Tần Sở có chút mệt mỏi trở về nhà, hôm nay huấn luyện cơ giáp cả một ngày, cho dù cậu là người đứng trong top của ban A thì thể lực cũng cạn sạch.
Tiện tay ném balô trên sôpha, Tần Sở cởi hết quần áo liền vào phòng tắm. Thực ra sân huấn luyện cơ giáp cũng có phòng tắm, nhưng cậu vẫn thích về nhà hơn vì hơi khiết phích.
Đang được dòng nước tẩy rửa khắp người, Tần Sở đột nhiên nhớ tới tập tin mà bạn tốt Lăng Thiên đã gửi qua quang não sau khi kết thúc huấn luyện, nghe nói là thứ tốt giúp xoa dịu mệt nhọc. Quang não chính là dạng đồng hồ trên tay Tần Sở, là chống nước nên khi tắm rửa Tần Sở cũng không tháo xuống.
Mở ra tập tin, đó là một hệ thống cần được kích hoạt. Tần Sở chọn kích hoạt, chưa đến 5 giây, hệ thống đã kích hoạt hoàn tất. Tần Sở mở hệ thống, quang não chiếu ra một màn hình lập thể trong suốt, trên màn hình hiện sáu chữ to "Giấc Mộng Trở Thành Sự Thật".
Hình ảnh thật tinh mỹ (tinh tế + xinh đẹp), là trò chơi mới nhất sao? Tần Sở nghĩ, kích bốn chữ "Bắt đầu trò chơi.".
"Mời lựa chọn số liệu.". Một thanh âm máy móc vang lên.
"Là trò chơi chiến đấu sao?" Tần Sở nghi ngờ ghi vào số liệu. Một ánh sáng từ quang não phát ra, bao phủ cậu, sau vài giây ánh sáng biến mất.
"Số liệu người chơi đã ghi vào hoàn tất, xin lựa chọn cảnh tượng.". Thanh âm máy móc lại vang lên, đồng thời trên màn hình giả lập cũng hiện lên nhiều ô vuông được ghi "Lớp học", "Trong nhà", "Bể bơi", v.v..
Tần Sở lười chọn, tùy tay điểm ô "Tự chọn".
"Thiết lập trò chơi ban đầu đã hoàn thành, chúc ngài có một thể nghiệm hoàn mỹ.". Theo thanh âm máy móc vang lên, màn hình giả lập biến mất, hệ thống đã được kích hoạt cùng tập tin trước đó cũng không thấy nữa.
"Đây là lỗi hệ thống sao?" Tần Sở tắt vòi nước, nghi hoặc ấn vào quang não vài cái, thấy nó không phản ứng cũng bỏ qua.
Ra khỏi phòng tắm, Tần Sở uống dịch dinh dưỡng, nhìn video cơ giáp chiến đâu rồi đi ngủ.
Tần Sở năm nay mười bảy tuổi, đang học hệ Cơ Giáp của học viện Đế Quốc Quân Sự, là một trong những học sinh ưu tú nhất của ban A. Mẹ cậu đã qua đời cách đây đã lâu, còn cha cậu là một quân nhân, quân hàm Thượng tá, hi sinh trong một cuộc chiến tranh, sau đó cậu vẫn luôn sinh hoạt một mình.
Tắt đèn, Tần Sở rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ, cho nên không nghe được tiếng "Trò chơi bắt đầu" theo cậu đi vào giấc ngủ.
Hiện tại mọi người ra ngoài thường điều khiển phi cơ. Phi cơ được phân thành tư nhân và công cộng, tư nhân thì cần dùng một số tiền lớn để mua phi cơ gia đình, đối với người cha mẹ đều mất như Tần Sở đương nhiên là mua không nổi, cho nên cậu toàn đi bằng phi cơ công cộng. Phi cơ công cộng là do chính phủ bỏ tiền, giống như xe bus cũ của thời xưa vậy, có một đường cố định, miễn phí cho mọi người.
Tần Sở bây giờ đang ở trên một chiếc phi cơ công cộng, bình thường trên phi cơ công cộng người không nhiều, nhưng chiếc này hôm nay lại đặc biệt đông. Tần Sở bị đẩy vào trong một góc, đỡ vòng cố định, mặt hướng vào vách tường duy trì cân bằng một cách khó khăn.
Đột nhiên, một bàn tay từ phía sau sờ vào mông cậu, Tần Sở nhìn lại, nam nhân tuổi trung niên kề sát cậu, dùng ánh mắt da^ʍ tà đánh giá cậu.
Tần Sở không muốn làm ầm lên, đưa tay muốn đẩy cái tay kia ra, cậu học hệ cơ giáp, sức mạnh thân thể cũng là số một số hai, cái người trung niên thoạt nhìn không cường tráng hẳn là không phải đối thủ của cậu. Nhưng Tần Sở lại tính sai, nam nhân kia cầm chặt tay cậu, đặt tay cậu lên trên tường, vây cậu vào trong lòng nam nhân.
Tần Sở chưa kịp sửng sốt thì tay còn lại của nam nhân đã mò vào quần cậu, dùng sức bóp mông cậu một cái.
Thấy tình huống không ổn, Tần Sở định la lên cầu cứu, nam nhân lại sát bên lỗ tai cậu nói :"Nếu cậu gọi lên, tôi liền lột quần của cậu, để mọi người đều đến xem cái mông da^ʍ của cậu!"
Tần Sở bị dọa sợ, trong mười bảy năm qua, cậu chưa bao giờ gặp được chuyện như vậy nên không biết phải giải quyết chuyện này thế nào.
Nam nhân lại ghé vào tai cậu nói :"Ngoan ngoãn nghe lời, để tôi sờ sờ, đến trạm tôi liền bỏ qua cho cậu."
Tần Sở sợ hắn lột quần mình xuống trước mặt mọi người nên đành ngoan ngoãn nghe lời.
"Cái mông của cậu vừa tròn vừa căng, khẳng định bị người thao không ít ha!" Bởi vì là mùa hè nên Tần Sở chỉ mặc một cái quần đùi, nam nhân rất dễ dàng liền bỏ tay vào qυầи ɭóŧ của cậu, "Tao huyệt sờ vào thật mềm mịn, là ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đàn ông để bảo dưỡng ha!"
Tần Sở chịu không nổi nhắm hai mắt lại, chịu đựng lời nói dâʍ ɖu͙© của nam nhân, cầu nguyện mau đến trạm.
"Tiểu tao hóa đang nghĩ đến côn ŧᏂịŧ của nam nhân đi! Nhìn kê ba của cậu đều cứng lên!" Bàn tay nam nhân đưa đến phía trước, cầm tính khí của Tần Sở, "Thật sự là một tao hóa a, chỉ bị người khác sờ mông một chút mà tao côn ŧᏂịŧ liền cương!"
Nghe lời nói của nam nhân, Tần Sở xấu hổ muốn khóc lên, bởi côn ŧᏂịŧ của cậu xác thực đang cứng rắn.
Tần Sở chưa từng có bạn trai hoặc bạn gái, trước sau đều là xử. Cậu bình thường đều là tự xử, nhưng vì tính dục không mạnh nên một tháng cũng chỉ làm một hai lần. Tần Sở không biết vì sao hôm nay côn ŧᏂịŧ của cậu lại cứng rắn nhanh như thế, lại còn cương ở trong tay của một nam nhân trung niên đáng khinh.
"Tao hóa, vẻ mặt của cậu thật thiếu thao!" Nam nhân nắm côn ŧᏂịŧ của cậu trong tay chậm rãi vuốt ve, " Thật ra cậu vẫn đang chờ mong phải không? Chờ mong có người chơi cậu như vậy, nếu không thì sao lại ăn mặc lẳиɠ ɭơ vậy chứ?"
Tần Sở thích đến thiếu chút nữa rêи ɾỉ lớn tiếng, nam nhân lại sờ đến đầṳ ѵú của cậu. Tần Sở hôm nay chỉ mặc một cái áo mỏng màu lam, nam nhân rất dễ dàng thò tay vào trong áo, xoa nắn đầṳ ѵú nhỏ đầy tìиɧ ɖu͙©.
Tần Sở chưa từng nghĩ đến việc niết đầṳ ѵú lại sướиɠ như vậy, lúc này cậu cảm thấy đầṳ ѵú của mình mẫn cảm giống như nữ nhân vậy, cậu nhịn không được ưỡn ngực về phía trước, chào đón động tác của nam nhân.
Nam nhân hưng phấn lên, "Tao hóa chính là tao hóa, nhanh như vậy đã thấy thích!" Động tác của nam nhân trên côn ŧᏂịŧ của Tần Sở cũng nhanh hơn.
"Ân..." Tần Sở nhịn không được rêи ɾỉ nhẹ một tiếng, liền bị tiếng rên của mình dọa, cúi đầu bịt miệng lại.
"Tao hóa, cậu có thể rên lớn hơn chút nữa, tốt nhất là khiến người trên phi cơ đều nghe được, để họ xem cậu có bao nhiêu dâʍ đãиɠ!" Động tác của nam nhân càng nhanh hơn, còn không ngừng dùng côn ŧᏂịŧ cứng lên rõ ràng trong quần của mình ma sát kẽ mông của Tần Sở, "Sau đó mọi người sẽ đem cậu lột sạch, để cho côn ŧᏂịŧ cùng da^ʍ huyệt của cậu lộ ra hết, sau đó một căn lại một căn kê ba sẽ cùng nhau làm cậu, đem hai cái miệng nhỏ trên dưới của cậu đều bịt kín, cuối cùng mọi người sẽ đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun trên mặt cậu, trong miệng cùng tao huyệt, để từng tấc trên người cậu đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chúng tôi!"
"A!!" Theo ý dâʍ đãиɠ trong những lời nói của nam nhân, Tần Sở rốt cuộc bắn ra, kɧoáı ©ảʍ khiến cậu không nhịn được mà kêu ra tiếng. Nam nhân đưa tay đến bên miệng cậu, cậu theo bản năng mà liếʍ liếʍ, hoàn toàn không ý thức được đây là tϊиɧ ɖϊ©h͙ mình mới bắn ra.
Một lát sau, Tần Sở mới tỉnh lại từ trong kɧoáı ©ảʍ bắn tinh, cậu kinh khủng mà nhìn quanh bốn phía, vừa rồi cậu kêu quá lớn, chỉ sợ mọi người trên phi cơ nghe được. Nhưng kỳ quái chính là, trên phi cơ chen đầy người giờ chỉ còn lại vài người đàn ông, bọn họ đều dùng một ánh mắt da^ʍ tà nhìn Tần Sở, mà lúc này Tần Sở đang bị nam nhân trung niên kia ôm vào trong ngực, quần đùi cùng qυầи ɭóŧ không biết từ lúc nào đã bị kéo xuống dưới đầu gối, áo cũng bị rách nát, lộ ra đầṳ ѵú bị xoa đến đỏ bừng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa bắn ra dính đến trên quần, có một ít còn dính tại trên tường, càng dâʍ đãиɠ hơn là nam nhân lúc nãy cho cậu liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang dính bên khóe miệng, cộng với biểu tình mê mang sau khi cao trào cùng với sợ hãi của cậu, thật sự là muốn bao nhiêu dâʍ đãиɠ thì có bấy nhiêu dâʍ đãиɠ.
Editor: đúng là edit rồi mới biết cái khổ a~ *lau mồ hôi* không biết chương tiếp đến bao giờ mới có *nhìn trời* mà mình edit xong thì chả thấy chút hot nào hết :( Mong mấy bạn thích.
P/S: tặng thím đó JKie78
Mấy từ như kê ba, tao huyệt, tao, thao,... thì các bạn biết rồi ha, khỏi cần mình giải thích nhỉ? Còn phi cơ là giống như xe buýt mà biết bay đó :)