Vạn Tướng Chi Vương

Chương 48: Dự Khảo Thường Thường Không Có Gì Lạ (1)

"Vậy nếu nhờ nàng ngưng luyện một ít Nguyên Quang phẩm chất cao thì sao? Có thể nâng cao lực luyện chế của linh thủy kỳ quang do Khê Dương ốc sản xuất hay không?"

Nhan Linh Khanh lắc đầu, nói: "Cho dù có tướng giống nhau thì Nguyên Thủy và Nguyên Quang mỗi người ngưng luyện ra cũng vẫn chứa những đặc tính riêng biệt và ý chí cá nhân. Ví dụ như vật liệu khi trước ta điều phối đã có tướng lực của ta ở trong đó, nếu lúc này cho Nguyên Thủy người khác ngưng luyện vào thì sẽ gây ra xung đột, khiến cho luyện chế thất bại."

"Nhưng trên thế gian này quả thật vẫn có một vài bí pháp có thể luyện chế ra một vài Nguyên Thủy Nguyên Quang đặc biệt, sau đó dùng chúng để nâng cao lực luyện chế của linh thủy kỳ quang, cái đó được coi là bí pháp Nguyên Thủy, Nguyên Quang. Nhưng nó gần như tuyệt mật trong mỗi một thế lực, Khê Dương ốc chúng ta không có."

Lý Lạc nghe vậy, không khỏi chìm vào suy ngẫm, hắn bẩm sinh đã không có tướng, cho dù sau này có được "Thủy Quang Tướng" nhưng tính "không" trong không có tướng của hắn vẫn được giữ lại. Tướng cung của hắn có thể chấp nhận được vô số tạp chất trong linh thủy kỳ quang, vậy nên chắc hẳn Nguyên Thủy Nguyên Quang mà hắn ngưng tụ ra cũng có đặc tính "không" không gì không thể bao dung này, thế thì liệu có thể cung cấp cho các Tôi Tướng sư khác sử dụng hay không?

Dù trước mắt "Thủy Quang Tướng" của hắn mới là ngũ phẩm, nhưng lại là Thủy Tướng kết hợp với Quang Minh Tướng, vậy hẳn là lực luyện chế của nó cũng không chỉ hơn một chút.

Lý Lạc tự tin rằng nếu chỉ đơn thuần so lực luyện chế của tướng lực, Thủy Quang Tướng ngũ phẩm của hắn nhất định không yếu hơn Thủy Tướng thất phẩm hoặc Quang Minh Tướng thông thường.

Mà Tôi Tướng sư có thể có được Thủy Tướng thất phẩm hoặc Quang Minh Tướng rất hiếm có.

Nhưng việc này cũng không vội, trước mắt vẫn cứ để hắn thử dấn thân vào con đường Tôi Tướng sư nhập môn này xem sao.

Trong lúc Lý Lạc đang suy nghĩ, Nhan Linh Khanh nâng gọng kính bạc lên, nói: "Nếu như ngươi thật sự muốn trở thành một Tôi Tướng sư, về sau có thời gian cứ tới đây, ta sẽ dạy ngươi căn bản. Chờ đến khi ngươi có thể một mình luyện chế ra linh thủy kỳ quang nhất phẩm rồi thì ngươi chính là Tôi Tướng sư nhất phẩm."

"Vậy cảm ơn Linh Khanh tỷ." Mục đích hôm nay đạt được, Lý Lạc không khỏi cười rộ lên, chân thành nói cảm tạ.

Nhan Linh Khanh lại lạnh nhạt phất tay, nàng mặc áo dài vào, kéo Thái Vi ra khỏi gian luyện chế.

...

Trong một khoảng thời gian dài sau đó, cuộc sống của Lý Lạc trở nên vừa bình thản, vừa phong phú mà lại có quy luật.

Ban ngày tu hành ở Nam Phong học phủ, sau đó về tòa nhà cũ dùng kim ốc tu luyện một hồi, luyện tập thêm chút Tướng Thuật, cuối cùng tới Khê Dương ốc. Bắt đầu học tập trở thành một Tôi Tướng sư hợp cách dưới sự chỉ bảo của Nhan Linh Khanh.

Mà đợt đầu tiên của linh thủy kỳ quang ngũ phẩm hắn nhờ Thái Vi mua cũng đã tới tay, cho nên mỗi ngày hắn còn dành ra chút thời gian hấp thu tinh lọc linh thủy kỳ quang.

Thời gian trôi qua, Lý Lạc có thể cảm nhận được mình đang trở nên mạnh hơn mỗi ngày.

Cho tới khi chỉ còn một ngày là tới dự khảo của Nam Phong học phủ, đẳng cấp tướng lực của Lý Lạc cuối cùng cũng tiến tới Lục Ấn như nguyện.

Bầu không khí ở Nam Phong học phủ hôm nay náo nhiệt hơn trước kia rất nhiều, tất cả đều là do dự khảo sắp bắt đầu.

Cái gọi là dự khảo chính là một cuộc sàng lọc của học phủ, chọn ra hai mươi người đứng đầu cuối cùng, tên của hai mươi người này sẽ đại biểu cho Nam Phong học phủ tham dự đại khảo của học phủ.

Đại khảo của học phủ bao gồm tất cả các học phủ trong Thiên Thục quận, mục đích cuối của đại khảo là cạnh tranh danh ngạch trúng tuyển đến từ Thánh Huyền Tinh học phủ.

Nói cách khác, chỉ khi vượt qua được dự khảo, tiến vào danh mục hai mươi người của học phủ mới có tư cách đi cạnh tranh danh ngạch trúng tuyển của Thánh Huyền Tinh học phủ.

Tất nhiên rất nhiều học viên cũng hiểu rõ Thánh Huyền Tinh học phủ đối với bọn họ là quá mức xa vời, không thể với tới, bọn họ chỉ cần tận khả năng lấy được xếp hạng tốt trong dự khảo thôi, như vậy cơ hội được chọn vào các học phủ bậc cao khác ở Đại Hạ quốc sẽ lớn hơn.

Tuy xét về cả quy mô, thực lực lẫn danh tiếng, những học phủ cấp cao này không thể sánh bằng Thánh Huyền Tinh học phủ, nhưng chung quy cũng là một con đường ra cho bọn họ.

Cho nên dự khảo là cơ hội cuối cùng để cho bọn họ tự chứng minh bản thân.

...

Chính giữa quảng trường của Nam Phong học phủ.

Có thể nói là nơi này hôm nay đông nghìn nghịt người, mấy chục toà lôi đài được dựng lên làm sân tỷ thí cho học viên thi đấu.

Khi Lý Lạc và Triệu Khoát cùng đi tới nơi này, cả hai người đều bị tiếng ồn ào làm cho chấn động.

"Ồ, náo nhiệt thật đó." Triệu Khoát cười nói.

"Mặc dù chỉ là dự khảo, nhưng đây cũng là cơ hội cuối cùng cho phần lớn học viên thể hiện bản thân trong Nam Phong học phủ." Lý Lạc nói.

Triệu Khoát gật đầu, sau đó gãi gãi đầu, có chút phiền muộn nói: "Cũng không biết lần này ta có thể tiến vào danh sách hai mươi người đầu không."

Bởi vì Lý Lạc đột nhiên vươn lên nên thực lực hiện giờ của Triệu Khoát chỉ đứng thứ hai trong nhị viện, tất nhiên xác suất tiến vào danh sách hai mươi người đầu tiên trong Nam Phong học phủ cũng không phải là nhỏ, nhưng cũng cần có chút vận may trong đó. Bởi nếu xui xẻo liên tiếp gặp phải đối thủ mạnh hơn mình thì chiến tích sẽ rất khó coi, chỉ e là cũng rớt.

"Vậy phải xem vận khí của ngươi như thế nào, có điều vận sinh ra từ tướng, nhìn ngươi trông như không sống qua được mấy vòng." Lý Lạc nhìn bốn phía, thuận miệng nói.

Mặt Triệu Khoát tái đi, mắng: "Hỗn đản, nguyền rủa ngươi trận đầu đã gặp Lữ Thanh Nhi."

"Nguyền rủa ngược lại."

"Tiếp tục ngược lại!"

Khi hai người đang cãi nhau một cách vừa nhàm chán vừa trẻ con, trên đài cao trong quảng trường đột nhiên truyền tới một tiếng động rõ chói rai, phần lớn ánh nhìn trong sân lập tức nhìn về phía lão viện trưởng Vệ Sát vừa hiện thân cùng các đạo sư.