"Ưʍ... Ưm a... Quý Lâm, tên súc sinh này..."
Sau khi phản kháng không có kết quả, tôi bị Quý Lâm đè lên trên giường. Từ trước tới giờ tôi luôn cho rằng tìиɧ ɖu͙© phóng túng chỉ là hành động giao phối của động vật cấp thấp, bởi vậy tôi chưa từng chủ động thân thiết với bất kì người nào, kể cả nam lẫn nữ, tôi vô cùng yêu quý danh dự của mình. Cũng có lúc thật sự nổi lên ham muốn, cùng lắm là tìm một chỗ không người, tự mình giải quyết.
Phải nói, tôi không nghĩ bỏ mặc nhu cầu sinh lí của bản thân là một hành động đáng khen, đồng thời cũng không cho rằng trong tầm mắt bốn phía xung quanh có người nào đủ tư cách bò lên giường của mình... Đồ vật của tôi, nhất định phải sạch sẽ. Giống như Quý Lâm, tuy rằng từ trước tới giờ tôi vẫn không ưa hắn, nhưng tôi quyết không để bất kì ai nhiễm bẩn Quý Lâm. Vì thế, tôi đã từng chia rẽ Quý Lâm và người yêu của hắn.
Thật ra mà nói gọi là người yêu cũng không đúng lắm, bởi vì lúc đó Quý Lâm và Nguyên Dật không phải đang hẹn hò, chỉ là thích nhau mà thôi. Tôi đã tận mắt nhìn thấy bộ dạng hai người đó nhìn nhau rồi đỏ mặt, sự hồn nhiên khi đó thật sự đến bây giờ vẫn làm tôi cảm khái không thôi. Nhưng như vậy thì sao? Nếu Quý Lâm đã thuộc về tôi, tôi làm sao có bỏ mặc để hắn đi kết giao với người khác?
Vì vậy, ngày đó tôi cố ý mời Nguyên Dật đến, ngay trước mặt hắn để Quý Lâm thè lưỡi ra liếʍ chân tôi. Tôi vốn tưởng Quý Lâm sẽ quật cường phản kháng, ngay cả hình phạt cho sự không vâng lời của hắn cũng đã nghĩ xong, không ngờ hắn chẳng những không từ chối, ngược lại còn như đã khát vọng từ lâu, cực kì ngoan ngoãn ngậm ngón chân tôi vào miệng.
Ngón chân bị khoang miệng ấm áp bao vây, thỉnh thoảng có một luồng cảm giác tê dại từ lòng bàn chân truyền tới da đầu. Tôi vốn định mượn cơ hội này để làm nhục Quý Lâm, không ngờ bản thân lại là người có phản ứng trước. Loại cảm giác bị người khác chi phối rất khó chịu, tôi muốn rút chân về. Vừa mới động một chút, Quý Lâm liền tỏ ra khác thường mắm lấy mắt cá chân tôi, mang theo một chút cứng rắn hiếm thấy, cúi đầu tiếp tục động tác.
Lần này ngay cả tôi cũng có chút đứng ngồi không yên. Động tác của Quý Lâm không tính là thành thạo, không hiểu sao lại có thể kɧıêυ ҡɧí©ɧ du͙© vọиɠ của tôi nổi lên. Tôi như vừa gặp quỷ, bỏ qua sự bất kính của Quý Lâm đối với mình. Mãi tới khi Nguyên Dật vẫn luôn giấu mặt trong bóng tối nói ra một câu "Buồn nôn" tôi với thu chân lại, quyết định đặt trên bả vai Quý Lâm.
Tôi còn nhớ mình đã nói với hắn:" Thật ngại quá Nguyên thiếu gia, người anh thích buồn nôn như vậy đó."
"Đang phân tâm?"
Sau khi nhận ra tôi không chú ý, Quý Lâm đẩy eo lên một chút, một trận kɧoáı ©ảʍ từ nơi giao hợp truyền đến đại não, eo tôi thoáng chốc đã mềm nhũn, sau đó, không chờ tôi có phản ứng, Quý Lâm đã bắt đầu vuốt ve tôi.
"A, a ưʍ..."
Tôi dùng hết sức cố gắng kiềm nén âm thanh của chính mình, kết quả là tiếng rêи ɾỉ thoát ra càng nhuốm nàu tìиɧ ɖu͙©. Quý Lâm nghe âm thanh rêи ɾỉ của tôi, giống như chịu một kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất lớn, mồ hôi trên trán lập tức chảy xuống, thuận theo đường nét trên gì má nhỏ xuống ngực tôi.
Tôi định dùng cẳng chân đá hắn, nhưng bởi vì tư thế này vô cùng bất tiện, nhìn qua lại giống như đang chủ động cọ cọ lên người Quý Lâm. Quả nhiên hắn không chịu nổi, nhìn chằm chằm tôi mấy giây, sau đó nắm cẳng chân của tôi, cố ý liếʍ láp.
"Ưʍ... A..."
Tôi biết hiện giờ mình rất giống một con chó mất chủ, mà Quý Lâm vẫn luôn căm hận tôi lại đang hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ dẫm nát tôi dưới chân như thế này. Nghĩ tới đây, tôi không khỏi nổi lên tức giận, liều mạng nắm chặt tóc của hắn, oán hận mắng một câu:" Súc sinh."
Quý Lâm lơ đễnh cười cười, lại đẩy hông:" Súc sinh làm cậu thoải mái không?"
"Tiện nhân!" Nghe rõ ràng ý tứ làm nhục trong câu nói của hắn, sắc mặt tôi lại biến đổi, chỉ là lơic nói còn chưa thoát ra khỏi miệng, Quý Lâm bỗng nhiên buông tay, dùng sức mở rộng hai chân tôi, dùng toàn lực chạy nước rút.
"Ưʍ... Ưʍ... Quý Lâm... Con mẹ nó, anh..."
Kɧoáı ©ảʍ cực hạn như tràn đầy như cơn thủy triều đánh vào đại não, rất nhanh đã nuốt sạch mọi lời nói của tôi, một lát sau, tôi cảm thấy toàn thân ấm lên, gương mặt đã ửng hồng.
Tôi không có kinh nghiệm lên giường với đàn ông, đây chính là lần đầu tiên. Tên Quý Lâm khốn kiếp kia vì muốn tra tấn tôi, cố ý nhấc thắt lưng tôi lên không trung, khiến cho tôi chỉ có thể dựa vào cánh tay hắn mà chống đỡ thân thể. Càng như vậy, tôi càng cảm giác được kɧoáı ©ảʍ đến cực độ của sự ma sát bên trong. Chìm, nổi, chìm, nổi, nhất thời tỉnh táo, nhất thời trầm luân, luôn cảm thấy sung sướиɠ, nhưng làm thế nào cũng không thể vào bờ.
Như mộng trên biển, như mây trên trời.
Sau đó tôi bị Quý Lâm giưc lấy làm thật lâu, chính diện, bên trái, bên phải, bên trên, đến khi thân thể được tắm rửa, hắn còn làm thêm hai trận trong bồn tắm. Tôi vừa mỏi mệt không chịu nổi, vừa kinh hãi tinh lực hơn người của Quý Lâm. Cuối cùng, thật sự không còn biện pháp, đành phải khàn giọng cầu xin hắn tha thứ, lúc này Quý Lâm mới buông tha cho tôi.
Thật ra trong suốt cả quá trình, tôi đều có thể nhận ra hận ý của Quý Lâm đối với tôi, chỉ là tôi không biết, tại sao hắn lại lựa chọn phương thức này để trả thù.
Nhưng mà, Quý Lâm chính là Quý Lâm, cho dù hắn dùng phương pháp này làm nhục tôi, cũng không có nghĩa là hắn đã thắng, có ai quy định đàn ông bị đè là thua đâu?