Còn Cơ Hội Nào Để Yêu Anh

Chương 54: End

Tối hôm ấy, Thẩm Vy cho hai con ngủ xong liền trở về phòng. Hạo Thần từ nhà tắm bước ra trên người chỉ duy nhất một chiếc khăn bông quấn ngang eo, tóc rũ rượi ướt sũng rơi rớt từng giọt nước nhỏ xuống bờ ngực săn chắc khiến anh càng thêm quyến rũ. Tiến lại phía giường nơi Thẩm Vy đang ngồi, anh khẽ đẩy ngã cô xuống giường mà trườn người lên

- Khách sạn này tốt không?

- Anh thù dai ghê á!!

Cô như nhớ ra gì đó, chìa tay trước mặt anh

- Quà của em đâu?

Hạo Thần đưa tay vòng xuống eo cô, môi dừng lại ở cổ nhấm nháp một chút liền vòng lên tai liếʍ nhẹ

- Cho anh!!

- Đưa quà cho em đã rồi em cho anh...

- Giá trị món quà tùy thuộc vào thái độ phục vụ của em!!

- Á...ưʍ...đừng cắn...

Hạo Thần tay đã cho vào áo cô xoa nắn đôi gò bồng. Môi anh tìm đến môi cô mà hôn sâu, nụ hôn ướŧ áŧ khiến cả hai như chìm vào bể mật ngọt. Tay anh dần cởi bộ đồ ngủ trên người cô mà ném qua một góc. Chiếc khăn quấn trên người cũng theo đó mà đoàn tụ với bộ quần áo kia

- Ưʍ...nhẹ...nhẹ thôi...

Luật động ra vào của anh khiến tay cô nắm chặt lại. Ngửa người ra sau mà đón nhận từng cú thúc mạnh mẽ

- Aaa...sâu quá...anh...

- Hửm?

- Ông xã...anh chậm lại một...một chút đi... ưʍ...

Luật động chẳng vì lời nói kia mà thuyên giảm. Anh cứ vậy mà ra vào mạnh mẽ, trải qua 4 hiệp triền miên mới dừng lại úp mặt xuống ngực cô mà thỏa mãn. Thẩm Vy đưa tay đánh nhẹ lên lưng anh

- Quà của anh nhận được cũng cực quá rồi đấy!!

Anh mặt dày ngước lên một chút nhìn cô

- Cực như vậy nhưng mà em thích đúng không?

- Câm miệng, đưa quà cho em!!

Hạo Thần bật cười hôn lên môi cô. Anh nhướn người qua bên hộp tủ cạnh giường lấy ra những tấm vé máy bay ban sáng

- Cho em!!

- Vé máy bay?

- Anh muốn gia đình mình về vùng biển đó một lần. Nó chính là nơi khiến cả anh và em biết rằng chúng ta yêu nhau và chúng cần nhau...Thẩm Vy, cuộc đời của Hạo Thần này gặp em chính là may mắn nhất!! Cảm ơn đã tìm anh, đã chờ anh và cho anh cơ hội để tiếp tục ở bên em...

Thẩm Vy khóe mắt có chút đỏ nhìn anh mà gật nhẹ đầu

- Em cũng rất muốn tới đó...nhưng mà...

- Hửm??

- Anh rất ngọt ngào, rất chân thành... nhưng phía dưới, anh mau rút ra khỏi người em!!!

Hạo Thần bật cười đứng dậy ôm cô vào nhà vệ sinh tẩy rửa cho cả hai. Sạch sẽ anh mới ôm cô đặt trên giường rồi chính mình leo lên khiến Thẩm Vy nhăn mày

- Mặc đồ cho em!!

- Suỵt!!

Anh kéo cô sát lại mình, đặt cựu long vào nơi ấm áp đó rồi nhắm mắt khiến cô chớp chớp mắt. Đưa tay đẩy anh ra mà gắt lên

- Anh mau dậy, sao lại đặt lại rồi!! Cái tên biếи ŧɦái này...

Tay anh siết chặt eo cô hơn, mắt vẫn nhắm hờ hờ, giọng nói có chút trầm ổn vang lên

- Nằm yên nếu em không muốn lãnh hậu quả!!

- ...

Thẩm Vy biết bây giờ cô mà còn làm càn chỉ mình cô chịu thiệt nên đành ngoan ngoãn nằm yên.

Một tuần sau, cả gia đình cùng nhau tới vùng biển mà cả hai từng gặp nhau. Nhìn khách sạn trước mặt cô liền mỉm cười nhìn anh

- Ông xã, anh quản lí gián tiếp mà sao lại tốt như vậy?

- Chồng em là ai cơ? Giỏi như vậy có thưởng không??

- Bậy bạ, con đang ở đây đó!!

Hạo Thần chỉ nhướn vai khẽ cười nắm tay cô cùng hai con vào khách sạn. Nhân viên thấy anh liền cúi người, Hạo Thần chỉ mặt lạnh bước lại thang máy. Lên tới tầng cao nhất, anh đưa hai nhóc con vào căn phòng cũ của cô. Còn mình và vợ tiến vào căn phòng đầy đủ tiện nghi nhất của khách sạn mà anh từng ở.

Vừa bước vào phòng, anh đã ngã nhào ở sofa phòng khách mà ngáp ngắn ngáp dài. Thẩm Vy nhìn anh có chút buồn cười, đưa tay xoa rối tóc anh

- Mệt sao??

Hạo Thần kéo tay cô ngồi xuống ghế rồi đặt đầu lên đùi cô. Tay vòng qua eo cô ôm lấy mà dụi dụi vào chiếc bụng phẳng lì

- Ưm, rất mệt~ Vợ yêu nạp năng lượng đi!!

Cô khẽ nhướn mày liền bị anh kéo xuống hôn sâu. Tay bắt đầu luồn vào áo cô, Thẩm Vy nắm bắt được tình hình liền giữ tay anh lại

- Anh mệt quá nhỉ?

- Ôn chút kỉ niệm trong phòng ngủ không vợ?

- Đừng có lảm nhảm nữa, tới trưa rồi. Anh mau nấu gì đó đi. Em đói quá!!

Hạo Thần bật dậy hôn một cái chóc lên môi cô rồi tiến về phía bếp. Thẩm Vy đi theo anh lảm nhảm đủ chuyện. Đó cũng được coi như là tiếp năng lượng cho anh đi

- Hạo Thần, Kim Dương cô ấy không sống ở đây sao?

- Không, cô ấy cùng chồng ở Mỹ. Lần đó là họ đi du lịch thôi!!

- Nhìn họ thật sự rất hạnh phúc!!

- Ừm, anh lúc đó cũng rất ngưỡng mộ họ.

Thẩm Vy ôm từ phía sau anh. Nhắm mắt lại cảm nhận bờ vai yên bình

- Em yêu anh, ông xã~

Khóe môi anh vì câu nói kia mà bất giác cong lên. Nấu một chút liền ra một bàn ăn thịnh soạn, hai tiểu bảo bối nhìn bàn ăn mê mẩn liền ăn gọn gàng không bỏ xót.

Chiều hôm ấy, bóng dáng một nhà bốn người yên đậm trên bờ cát, từng cơn sóng gợn nhẹ lên rồi lại tan ra, những bước chân hằn trên cát cũng bị cuốn đi ngay sau đó. Chút gió nhè nhẹ khiến khung cảnh thêm chút lãng mạng. Thẩm Vy tay siết chặt tay anh, nhìn theo hai đứa nhỏ trước mặt, thi thoảng lại nhìn lên anh khẽ cười

- Hạo Thần, cưới được anh là điều hạnh phúc nhất đối với em!!

Anh không trả lời chỉ khẽ cười nhìn cô. Thẩm Vy tâm tình thật sự rất tốt, hạnh phúc lúc này đây thật sự rất ngọt ngào, nhón chân lên khẽ thỏ thẻ nhỏ vào tai anh

- Hạo Thần, em muốn hôn!!

Anh nhíu mày nhìn cô rồi nhìn hai đứa nhỏ trước mặt

- Bảo Bảo, Bối Bối!!

- Dạ?

- Hai đứa nhắm mắt lại!!

Bảo Bảo và Bối Bối trợn tròn mắt nhìn ba mẹ rồi nhắm chặt mắt lại, hai nhóc đáng yêu đến mức đặt hai tay lên mắt mà vỗ vỗ. Hạo Thần lúc này mới nhìn cô, đưa tay kéo cô gần với mình. Môi tìm đến môi cô mà phủ lên dây dư, chút ngọt ngào này khiến cả hai chỉ muốn đắm chìm mãi vào trong đó.

Khung cảnh này thật sự rất đẹp, mọi thứ xung quanh là vô hình. Hai đứa nhóc nhỏ vẫn nhắm chặt mắt lại, đôi vợ chồng vẫn còn dây dư chưa hồi kết. Đến khi dứt nụ hôn, anh đặt nhẹ một nụ hôn khác lên trán cô

- Đồ ngốc, cưới được em mới chính là thành công lớn nhất của anh!!

Thẩm Vy đỏ mặt cúi xuống mặt cát. Hạo Thần khẽ ho khan

- Hai đứa mở mắt được rồi!!

Hai nhóc con mở mắt ra rồi đưa mắt nhìn xung quanh

- Không phải sẽ giống như phim, ba mẹ kêu con nhắm mắt lại sẽ có quà sao?

- ....

End.