Buổi sáng, cô vẫn đang nằm trên giường xoay người đổi tư thế ngủ nhưng lại không được, có cái gì đó đang ôm cô, cô cựa quậy nhưng thứ đó vẫn không buông cô ra. Khó chịu mở mắt ra thì đập vài mắt mình chính là gương mặt điển trai của hắn, hắn đang ôm cô ngủ say sưa
" sáng sớm đã để mình gặp cái tên không nên gặp này rồi . "
Cô chợt giật mình rồi từ từ quay đầu lại nhìn phía sau thấy bàn tay hắn đang để ở ngay mông mình cô đỏ mặt
- cái tên Biếи ŧɦái !
Đạp hắn xuống giường cô ngồi bật dậy. Khỏi phải nói bị cô đá xuống giường nay hắn đã tỉnh nhưng ngược lại hắn không mấy khó chịu. Đứng dậy lạnh lùng nhìn cô
- em có biết mình đã làm gì với tôi không Triệu Vân Nghi.
- câu này tôi phải hỏi anh mới đúng, anh biếи ŧɦái dám nhân lúc tôi ngủ lại xàm sở tôi !
Vừa nói cô lấy chăn che kín người mình lại
" xàm sở ?! "
Hắn nhếch môi rồi đi tới chỗ của cô
- nè anh đừng có mà qua đây đó.
Nghe không hả ? Dừng lại ngay cho tôi.
Bụp. Hắn đè cô nằm xuống giường giữ 2 tay cô để lên đầu
- có muốn nói thêm gì nữa không ?
- Anh tên biếи ŧɦái. Bạch Ngôn Hy anh không biết liêm sỉ.
- ngoài mắng tôi biếи ŧɦái và liêm sỉ ra chẳng lẽ không còn gì để nói ?
- thật không ngờ Bạch chủ tịch được bao người kính mến, 1 lão đó tiếng trong giới hắc đạo lại là 1 kẻ không biết liêm sỉ, biếи ŧɦái lại còn đi bắt nạn 1 cô gái yếu đuối .
- tôi là hạng người như thế chẳng lẽ bây giờ em mới biết ư ? À mà 1 cô gái yếu đuối ?!
- thế chẳng lẽ tôi là đàn ông !
- nhìn cũng giống lắm .
- sao anh dám, tôi là phụ nữ đàng hoàng đó !
- tôi thấy em giống đàn ông hơn, phụ nữ ai như em lúc nào cũng dữ dằn không hiền lên được 1 chút .
Cứ thế mà châm chọc cô, tức điên lên với những gì hắn nói
- anh, anh không tin thì thôi tôi 100% là phụ nữ không phải đàn ông.
Hắn không nói gì khẽ cười
- tôi không thích đôi co với người não phẳng nữa .
- anh nói ai là não phẳng đó hả !
- em đó .
Đặt lên trán cô 1 nụ hôn sau đó buông cô ra đi vào phòng tắm
- đáng ghét mà 😣
Sau khi tắm và thay đồ xong cô cùng hắn đi xuống nhà ăn sáng
- nhanh đi .
- hửm để làm gì ?
Cô vẫn đang nhóp nhép ăn
- dĩ nhiên là đến công ty cũng với tôi rồi !
Cầm tách cà phê lên uống
- không đi đâu anh đi đi .
- lí do ?
- ở đó rất chán chỉ toàn làm việc và làm việc không thôi.
Đặt tách cà phê xuống, kéo ghế đứng dậy
- em không muốn đi cũng được tôi không ép, ở nhà ngoan ngoãn chờ tôi về có biết chưa ?!
- ừm biết rồi biết rồi .
Khẽ cười đặt cho cô 1 nụ hôn rồi đi làm
Từ lúc hắn đi làm tới giờ cô chán nản nằm trong phòng
- haz chán quá đi so với ở công ty của hắn vẫn đỡ hơn, biết thế đi cùng hắn đi cho rồi. Chán chết mình thôi .
Cứ thế mà nằm lăn qua lăn lại lăn tới lăn lui thì... Bịch cô bất cẩn té xuống giường
- ui da đâu quá đi, đáng ghét mà híc .
Xoa xoa cái mông rồi bò lên giường mà lăn lộn tiếp. Bất chợt điện thoại cô reo. Cầm máy lên xem số ai sau đó bắt máy
- Alo !
- ở nhà có ngoan không đó ?!
Nghe giọng của đầu dây bên kia cũng đủ biết là ai
- Ngôn Hy. Tôi vẫn ngoan mà, ủa mà sao lại gọi cho tôi chi vậy ?
- thì để tôi còn biết em ở nhà thế nào. Sao rồi vui chứ ?
- vui cái nỗi gì .
Cô nói có vẻ ủ rũ
- sao thế ?
- ở nhà chán muốn chết đi được.
" thì ra con mèo nhỏ này đang chán, không có gì để phá phách nữa chứ gì . "
Hắn bật cười trong lòng
- sao em không đi đâu chơi đi, shopping, hay về nhà chơi với cha mẹ cũng được .
- tất cả đều chán .
- vậy em muốn như thế nào đây .
- không biết .
- vậy đến đây đưa cơm trưa cho tôi , cũng sắp 12h00 rồi, em đang rảnh. Đúng ?!
- biết rồi .
Nói xong cô cúp máy rồi đi thay đồ
-------------------
Tập đoàn Bạch thị
" nghĩ lại thì tại sao mình lại phải nghe lời hắn đến công ty hắn 1 lần nữa đưa cơm chứ ? "
Cô không nghĩ thêm gì nữa bước vào. Lại đυ.ng mặt với cô tiếp tân, cô làm lơ đi qua
- này cô kia !
Quay mặt lại nhìn cô ta, cô giả ngây
- cô gọi tôi ?
- không cô thì còn ai, cô có việc gì sao ?!
- hả ?
- cô muốn gặp ai ?
- chủ tịch của các người. Đưa cơm trưa cho hắn ta ăn .
- vậy thì thật xin lỗi, chủ tịch của chúng tôi đã đi vắng từ lâu rồi .
- hắn đi khi nào ?
- cách đây 20 phút trước .
- vậy tôi sẽ đợi .
- anh ấy rất lâu mới về vì thế cô không cần đợi nữa. Cô có thể về .
" cô ta rõ là muốn đuổi mình đi ."
" hứ đồ hồ ly tinh muốn cướp chủ tịch của ta hả. Mơ đi. Còn không mau cút đi cho khuất mắt ta ! "
- vậy thôi về .
Cô quay lưng định đi
- Triệu tiểu thư khoan đã !
Cô quay lại xem người đang gọi mình. 1 người đàn ông đi tới
- anh gọi tôi ?
- phải, thật xin lỗi chủ tịch ngài ấy nói muốn gặp cô.
- chủ tịch các người nói muốn gặp tôi ? Chứ không phải hắn ta ra ngoài rồi sao ?
- Chủ tịch ngài ấy vẫn còn đang trong phòng làm việc .
- giải thích tại sao đi ?
Cô quay sang nhìn cô tiếp tân, cô ta giật mình
- a ra là chủ tịch còn ở công ty, tôi cứ tưởng ngài ấy đã ra ngoài .
- Được rồi không có việc của cô nữa. Triệu tiểu thư, mời.
Cô không nói gì đi cùng người đàn ông đó vào thang máy.
Đến tầng 49. Cốc cốc
- Chủ tịch, Triệu tiểu thư đã tới.
- Vào đi !
Nói rồi cô bước vào
- cậu có có thể đi được rồi .
Người đàn ông đó không nói gì quay lưng đi ra ngoài. Hắn xoay ghế lại nhìn cô
- tới đây.
Cô khẽ đi tới chỗ hắn
-----------------
- Hết Chap 9
❤❤❤