Trong giấc mộng đó, bọn A Tả sau này đều đến chơi một phát, đem tao huyệt Trần Sở bắn đầy, cả bụng đều hơi hơi lồi ra, Tần Sở trước sau đều bị đâm, ý thức đã mơ hồ, cũng không biết là ai đang làm tao huyệt của mình, ai đang thao miệng mình, chỉ bị động chịu các nam sinh chơi.
Sau này, tất cả nam sinh trong ban đều đi lên bục giảng đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào huyệt, trên núʍ ѵú, trên mặt, thậm chí đem cả nướ© ŧıểυ cũng bắn vào trong miệng Tần Sở, Tần Sở thần chí không rõ cũng không thể phân biệt được thứ bắn vào là tϊиɧ ɖϊ©h͙ hay nướ© ŧıểυ, tất cả đều nuốt hết vào miệng.
Đến cuối cùng, Tần Sở bị bắn đầy một thân tϊиɧ ɖϊ©h͙, giống như 1 búp bê tìиɧ ɖu͙© bị chơi hỏng, ngất đi.
Sau khi tỉnh lại, quần Tần Sở lại ướt sủng, lúc này không chỉ là mặt trước, mặt sau quần cũng ẩm ướt.
Lần đầu tiên là do cái hệ thống trò chơi quỷ quái kia điều cao độ mẫn cảm thân thể cậu, lần hai là do bị dùng thuốc, nếu không chính mình sẽ không như vậy! Tần Sở cố gắng thuyết phục chính mình, nhưng trong đầu lại lặp lại những cảnh tượng chính mình chủ động dùng tao huyệt ăn côn ŧᏂịŧ nam nhân, từng ngụm từng ngụm nuốt vào tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nướ© ŧıểυ mà nam nhân bắn ra...
"A Sở! A Sở!" Lăng Phương ngồi bên trái Tần Sở lớn tiếng kêu tên Tần Sở vài lần, "Nghĩ gì vậy, kêu cậu vài lần cũng không đáp! Tan học rồi!"
"Không, không có gì." Tần Sở hoảng sợ, vội vàng qua loa thu dọn dồ đạc,
Lăng Phương phát hiện bạn tốt của mình gần đây rất lạ, lên lớp cũng không nghe giảng chăm chú như trước nữa, thường thường ngồi ngẩn người, một mặt biểu tình suy nghĩ cái gì đó, biểu tình kia thoạt nhìn.. thật mê người... Chính mình suy nghĩ cái gì vậy! Lăng Phương vỗ đầu một cái, cầm cặp, đi qua ôm lấy Tần Sở, "Cùng nhau trở về nào!"
Tần Sở theo bản năng mà né tránh, lại lập tức ý thức được hành vi của mình không thích hợp, vội vàng giải thích, " Mình gần đây không thoải mái, lát nữa mình còn có việc, không thể cùng cậu về được."
Lăng Phương cảm giác không thích hợp, nhưng cũng không nghĩ nhiều, đổi thành vỗ vỗ bả vai Tần Sở, nói: "Vậy mình đi trước, tự chăm sóc bản thân a, ngày mai gặp!"
Tần Sở nhẹ nhàng thở ra, cũng lộ ra một nụ cười nhẹ, "Ngày mai gặp!"
Buổi tối về nhà, Tần Sở thở dài. Cách cái mộng lần trước đã 4 ngày, tính thời gian cái trò chơi kia trong hai ngày này lại sắp bắt đầu.
Tần Sở đi vào phòng tắm, cởϊ qυầи áo, mở vòi phun bắt đầu tắm rửa, cậu xoa chút sữa tắm chà xát trên người, lúc chà đến hạ thân, cậu dừng một lát. Côn ŧᏂịŧ cậu hơi hơi cương một ít.
Con trai nha, dù sao cũng có chút du͙© vọиɠ, Tần Sở an ủi chính mình như vậy, bắt đầu thủ da^ʍ.
Tần Sở nắm dươиɠ ѵậŧ mình, nhanh chóng lên xuống, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mã nhãn, ma sát hai trứng, mấy động tác bình thường vốn rất quen thuộc lại khiến Tần Sở có điểm không thích hợp, giống như thiếu chút gì đó.
"Ân a~" Tần Sở rêи ɾỉ một tiếng, côn ŧᏂịŧ bị ma sát cảm giác rất thích, nhưng cảm giác sắp đến cao trào một chút cũng không có, cùng lúc đó, cảm giác ngứa sau huyệt cũng ngày càng rõ ràng.
"Không có khả năng." Tần Sở cắn cắn môi, cự tuyệt đυ.ng vào nơi bị các nam nhân trong mộng thao đến dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng ròng kia.
Cậu mở ra quang não, tìm kiếm trong kho văn kiện. Tần Sở không phải người chú trọng du͙© vọиɠ, nhưng một vài bạn tốt lại truyền cho cậu không ít "thứ tốt". Cậu tùy ý mở ra một cái, quang não lập tức chiếu lên một màn hình giả tưởng.
"Dùng lực thao a! Đại kê ba thao tiểu tao hóa thật thoải mái a!" Trên màn hình, một nam sinh xinh đẹp tuổi xấp xỉ Tần Sở bị một mãnh nam thao chảy dâʍ ŧᏂủy̠.
"Tiểu tao hóa kép chặt một chút! Bằng không huyệt thúi rộng như vậy tao cũng không có hứng thao!" Mãnh nam vuốt mông nam sinh nói.
Hình ảnh tương tự cùng lời nói da^ʍ mĩ giống nhau khiến Tần Sở nhớ tới hai cái mộng trước.
Chính mình không thích bị nam nhân thao! Tần Sở nghĩ như vậy, rõ ràng nên tắt video, nhưng tay lại không chịu khống chế mà thủ da^ʍ nhanh hơn.
Tiểu tao hóa là đang nhớ côn ŧᏂịŧ nam nhân nha! Nhìn côn ŧᏂịŧ cậu đều cứng rắn!
Tay còn lại của Tần Sở không kìm lòng được duỗi ra sau huyệt.
Tao hóa! Muốn liền tự mình động!
Ngón tay Tần Sở cắm vào hậu huyệt của mình, nhục huyệt vốn dĩ rất chặt nhưng cắm xuống liền đi vào, huyệt khẩu trở nên vô cùng mềm mại, ngón tay vừa cắm vào, huyệt nhục vừa nóng vừa ướt liền gắt gao bao lấy ngón tay.
Nói tiếng dễ nghe liền cho mày nha! Đến đây, nói xem tao huyệt muốn cái gì?
"A... Không đủ a... Ngón tay không đủ a..." Chiều dài cùng độ thô của ngón tay đều không đạt được trình độ mà tao huyệt muốn, Tần Sở cũng không còn chú ý ddeeesn video đang chiếu cùng thân thể trần trụi của mình, dép còn chưa mang liền đi ra khỏi phòng tắm.
Trên bàn trà trong phòng khách bày một cái chai trang trí làm bằng thủy tinh, vừa lúc thô bằng bốn ngón tay, Tần Sở ngồi xuống sô pha, hai chân mở rộng, cầm lấy chai liền nhét vào.
Độ thô cùng dài của cái chai rất nhanh lấy lòng tao huyệt của cậu, cậu thoải mái mà rêи ɾỉ, cầm chai dùng lực rút ra, cắm vào, rút ra, lại cắm vào...
"Tiểu tao hóa chính là thiếu thao!" Video không bị dừng lại, tráng hán ôm eo nam sinh vừa dùng lực làm vừa mắng lớn.
Cảnh tượng quá mức giống khiến Tần Sở không khỏi nghĩ tới cái mộng thứ hai tự cậu cầm thước sắt cũng giống như bây giờ dùng lực thao huyệt mình.
"Thật đã a~ thật cứng a... Muốn đem tao hóa thao chết..."
Khi đó mình là lãng gọi như vậy a! "Không phải... Ta không phải..." Tần Sở lắc đầu, nước mắt đều chảy ra.
"Ta không phải.. không phải tao hóa a..." Tần Sở dùng lực đem chai đâm tới chỗ sâu.
"Đại kê ba thật sướиɠ a! Nhanh dùng lực đến làm tao hóa!" Nam sinh trong video càng lớn tiếng gọi da^ʍ.
"Không cần... Ta không phải... Không cần đại nhục bổng đến thao a..." Tay Tần Sở đưa đẩy càng nhanh.
"Tao hóa thật thiếu thao! Đại kê ba muốn đem tiểu tao hóa thao bắn a!" Thiếu niên trong video gọi càng hăng say, mông xoay đến sắp rớt xuống, tựa hồ là muốn bắn.
"Không cần a... Ta không có.. không có thiếu thao a!" Tần Sở kêu to bắn ra, thiếu niên trong video cũng lập tức bắn ra, sau đó bị tráng hán bắn đầy một mông.
"Ta không phải... Không phải a..." Tần Sở ngã ra sô pha, hạ thân run rẩy vài cái, vô lực nhớ tới kɧoáı ©ảʍ đạt tới cao trào.
Trong video, thiếu niên đầy mặt da^ʍ đang đem côn ŧᏂịŧ tráng hán liếʍ sạch sẽ, phía sau lại bị một cái khác nam nhân đâm vào, dâʍ đãиɠ ngửa cổ lại bắt đầu lãng kêu.
Tần Sở thất thần nhìn thiếu niên bên trong màn hình, trong đầu lại là cảnh tượng mình bị người làm trong hai mộng trước, tao huyệt bị đại kê ba dùng lực thao mạnh nhất định sẽ rất thoải mái đi... Hiện tại nếu có nam nhân thao mình thật là tốt...
"Xem chúng ta tìm đến cái gì tốt! Một tiểu tao hóa đang nhìn GV tự an ủi!" Mọt thanh âm của đàn ông thức tỉnh Tần Sở từ trong kɧoáı ©ảʍ.
Tần Sở ngẩng đầu, liền nhìn thấy nhà mình không biết khi nào nhiều hơn hai người đàn ông mang mặt nạ bảo hộ, một đứng đối diện cậu, một ở cổng, xem ra là ăn trộm bẻ khoá nhà cậu.
Tần Sở giãy dụa đứng dậy, tìm vài thứ che chắn chính mình, hiện tại bộ dạng cậu thật sự rất dâʍ đãиɠ, hai chân mở rộng nằm trên ghế sô pha, video trên quang não còn không ngừng truyền phát, cái chai vừa dùng để an ủi thả tại bên cạnh mông, trên chai còn dính đầy tao dịch Tần Sở, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa cao trào chẳng những dính vào sô pha mà còn dính một đống trên l*иg ngực cậu, vừa thấy liền biết là tao hóa không thể sống thiếu kê ba được.
"Tao hóa khẩn trương cái gì nha! Mày hiện tại chẳng phải muốn tìm đàn ông đến làm mày sao!" Nam nhân cười dâʍ đãиɠ hướng về phía Tần Sở.
P/S: Sorry vì không giữ lời hứa ra chương nhé :)) tui lặn tiếp đây :))