Quý Thanh Cừ gần đây rất tẻ nhạt, thứ nhất là không có công việc gì muốn làm, thứ nhì chính là, nàng luôn cảm thấy trong lòng có chút trống rỗng, phần trống rỗng này đến từ nơi nào, nàng là có chút căn cứ. Từ hôm qua sau khi ăn cơm xong với Trương Minh tới hôm nay, ròng rã ba ngày chính mình cũng không có cơ hội gì nhìn thấy Quý Hâm Thư. Hai người ở cùng một chỗ, nàng còn có thể thấy được bữa sáng đối phương lưu lại, còn có thỉnh thoảng gởi tới tin nhắn điện thoại, nhưng mà gặp mặt chuyện như vậy lại thành một loại xa xỉ. Ngay cả chính mình gọi điện thoại qua, người nhận cũng là Đường Khởi.
Nàng biết Quý thị công việc rất nhiều, tỷ tỷ quanh năm suốt tháng cũng không ngày nghỉ gì, nhưng mà, tình huống hai người "mất liên lạc" lâu như vậy, đại khái vẫn là lúc chính mình cấp ba. Quý Thanh Cừ cảm thấy căn nhà to lớn không còn sự tồn tại của Quý Hâm Thư trở nên vô cùng trống trãi, làm cho nàng làm cái gì đều không nhấc lên được sức lực. "Rất nhớ tỷ tỷ a", Quý Thanh Cừ ở trong lòng nói thầm, đại khái là cảm ứng được nàng tẻ nhạt, mấy ngày nay đúng là thường thường có người hẹn nàng ra ngoài. Sắc trời tối đen, điện thoại đúng hẹn mà gọi đến, không cần nhìn hiển thị cuộc gọi, Quý Thanh Cừ đều biết là ai.
"Tiểu Cừ Cừ, đêm nay đi đường núi ven biển vui đùa một chút thế nào?" Người gọi đến là Tống Ngôn Khê, kẻ này gần đây không biết nổi điên cái gì, hơn một tháng trước bỗng nhiên nói muốn ở trong nước một thời giàn, mấy ngày nay càng là nhiều lần hẹn mình đi ra ngoài. Không phải gọi nàng đi uống rượu, chính là đi chơi bowling, cũng hoặc là làm thẫm mĩ thân thể cái gì. Quý Thanh Cừ nhàn rỗi không chuyện gì, đương nhiên cũng vui vẻ chơi cùng nàng.
"Vùng đường núi ven biển? Ta nghe nói bên kia buổi tối không ít người, ta cũng không muốn chọc phiền toái gì, ngươi cũng biết tỷ ta.."
"Quý đại tiểu thư, ngươi phí lời hơi nhiều nha ta nếu đã hẹn ngươi, đương nhiên là chuyện gì đều làm xong rồi, con đường đóng rồi, sẽ không ai đến quấy rối."
"Được, ta lập tức đến."
Quý Thanh Cừ cúp điện thoại, thu thập xong đi tới ga ra, bên trong nàng là một áo sát người màu xám, bên ngoài áo ba lỗ nửa bọc nội y viền màu đen, loại mặc này bạn bè trên giới quần vợt pháp mở rộng gọi đùa là áσ ɭóŧ mặc ở ngoài, đương nhiên cũng là không quá dễ điều động, cũng không phải ai cũng có dũng khí mặc thành như vậy. Chỉ có điều vóc người Quý Thanh Cừ đẹp, áo ba lỗ bó sát người phác hoạ ra bụng dưới bằng phẳng của nàng, ở ngoài nội y là áo da màu cafe đậm, hạ thân là quần cực ngắn và một đôi giày Martin.
Thân này nhìn qua gợi cảm nóng bỏng, lại có mấy phần không nói ra được cường thế và mạnh mẽ. Nàng xoa xoa tóc dài, cố ý làm rối loạn chút, lúc này mới đi đến ga ra. Ga ra của Quý gia rất lớn, chia làm tầng một và tầng hai, tầng hai lấy trắng đen xám làm chủ, là xe của Quý Hâm Thư, mà tầng một chính là màu sắc khác nhau, xe thể thao muốn bao nhiên khuếch đại thì bấy nhiêu khuếch đại, những chiếc này đương nhiên là của Quý Thanh Cừ.
Nàng nhìn chiếc xe trước mắt bị bạn tốt mượn đi lại trả về, mặc dù đối phương chưa nói lấy đi làm gì, nhưng nghĩ cũng biết là chuyện không thích hợp thiếu nhi, nàng xoa xoa mụn nhỏ trên tay nắm, quyết định tạm thời lạnh nhạt chiếc xe này một trận, qua mấy ngày lại nói. Quý Thanh Cừ lái xe đi trước đón Trương Minh, lại cùng đi đường núi ven biển.
Quả nhiên giống như Tống Ngôn Khê nói tới, đường lên núi sẽ không có bất kỳ xe nào khác chạy vào nữa, tiến vào đa số đều là bạn bè Quý Thanh Cừ biết. Bọn họ đã lâu không có ở trường hợp này gặp Quý Thanh Cừ, nàng đua xe chỉ là ham muốn nghiệp dư, thứ yếu chính là tỷ tỷ nhà mình quản đến quá nghiêm, Quý Thanh Cừ căn bản không dám ở dưới mí mắt cô đua xe, chỉ có điều gần đây Quý Hâm Thư không có ở, nàng thì lén lút đến rồi.
"Quý, lâu như vậy không gặp, ta còn tưởng rằng ngươi bởi vì A Lương sự kiện kia cũng hoàn lương rồi." Người nói chuyện tên lão K, chơi đua xe rất nhiều năm, ở trong giới của họ có chút danh tiếng. A Lương trong miệng hắn là bạn trai trước trước đó của Quý Thanh Cừ, là tay đua xe, bởi vì bất ngờ sau khi gãy một tay thì không từng liên lạc với Quý Thanh Cừ nữa. Lập tức hắn không có nói thêm chuyện của A Lương nữa, dù sao Trương Minh bạn trai chính quy này cũng ở nơi đây.
"Ta sẽ không làm hỏng, từ lương cái gì? Tống Ngôn Khê đâu? Hẹn ta ra, nàng lại không thấy bóng." Quý Thanh Cừ ở đám người đánh giá một vòng, quả nhiên ở trong đám nữ nhân thấy được Tống Ngôn Khê. Hôm nay nàng trang điểm là mắt khói đặc biệt thích hợp quán ăn đêm, bóng mắt và viền mắt màu đen đem đôi mắt phượng đẹp đẽ kia của nàng hiện ra to mà sáng sủa. Nàng tô môi đỏ bánh đậu, cố ý ở trên môi điểm một nốt ruồi.
So với trang điểm tinh xảo của nàng, trang phục đúng là thấp điệu rất nhiều, trên người một cái áo ngắn màu trắng không có tay, hạ thân quần dài bó sát người màu đen, trên chân đạp một đôi giày cao gót, rõ ràng chính là đến tham gia trò vui không phải đến đua xe. Người này lẳиɠ ɭơ cực kì. Bình thường cũng thích khoe khoang những bạn gái kia của nàng, phàm là đến đua xe, tất nhiên phải dẫn theo không ít bạn gái, hôm nay lại là một mình đến, xưa nay chưa thấy, để Quý Thanh Cừ ít nhiều có chút giật mình.
"Ngươi tìm cái gì? Ta ngay ở trước mặt ngươi a." Tống Ngôn Khê nhìn Quý Thanh Cừ đứng bên cạnh mình nhìn xung quanh, kéo lấy cổ của nàng, tựa ở trên người nàng, "Ta đang tìm những bạn gái kia của ngươi, các nàng không phải là tập thể đi phòng rửa tay chứ?" Quý Thanh Cừ cười trêu ghẹo, nàng nói xong, chỉ thấy Tống Ngôn Khê một vẻ mặt "Ngươi câm miệng cho ta."
"Hôm nay ta chỉ có một mình, vốn cho rằng ngươi cũng là một mình, không nghĩ tới ngươi còn dẫn theo bạn. Mặc kệ, hôm nay ta ngồi chắc chỗ ghế phụ của ngươi rồi." Tống Ngôn Khê cười đem hai tay đều khoát lên trên bả vai Quý Thanh Cừ, lại cùng nàng dựa đến rất gần. Người trong giới đều biết Tống Ngôn Khê là chậu nhang muỗi*, cũng biết Quý Thanh Cừ là siêu cấp thẳng nữ. Vào lúc này hai người lấy loại tư thế ám muội kia dựa vào nhau, không ít người ồn ào tham gia trò vui theo.
"Tống Ngôn Khê, nếu như ngươi không muốn chuyện hai chúng ta ở cùng nhau truyền đi, vẫn là lập tức thả ta ra mới tốt, bạn trai ta là ở bên cạnh đó." Quý Thanh Cừ cũng không muốn làm ra trò gì với Tống Ngôn Khê, nàng không thích nữ nhân là thứ yếu, chủ yếu là còn người trước mặt này nhiệt tình từng theo đuổi tỷ tỷ nhà mình, Quý Thanh Cừ cũng không muốn gây ra trò ngốc gì.
"Cục cưng, đêm nay ngươi thật là đẹp, áσ ɭóŧ mặc đến hút lòng ta, xú nam nhân có cái gì tốt, chẳng lẽ ngươi muốn vứt bỏ ta quải người khác sao?" Tống Ngôn Khê nói qua, cho Quý Thanh Cừ một nụ hôn gió, người sau không để ý đến nàng, đi tới thương lượng với lão K chút nữa chơi thế nào. Đường núi ven biển xem như là một con đường khá là cong cong lượn quanh, giữa chặng có ba khúc ngoặt liên tục, cuối cùng càng là bảy chỗ vòng gấp. May mà chung quanh đây vòng bảo hộ đủ tốt, thêm vào bọn họ cũng chỉ là vui chơi là chính, không có ý định làm thật, ngược lại sẽ không có nguy hiểm gì.
"Quy tắc cũ, cái thứ nhất đến đích thắng, người thắng mời tất cả mọi người chúng ta uống rượu." Lão K vỗ tay một cái, cười quyết định, đây ngược lại là quy tắc thú vị, người tới đều là loại không thiếu tiền, đương nhiên rất tình nguyện phần thưởng này. Quý Thanh Cừ lên xe trước ra hiệu tay với Trương Minh, Tống Ngôn Khê lại đi tới bên cạnh, dẫn nàng lên xe. Có được vị trí kế bên tài xế, Tống Ngôn Khê đắc ý mà nịt giây an toàn, đối với hành vi trọng bạn khinh sắc biểu thị tán thưởng.
"Cục cưng, gần đây ngươi luyện mông? Làm sao cảm giác vểnh rất nhiều?" Tống Ngôn Khê nhìn Quý Thanh Cừ dựa ở bên cạnh xe, quay về cái mông của nàng bóp một cái.
"Nếu như ngươi đυ.ng ta nữa, có tin ta đem ngươi ném ở đây không huh?" Bỗng nhiên bị Tống Ngôn Khê vô lễ, Quý Thanh Cừ cười xoay người lại nhìn nàng, Tống Ngôn Khê biết nàng khẳng định không phải đùa giỡn, mà là thật sự có thể sẽ đem mình ném xuống, nhất thời yên tĩnh rồi.
"Không phải là bóp một cái mà, cái mông của ta cũng khá tốt, nếu không ngươi sờ ta?" Tống Ngôn Khê quay về Quý Thanh Cừ nhếch lên cái mông, người sau nhìn theo, trực tiếp dùng sức vỗ một cái, vỗ đến Tống Ngôn Khê kêu lên thảm thiết. Nàng xoa cái mông bị chà đạp của mình, ủy khuất ba ba nhìn Quý Thanh Cừ lên xe.
"Giúp ta đốt điếu thuốc." Sau khi lên xe, Quý Thanh Cừ nhẹ giọng nói một câu, nàng rất sớm đã tiếp xúc rượu thuốc, làm chuyện gì cơ hồ là không thuốc không vui. Quý Thanh Cừ không có nghiện thuốc lá quá to lớn, thế nhưng khi tâm tình tốt thì đặc biệt yêu thích cảm giác hút thuốc. Nàng không hút thuốc mạnh, càng yêu một chút thuốc hương bạc hà. Tống Ngôn Khê nghe xong, mở ra túi lấy ra hai điếu, một điếu đặt ở trong miệng chính mình, một điếu khác đưa đến bên miệng Quý Thanh Cừ.
Nàng đầu tiên là đốt cho mình sau đó lại kéo qua mặt của Quý Thanh Cừ, đem tàn thuốc hừng hực đến gần. Hai điếu châm lửa nhau, khóe miệng Quý Thanh Cừ cong lấy nụ cười, Tống Ngôn Khê còn không quên thò đầu lưỡi. Thuốc rất nhanh nhen lửa, các nàng tựa ở trên xe nuốt mây nhả khói, một lúc nhả vòng khói hình vòng tròn.
"Cục cưng, chắc thắng không?" Tống Ngôn Khê vỗ vỗ bờ vai của Quý Thanh Cừ, có thể mời mọi người uống rượu là chuyện tốt, chuyện đẹp như vậy, các nàng đương nhiên đồng ý thắng.
"Muốn thắng, nhưng có ngươi ở bên cạnh ta quấy rối có thể thắng hay không thì không chắc." Quý Thanh Cừ nói xong, lão K đã đứng ở chính giữa bắt đầu đếm ngược, sau năm giây, Quý Thanh Cừ nghiêm túc nhíu mày, đạp chân ga, xe bay ra ngoài.
Quý Thanh Cừ bình thường thì yêu thích tăng tốc độ, chỉ là cảm giác đua xe và xe tốc hành là hoàn toàn không giống. Bình thường Quý Hâm Thư cấm cửa nàng, nàng cũng không dám thường tới đây hoạt động, thỉnh thoảng tới một lần, hứng thú của Quý Thanh Cừ đều rất cao. Nàng một cái tay đỡ vô lăng, một cái tay khác đem tàn thuốc hút xong ấn vào trong cái gạt tàn thuốc, khi phun ra một cái khói thuốc cuối cùng, xe đúng lúc đến khúc ngoặt liên hoàn cái thứ nhất.
Nàng thuần thục điều khiển vô lăng, trên chân giẫm đủ chân ga, đẹp đẽ vung đuôi xe qua, trực tiếp lướt qua khúc ngoặt chính giữa. Tống Ngôn Khê vỗ tay thưởng cho nàng, Quý Thanh Cừ đương nhiên không có công phu để ý đến nàn. Quý Thanh Cừ trận này sống đến như nhàn nhã, kì thực lại rất nhớ tỷ tỷ nhà mình, đua xe của đêm nay, đúng lúc để nàng đem phiền muộn đọng lại gần đây đánh tan.
Quý Thanh Cừ từ trên xe bước xuống, ôm Trương Minh một bên, cho hắn một nụ hôn cạn. Tuy không thể xông tuyến đầu tiên, nàng vẫn là cùng mọi người nói ngày mai mời khách, mọi người bất cứ lúc nào cũng có thể đi quán bar dùng tên của nàng gọi rượu.
"Tiểu Cừ Cừ, đêm nay đến chỗ ta đi." Tống Ngôn khê đi tới bên cạnh Quý Thanh Cừ lấy tay khoát lên trên bả vai nàng, Quý Thanh Cừ nghe xong, liếc nhìn Trương Minh một bên. "Trương tổng, tuy ta là rất muốn cùng ngươi đi tăng hai, đáng tiếc cái tên này dính người vô cùng, đêm nay thì không hẹn rồi." Quý Thanh Cừ nói lời từ biệt với Trương Minh, cùng Tống Ngôn Khê tựa ở bên cạnh xe hong gió. Quý Thanh Cừ mắt liếc người bên cạnh tâm tình rất tốt, hỏi nàng một lúc đi làm gì.
"Còn có thể đi đâu a, đương nhiên là về nhà ta ngủ chung rồi." Tống Ngôn Khê quay đầu lại nhìn về phía Quý Thanh Cừ, người sau vừa nghe, mặt lộ vẻ không rõ. "Ngươi nên biết, loại lời mời này là có ý gì chứ?" Quý Thanh Cừ một mặt vẻ mặt "Ta rất thẳng, ngươi đừng làm ta.", nhìn phản ứng của nàng, Tống Ngôn Khê cười đến nước mắt suýt chút nữa ra ngoài, nàng vỗ vỗ bờ vai của Quý Thanh Cừ, ra hiệu chính mình thật không có loại ý nghĩ kia.
"Ta nói tiểu Cừ Cừ, ta bụng đói ăn quàng nữa, ta cũng sẽ không ra tay với ngươi loại người thẳng ngươi đây đâu? Hơn nữa, ngươi cũng không phải kiểu mà ta yêu thích a, ta là nói, ta mới vừa mua một biệt thự suối nước nóng, ngươi cùng ta trở lại hưởng thụ một chút." Tống Ngôn Khê nói xong, thấy Quý Thanh Cừ có chút động lòng, trực tiếp giục nàng đi với chính mình, hai người ăn nhịp với nhau, cứ quyết định như vậy.
Vừa tới trong nhà Tống Ngôn Khê, nàng trực tiếp đem cửa khóa lại, vẫn là loại khóa mật mã điện tử kia, mắt thấy nàng khóa xong cửa sau đó liền bắt đầu cởϊ qυầи áo, Quý Thanh Cừ lùi về sau vài bước.
"Ngươi cởϊ qυầи áo làm gì? Còn nói không có ý đồ với ta?"
"Tắm suối nước nóng, làm gì còn muốn mặc quần áo?"
"Nhưng mà.. Trong giới các ngươi kia, nữ nhân và nữ nhân cứ thẳng thắn đối lập như vậy, không quá tốt đâu?" Quý Thanh Cừ chỉ thiếu chút nữa là nói một câu ngươi đừng làm xằng bậy, Tống Ngôn Khê sau khi nghe được, ghét bỏ ngắm nàng một chút.
"Nhưng ta cũng nghe nói, giới thẳng nữ các ngươi tùy tiện sờ sờ hôn hôn cũng không sao."
"Đây là sai lầm phiến diện của ngươi."
"Cho nên a, giới nhang muỗi chúng ta, cũng không phải cởϊ qυầи áo liền muốn làʍ t̠ìиɦ được chưa nè. Huống chi, ta chỉ là cởi một cái quần mà thôi.."
Hết chương 15
(*) Nhang muỗi ở đây là chỉ lesbian.