An Kiều gọi một cuộc điện thoại đến.
Lục Minh Thời đau đầu, nhìn chằm chằm số điện thoại hồi lâu mới miễn cưỡng nhận cuộc gọi.
Giọng An Kiều vội vã: "Sếp của tôi ơi, vấn đề quan trọng như vậy mà sao anh lại không nóng nảy dù chỉ một chút nha!"
Lục Minh Thời hỏi lại: "Vì sao tôi phải sốt ruột?"
Hắn dừng một lát rồi nói: "Dù sao tôi chỉ cần cậu ta ở bên tôi trong khoảng thời gian này là được, còn về nhu cầu tình cảm và thể xác của cậu ta, tôi không kiểm soát nhiều đến vậy."
An Kiều hét lên: "Sếp, tôi đã bảo anh về đọc thuộc lòng những điều cần lưu ý dành cho người có thai, anh chắc chắn không chịu đọc đúng không!"
Lục Minh Thời có hơi chột dạ, lại có phần tức giận: "Sao tôi có thời gian mà xem cái thứ kia? Tôi trăm công nghìn việc......"
"...... Anh vẫn nên nhanh lấy ra đọc một cái đi, điều thứ 13 cuối trang 646."
Lục Minh Thời lấy ra một quyển sách dày như cục gạch từ tủ đầu giường.
Mục thứ 4271,
Nửa kia nɠɵạı ŧìиɧ không tiếp tục cung cấp năng lượng cho dựng phu dẫn đến sảy thai.
......
Đùa tôi à?
Lục Minh Thời trong chớp mắt không còn buồn ngủ nữa.
—————????????—————
•
•
•
Hôm nay Cố Dịch Tân về hơi muộn, khoảng tầm 10 giờ mới bước vào phòng ngủ.
Đèn đã tắt, tấm rèm dày không lọt ánh sáng.
Duy chỉ có cây đèn ngủ ở góc phòng đang toả ra ánh sáng dìu dịu.
Cố Dịch Tân rón rén đi vào phòng tắm, tắm rửa xong lại trở về giường, xốc chăn lên.
Trong bóng tối Lục Minh Thời mở mắt, nhìn anh.
Cố Dịch Tân hơi ngạc nhiên: "Sao còn chưa ngủ?"
Lục Minh Thời ậm ừ một tiếng, vươn tay ôm lấy bả vai Cố Dịch Tân, kéo cậu nhóc đang ngồi ở mép giường xuống.
"......"
Cố Dịch Tân vỗ nhẹ vào lưng hắn: "Sao vậy?"
Lục Minh Thời vùi mặt vào vai và cổ anh, hít một hơi thật sâu.
Là mùi sữa tắm trong nhà quen thuộc.
Giống với trên người hắn. . Ra chương nhanh nhất tại -- T R U M t r u y e n .co m --
Lục Minh Thời cảm thấy nhẹ nhõm.
Hắn thật sự sợ.
Sao có thể ngủ được?
Lục Minh Thời mơ hồ nói: "Tôi cần phải xác nhận một chuyện."
Đôi mắt Cố Dịch Tân đã thích nghi với bóng tối, tay anh đặt trên eo Lục Minh Thời, trong lòng hơi ngưa ngứa.
Chiến sĩ thi đua gương mẫu tiểu Cố quyết định vâng theo tiếng gọi con tim, từ dưới gấu áo hơi mở ra của hắn luồn tay vào sờ soạng.
Lục Minh Thời bị bàn tay lành lạnh của anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi hơi run lên.
"Ưʍ......"
Cố Dịch Tân lịch sự rút lui: "Ngại quá, tôi cũng đang xác nhận một chuyện."
Lục Minh Thời bất đắc dĩ: "Cậu muốn xác nhận cái gì?"
Cố Dịch Tân buông Lục tổng ra, nằm lại trên giường, tự hỏi nói: "Tôi rất thích dáng người của anh."
Cố Dịch Tân ngủ rồi.
Lục Minh Thời quay đầu nhìn chăm chú hồi lâu, xác nhận anh đã ngủ say, sẽ không dễ dàng thức dậy.
Sau đó Lục đại tổng tài nhìn trần nhà trong bóng tối, vui vẻ lắc lắc hai chân.
*
Buổi sáng Cố Dịch Tân thức dậy, phát hiện Lục Minh Thời đã sớm rời giường.
Không chỉ dậy sớm, thậm chí còn tiện tay bóp kem đánh răng sẵn cho anh.
Cố Dịch Tân nhìn dụng cụ vệ sinh cá nhân được sắp xếp ngay ngắn, kem đánh răng được bóp sẵn, khăn lông khô được xếp thành khối vuông, thậm chí qυầи ɭóŧ cũng được chọn lựa kĩ càng......
Phòng ngủ là nơi người khác không thể tự ý đi vào, cho nên chỉ có thể là do Lục Minh Thời làm.
Trong buồng tắm cách đó 10m phát ra tiếng nước ào ào.
Cố Dịch Tân nhìn bóng dáng thon dài cao lớn kia, trong lòng kinh hãi.
Hắn đây là bị cái gì kí©ɧ ŧɧí©ɧ?
Có vẻ việc này còn lâu mới kết thúc nha.
Cố Dịch Tân chuẩn bị đồ đạc thật tốt định ra khỏi cửa, Lục Minh Thời cũng đi ra theo.
Cố Dịch Tân: "Tôi đi xe buýt......"
Lục Minh Thời bình tĩnh: "Tôi đi cùng cậu."
Cố Dịch Tân nghi ngờ: "Nhưng chúng ta ngược đường nhau mà."
Công ty ở phía nam, phòng tập thể thao ở phía bắc đó.
Lục Minh Thời mỉm cười quay lại nhìn anh, cánh môi mỏng phun ra hai từ: "Giảm 60%."
Cố Dịch Tân hiểu ra: "Lục tổng muốn đi tập à."
Anh gãi đầu, "Nhưng không phải trong nhà cũng có phòng tập sao?"
"Hơn nữa Lục tổng đã nói, phòng tập nhà mình còn lớn hơn nhiều so với cái phòng tập ở đó."
Lục Minh Thời nhìn anh, không nói lời nào.
Cố Dịch Tân nhìn quầng thâm dưới mắt hắn, nghĩ thầm, muốn đi thì đi thôi.
Coi như giải sầu.
Suy cho cùng Lục tổng cũng là người đang có nguy cơ bị phá sản, cần lắm một mùa xuân ấm áp.
Cứ thế Lục Minh Thời đi theo Cố Dịch Tân đến phòng tập.
Khi Lục Minh Thời bước vào, đã bị em gái lễ tân tiếp đón nồng nhiệt.
"Tiên sinh, ngài cần làm thẻ ạ?"
Cố Dịch Tân hào phóng nói: "Anh ta là người tôi đưa tới."
Lục Minh Thời làm một tấm thẻ tháng, được giảm 30%.
Hắn không đi khởi động, chỉ tuỳ ý đi dạo quanh không gian rộng lớn, đồng thời cũng nhận được rất nhiều sự chú ý.
Lúc này Cố Dịch Tân đang tập cho vị khách thứ nhất. Anh dạy người ta không chắc sẽ hiểu được, nhưng làm mẫu thì không ai sánh bằng.
Lục Minh Thời đã từ chối lời mời của bốn huấn luyện viên nhàn rỗi muốn đưa hắn đi kiểm tra thể chất miễn phí. Hắn chỉ đơn giản ngồi ở khu vực nghỉ ngơi, vô tư quan sát cơ bụng của huấn luyện viên Cố đang làm mẫu động tác.
Áo thể thao của anh đã trở nên xộc xệch trong quá trình tập luyện, để lộ một vùng da bụng lớn. Làn da anh có màu trắng sữa, lúc này bởi vì vận động nhiều mà ngả thành màu hơi hồng, hấp dẫn sự chú ý của mọi người xung quanh.
Buổi sáng trong phòng tập không nhiều người lắm, chỉ có khách tới. Nhưng mặc kệ ai là khách đi nữa, đều sẽ cố ý vô tình mà nhìn trộm về phía bên này.
Học viên mà Cố Dịch Tân đang dạy trông giống như một Freelancer ít vận động.
(*) Freelancer (n): người làm nghề tự do.
Trong thời gian làm việc ban ngày, thường thì các nhân viên cổ trắng hầu như không có thời gian rảnh.
(*) Xuất hiện từ thời Pháp thuộc. Công nhân được chia thành 3 nhóm cổ áo:
???? CN cổ xanh: lao động chân tay.
◽️ CN cổ trắng: lao động trí thức.
???? CN cổ hồng: lao động dịch vụ và nội trợ.
Cậu trai kia tầm 27-28 tuổi, gã nhận thấy được mọi người xung quanh đang chăm chú nhìn về phía mình thì sinh ra một chút kiêu ngạo.
Huấn luyện viên của mình thật đập chai!
Tiếc là không thể "bắt sóng" được.
Nếu Cố Dịch Tân có thuật đọc tâm, ngay bây giờ sẽ trả lời rằng.
Thực ra tôi "bắt sóng" rất tốt.
Chỉ là, không thích cậu đó thì sao?
Lục Minh Thời cứ ngồi như vậy, do khí thế của hắn quá mạnh, nên sau khi các huấn luyện viên đến bắt chuyện đều bị từ chối thì không ai dám tới quấy rầy nữa.
Cố Dịch Tân bảo cậu học viên nọ thụt xì dầu, còn mình ở bên cạnh giúp cậu ta đếm. Khi cảm nhận được ánh mắt của Lục Minh Thời, anh nhướng mày nhìn lại hắn.
Lục Minh Thời đứng lên đi đến cạnh anh.
Cố Dịch Tân hỏi: "Sao anh không tự đi chơi?"
Anh chỉ chỉ vào cậu học viên với vẻ xin lỗi và nói với Lục Minh Thời: "Bây giờ tôi rất bận, tạm thời không rảnh dẫn anh đi chơi, nếu không tôi nhờ người khác——"
"Không cần." Lục Minh Thời cười cười, "Tôi chỉ tới đây tham quan, cũng không có ý định tập."
Cố Dịch Tân gãi đầu, không đồng ý nói: "Nhưng Lục tổng, anh thật sự cần phải vận động a."
Cố Dịch Tân chuyển mắt sang phần bụng của Lục Minh Thời, tiếc nuối nói: "Tám múi đã biến thành một múi rồi."
Lục Minh Thời ho nhẹ một tiếng, hắn đã đặc biệt mặc quần áo rộng, hẳn là nhìn không ra mới phải.
Cố Dịch Tân tiếp tục nói: "Tuy rằng một múi cũng rất tốt nhưng tôi vẫn nhớ tám múi hơn......"
Anh nói ra điều đó vô cùng tự nhiên, giống như đã quên bén mất mọi người xung quanh mình, do đó trong không gian trống trải ít người này, hầu như ai cũng có thể nghe rõ được.
Vì thế ánh mắt mọi người nhìn qua đây mang theo sự hiểu rõ.
Cùng với hâm mộ ghen tị hận.
Vì sao, vì sao bên trong ổn áp rồi mà các người không nói sớm.
Hoá ra bạn trai tiểu Cố tới đây tuyên thệ chủ quyền.
Nhắc mới nhớ, nếu đối tượng của người ta đã tới đây rồi, ai còn dám ở lại nữa?
Lục Minh Thời nhìn thấu suy nghĩ của mọi người, trong lòng dậy sóng mãnh liệt.
Nhưng hiển nhiên rằng Cố Dịch Tân cái gì cũng không biết, anh cúi người xuống giúp tên học viên này điều chỉnh tư thế.
Lục Minh Thời nhìn gương mặt đỏ bừng của cậu trai kia cùng với Cố Dịch Tân đang đặt tay trên bụng gã, không lo lắng chút nào.
Bởi tên này rõ ràng không phải loại hình mà Cố Dịch Tân thích.
Không hề uy hϊếp.
Lục Minh Thời cứ thế rảnh rỗi quanh quẩn nguyên một buổi sáng, tới trưa thì Cố Dịch Tân dẫn hắn đi canteen ăn cơm.
"Cơm ở đây ăn khá ngon."
Cố Dịch Tân nói thêm: "Còn được miễn phí nữa."
Lục Minh Thời lặng lẽ nghĩ, hình như đây mới là trọng điểm đi.
Cũng may ông chủ ở đây có tiền, bằng không bị cậu ăn cho nghèo.
Lục Minh Thời đợi tới bốn giờ chiều thì khách đến phòng tập dần dần đông hơn.
Trong lúc Cố Dịch Tân có khách, Lục Minh Thời chỉ lười biếng liếc nhìn vài lần.
Mấy gã này chắc chắn đều là người qua đường Giáp, Lục Minh Thời khẳng định nghĩ.
Lúc này ở cửa xôn xao.
Một bóng người cao lớn đi vào, quản lý phòng tập vội vàng bước ra chào hỏi, nhưng Ngụy Tuấn Sam chỉ xua tay.
Ánh mắt Lục Minh Thời khoá lại.
Là hắn ta.
Lục Minh Thời và Ngụy Tuấn Sam không tính là quá quen biết. Tuy vậy gần đây hai nhà mới xảy ra mâu thuẫn làm ăn, cũng đã "bem nhau" qua lại mấy lần rồi.
Người này không dễ đối phó.
Chờ Ngụy Tuấn Sam đi tới gần hơn, thấy rõ ánh mắt hắn ta đang nhìn Cố Dịch Tân, Lục Minh Thời bắt đầu ngứa răng.
Hắn nắm cổ tay Cố Dịch Tân.
Đang định chào hỏi với Ngụy Tuấn Sam, Cố Dịch Tân quay đầu lại, thấy rõ vẻ mặt của Lục Minh Thời hơi vặn vẹo.
"Sao vậy?"
Cố Dịch Tân ngơ ngác hỏi.
Lục Minh Thời: "Ngại thật, tôi muốn rủ cậu đi toilet chung với tôi."
Sau khi Ngụy Tuấn Sam nhìn thấy rõ người bên cạnh Cố Dịch Tân thì rất ngạc nhiên.
Chẳng lẽ Lục Minh Thời vì muốn đánh bại hắn trên thương trường, đã dụng tâm đến mức xuống tay với đối tượng hắn thích, sau đó lợi dụng lúc mình bi thương chưa gượng dậy nổi tới đánh sập Ngụy gia sao?
Không thể không nói......
Một gã đầy tham vọng mà.
Hơn nữa còn nguyện ý vì sự nghiệp mà đánh đổi hạnh phúc cá nhân.
Đây là cái tinh thần gì chứ?
Nhưng cảm thán thì cảm thán, Ngụy Tuấn Sam chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Ngụy Tuấn Sam đến gần, nhìn thấy hai người họ nắm tay nhau, ngoài cười nhưng trong không cười hỏi: "Hai người muốn đi đâu?"
Cố Dịch Tân giải thích: "Tôi dẫn Lục tổng đi WC một lát."
Ngụy Tuấn Sam không chút yếu thế: "Thật khéo, tôi cũng muốn đi."
......
Hay thật. Bây giờ ba người dàn hàng đứng tiểu.
Cũng may toilet phòng tập đủ rộng để bọn họ đứng cách nhau một khoảng.
Cố Dịch Tân đứng giữa, điềm tĩnh kéo khóa quần.
Ngụy Tuấn Sam đang định nhìn trộm thì bị ánh mắt lạnh lùng của Lục Minh Thời khoá chặt.
Hai người vừa đứng làm chuyện hài hoà nhân sinh vừa đấu mắt bùm bùm xẹt xẹt với nhau.
Thế nhưng vào lúc này, Ngụy Tuấn Sam đột nhiên nhận ra rằng, hắn thật sự không nên chú ý Cố Dịch Tân lớn nhỏ ra sao, mà hẳn phải nên chú ý Lục Minh Thời lớn nhỏ ra sao mới đúng.
Bởi vì tên này mới chính là đối thủ cạnh tranh của hắn.
Gần như cùng lúc đó, Lục Minh Thời cũng đã nhận điều này.
Hai người đồng thời nhìn xuống, cách 3-4m nheo mắt lại săm soi lẫn nhau.
Sau đó vô tình thấy rõ tiểu Cố ở giữa.
Sau đó cả hai trở nên câm nín.
Họ đã bị tổn thương sâu sắc.
Lục Minh Thời còn ổn, bởi hắn không chỉ nhìn thấy qua mà còn đã cảm thụ qua:)
Ngụy Tuấn Sam hoảng hốt kéo khóa quần lên, cảm thấy gió trong toilet này có hơi lớn.
Anh ta loạng choạng rửa tay rồi đi ra khỏi cửa, bắt đầu tự hỏi liệu có chỗ nào không đúng hay không.
Hết chương 32