thấy có cái gì không đúng nhưng không biết là cái gì...Trương Cảnh lắc đầu suy nghĩ không ra...chắc do ông quá đa nghi mà thôi...
Tử Trúc là cánh tay phải, đắc lực của ông...
Vừa là trợ lý cũng là tai mắt của ông trong Tập Đoàn SAP...Nếu hỏi ông có tin cậu ta không...chắc là có , nhưng không phải một trăm phần trăm vì ông là người rất đa nghi...Tử Trúc thuộc loại người ít nói mà chỉ thích hành động...cậu ta làm gì cũng có chừng mực rất hợp với ý ông...Đáng để ông tin tưởng..và trọng dụng...
Đơn giản là vi ông xuất thân không phải giới kinh doanh...học vấn cũng chẳng đến đâu....
Ông vốn là dân chuyên buôn lậu hàng quốc cấm...Một lần giao hàng ông đã bị cảnh sát bắt....sau khi ra tù ông thay tên đổi họ, xin vào làm tài xế cho Hàn gia...Còn vì sao ông có được ngày hôm nay....Đó cũng là bao câu hỏi của mọi người điều đặt ra...Trương Cảnh sờ cằm mỉm cười đắc ý...Để có trong tay vị trí như bây giờ ngoài cái đầu thông minh còn phải có sự tàn nhẫn...
*********
London
Trong tiệm thức ăn nhanh....Cô gái nhỏ với vẻ đẹp tinh tế, môi mềm phiếm hồng, hàng mi cong vυ't đen dài như mực, đôi mắt to tròn trong veo . Vẻ đẹp ấy khó miêu tả thành lời, mềm mại mà đáng yêu, không phải quá sắc sảo hay kiều diễm nhưng mọi thứ kết hợp lại chỉ dùng hai từ " hoàn hảo" ...Mái tóc đen mượt được gọt tỉa ngắn ngang vai ôm trọn khuôn mặt xinh đẹp của cô...Khi tính tiền hay nói chuyện với khách cô sẽ nở nụ cười tươi ,hiện lên hai lúm đồng tiền thật sâu...Khiến ai cũng không thể rời mắt...nhất là khách hàng là đàn ông , không thể rời mắt được với cô gái vừa xinh đẹp như một búp bê Barbie lại vừa hoạt bát đáng yêu....
Sau khi xong công việc làm thêm ,Tống Linh lễ phép chào mọi người rồi rời cửa hàng...
Nhìn khung cảnh London về đêm...
Tuy rất nhộn nhịp...nhưng cô chẳng thấy vui vẻ chút nào...
Một mảng cô đơn luôn bao trùm...Ở nơi đây đã ba năm rồi..nhưng cô chưa bao giờ xem nơi thành phố xa hoa này là nơi quen thuộc...Mà chỉ là nơi để người khác vứt bỏ cô mà thôi....
Khuôn mặt trắng trẻo phụng phịu than ngắn thở dài...Nhưng dù sao cô thuộc tuýp người lạc quan...sẽ không để cô đơn gϊếŧ chết mình...huống hồ cô có mục đích để mình cố gắng và chịu đựng...
-" Bella "
Tiếng gọi người con trai đằng sau cắt ngang suy nghĩ của cô...
Tống Linh quay lại , nhìn người con trai đúng chuẩn người Anh đang đi tới...miễn cưỡng nặng ra nụ cười.....
-" Hi...Neil cậu chưa về à?"
-" Mình đợi cậu...Mình đưa cậu về "
Chàng trai say đắm nhìn cô gái nhỏ trước mắt...Cô mặc chiếc áo pull kết hợp quần jean bên ngoài khoác chiếc áo màu bằng len trắng phủ qua mông...đơn giản nhưng trong mắt Neil xinh đẹp làm sao...
-" Không cần ...không cần....mình có thể tự về được"
Tống Linh khéo léo từ chối...
-" Rất cần...buổi tối một mình cậu về rất nguy hiểm...Đi thôi..."
Từ chối không được...Tống Linh buồn bực để Neil đưa cô về...Những chuyện này xảy ra thường xuyên..Ở bên đây cô không thiếu người theo đuổi...Nhưng cô luôn khéo léo từ chối...Vì lòng cô đã có người ngự trị...không một ai có thể bất khả xâm phạm...
-"Tới nơi rồi....cám ơn cậu đã đưa mình về...mình vào đây"
Cô không đợi Neil lên tiếng đã chạy nhanh vào thang máy...Neil nhìn bóng lưng người con gái đành thở dài...
Tống Linh mở cửa...bực bội đá đôi giày trên chân vào góc tủ...Muốn giơ tay bật đèn đã bị một bóng đen từ đâu xông ra...Động tác nhanh gọn lẹ...đẩy cơ thể cô vào cánh cửa...đôi môi không một giây chậm trễ áp xuống phong bế tiếng hét của cô....
-" Ừmh..."
Nụ hôn quá mạnh mẽ như muốn cắn nuốt lấy cô vào bụng...cuồng dã như mãnh thú....
nụ hôn bá đạo này chỉ có thể của một người
..ngửi được mùi cơ thể trên người đàn ông...
Đôi mắt to tròn không còn hoảng sợ mà ánh lên ý cười...cả cơ thể buông lỏng để mặc người đàn ông ôm vào lòng...
Giơ đôi tay nhỏ nhắn choàng qua cổ anh ta...ngẩng mặt cho anh ta có thể hôn sâu , lưỡi đưa vào khoáy đảo trong miệng cô...mυ'ŧ mát từng chút mật ngọt của cô...