Chương 57.1
Làn da Tô Từ trắng loáng như sứ, hiện tại trên mặt nổi lên không ít mẩn đỏ, đặc biệt dễ thấy.
Nhìn bộ dáng của thiếu nữ, ánh mắt Lục Chiết ngưng lại, hắn cầm tay cô đang muốn cào mặt mình: "Đoàn Đoàn, không thể cào, cào bị thương sẽ lưu lại sẹo."
Nghe được lời Lục Chiết nói, Tô Từ lập tức khống chế tay mình.
Đôi mắt cô phiếm đỏ, sắp khóc: "Có phải em sẽ bị hủy dung hay không?"
Chỉ mới nghĩ một chút Tô Từ đã muốn khóc.
Cô cái gì cũng không sợ, chỉ sợ nhất là chết và bị biến xấu.
Bình thường, Tô Từ đều rất yêu quý khuôn mặt của mình và da thịt tuyết trắng bóng loáng. Hiện tại, trên mặt đột nhiên nổi lên nhiều mẩn đỏ như vậy, trở nên khủng bố như vậy, cô nơi nào chịu được?
"Sẽ không." Giữa mày Lục Chiết nhíu chặt, thanh lãnh nơi đáy mắt rút đi, tất cả đều là lo lắng: "Có phải em chạm vào cái gì hay không, hoặc là ăn cái gì dẫn đến bị dị ứng?"
Tình huống hiện tại của thiếu nữ giống như bị dị ứng.
Tô Từ hít mũi, đáng thương vô cùng: "Vừa rồi khi đang thu hình tiết mục, em ăn thịt dê và nước đường."
Khi mặt Tô Từ phát ngứa, ngoại trừ trước tiên gọi điện cho Lục Chiết, cô còn gọi điện cho anh trai Tô Trí Viễn, bảo anh ấy phái người khống chế hiện trường.
"Em gọi điện cho anh trai, bảo anh ấy hỗ trợ điều tra." Cô vô duyên vô cớ biến thành như vậy, mặc kệ là ngoài ý muốn hay là do người làm, cô đều phải điều tra rõ ràng.
Hai sườn mặt của thiếu nữ hơi sưng đỏ lên, Lục Chiết lo lắng trên tay mình có vi khuẩn, không dám dùng tay đυ.ng vào mặt cô.
Hắn lấy cái mũ cô cởi ra vừa rồi giúp cô mang lên, che đậy tốt tai thỏ trắng nhung, sau đó cẩn thận giúp cô mang khẩu trang lên: "Anh mang em đi gặp bác sĩ trước."
Lúc này, cửa phòng nghỉ lại bị gõ vang lần nữa, bên ngoài truyền đến chính là thanh âm của Tô Trí Viễn.
Tô Từ nhìn Lục Chiết: "Anh trai của em tới rồi."
Tô Trí Viễn vốn đang mở họp ở công ty, nhận được điện thoại của em gái, anh ấy lập tức giải tán hội nghị, mang theo trợ lý nhanh chóng đuổi đến đây.
Dáng người Tô Trí Viễn cao dài. Anh ấy mặc tây trang định chế tu thân màu xám bạc, bên trong phối hợp một kiện áo sơ mi đen, gương mặt tinh xảo càng thêm tuấn lãnh, cho dù không thêm tân trang thì trên người vẫn có khí chất cường thế của người cầm quyền, khiến người trong phim trường sôi nổi ghé mắt.
"Là tổng tài tập đoàn Tô thị!" Có người thấp giọng kinh hô một tiếng.
Không ít người nhịn xuống xúc động thét chói tai, quá soái.
Bên ngoài phòng nghỉ, Quan Tĩnh còn chưa rời đi. Khi cô ta thấy Tô Trí Viễn đột nhiên xuất hiện, trong lòng khϊếp sợ. Đây là anh trai của Tô Từ sao?
Hôm nay trong phim trường có không ít minh tinh đang quay chụp ở studio cách vách, trong đó có không ít nam minh tinh soái khí, nhưng không một thiếu niên nào có thể so cùng Tô Trí Viễn đi vào phòng nghỉ vừa rồi.
Quan Tĩnh nhìn Tô Trí Viễn, trong lòng khẩn trương đồng thời lại có chút thẹn thùng.
Đạo diễn nhận được thông báo từ nhân viên công tác, nói đại thiếu gia Tô gia đến, ông ta sợ tới mức nhanh chóng nói: "Tô.. Tô tổng."
Vị này làm sao lại tới?
"Tô Từ đâu?" Sắc mặt Tô Trí Viễn có chút lạnh.
Thì ra Tô Trí Viễn là vì Tô Từ mà đến.
Đạo diễn trả lời: "Vừa rồi tiểu thư Tô thu tiết mục xong, không biết có phải thân thể có chút không thoải mái hay không, lúc này cô ấy đang ở phòng nghỉ."
Trong lòng Đạo diễn không chắc chắn. Tô Từ đột nhiên không thoải mái, có phải do ăn đồ ăn của đoàn phim hay không? Nếu không thì vì sao Tô tổng cũng bị kinh động?
Nếu vị tiểu tổ tông kia thật sự không thoải mái vì ăn đồ ăn do bọn họ chuẩn bị, ông ta không dám tưởng tượng đoàn phim nhỏ của bọn họ có thể chịu nổi lửa giận của Tô gia hay không.
Tô Trí Viễn không có đi xem đạo diễn mang vẻ mặt khẩn trương, anh ấy gõ lên cửa phòng nghỉ bên cạnh.
Một hồi lâu, cửa bị mở, Tô Từ chỉ lộ ra một đôi mắt to ánh nước: "Anh trai, chỉ mình anh tiến vào."
Mọi người nhìn Tô Trí Viễn đi vào phòng nghỉ, còn toàn bộ trợ lý và vệ sĩ của anh ấy đều lưu tại ngoài cửa.
Đạo diễn phản ứng rất nhanh, cũng rất nhạy bén.
Ông ta cho trợ lý bên người lập tức đi ngăn cản nhân viên công tác thu dọn đồ ăn, bộ dụng cụ đồ ăn trong phòng thu hình, ngay cả đồ ăn trong phòng bếp cũng không được động vào. Tuy rằng không biết bên trong tiểu tổ tông xảy ra chuyện gì, nhưng kinh động đến Tô tổng, nhất định không phải là việc nhỏ.
Trong phòng nghỉ, Tô Trí Viễn kinh ngạc nhìn bộ dạng của em gái mình: "Tiểu Từ, đã xảy ra chuyện gì?"
"Ca ca, em bị hủy dung." Tô Từ bắt đầu cáo trạng với anh trai: "Trên mặt em nổi lên rất nhiều mẩn đỏ, rất ngứa."
Nhìn thấy em gái, trên người Tô Trí Viễn đã không còn khí thế bức nhân: "Em ăn đậu phộng sao?"
Lục Chiết mở miệng: "Em ấy không thể ăn đậu phộng?"
"Từ nhỏ Tiểu Từ bị dị ứng đậu phộng, nhưng chuyện này chỉ có người trong nhà biết." Tô Trí Viễn nhớ đến em gái bị mất trí nhớ, cô cũng không nhớ rõ chuyện bản thân không thể ăn đậu phộng: "Là anh trai sơ sót, quên em bị mất trí nhớ, không nhớ rõ bản thân bị dị ứng đậu phộng."
Tô Từ xác thật không biết thân thể này dị ứng đậu phộng, cô lắc đầu: "Vừa rồi em chỉ ăn thịt dê và nước đường, cũng không có ăn đậu phộng."
Ánh mắt Lục Chiết âm trầm: "Cũng không nhất định là đậu phộng, cũng có thể là phấn đậu phộng."
Nếu Tô Từ ăn chính là đậu phộng, thì có khả năng là tổ tiết mục chuẩn bị, Tô Từ ăn lầm, đây là ngoài ý muốn.
Nhưng nếu ăn chính là phấn đậu phộng, thì cũng đồng nghĩa, khả năng là có người biết Tô Từ bị dị ứng đậu phộng, cố ý mưu hại cô.
Tô Trí Viễn đồng thời cũng có ý nghĩ này: "Người của anh ở bên ngoài, trước khi chuyện chưa điều tra rõ ràng, sẽ không có người rời đi."
Tô Từ khó chịu ho khan vài tiếng, hai sườn mặt ngứa đến lợi hại: "Anh trai, ngoại trừ người trong nhà biết em bị dị ứng đậu phộng, có phải Tần Thi Yên cũng biết hay không?"
Nếu là có người muốn hãm hại cô, cô chỉ có thể nghĩ đến Tần Thi Yên cũng đang ở đây.
"Hẳn là biết." Tần Thi Yên và em gái chơi cùng nhau, xác thật sẽ biết chuyện này.
Tô Trí Viễn nói với em gái: "Em nghỉ ngơi ở nơi này trước, anh gọi bác sĩ lại đây. Chuyện này anh cũng sẽ giúp em xử lý, nếu chuyện này không phải là ngoài ý muốn, anh trai sẽ không bỏ qua cho người hại em."
Tô Từ gật đầu.
Sau khi Tô Trí Viễn gọi điện thoại, thông báo bác sĩ gia đình lập tức lại đây, lúc này anh ấy mới nhìn về phía Lục Chiết: "Làm sao cậu cũng ở chỗ này?"
"Là em bảo anh ấy tới." Tô Từ lo sợ anh trai sẽ khó xử Lục Chiết, cô nhanh chóng thay Lục Chiết giải thích: "Em vốn tìm anh ấy có việc, không nghĩ tới em lại xảy ra chuyện như vậy."
Cho dù tình cảm của Tô Trí Viễn trì độn, lúc này cũng cảm giác được không gian giữa em gái mình và Lục Chiết không giống nhau, nhưng hiện tại cũng không thích hợp nói thêm cái gì: "Bác sĩ sắp đến, em nghỉ ngơi trước đi, bây giờ anh trai ra ngoài thay em điều tra rõ nguyên nhân."
Nếu chuyện này là do người làm, anh ấy sẽ không bỏ qua cho người mưu hại em gái mình.
Tô Trí Viễn cho người bắt đầu điều tra toàn bộ phim trường.
Hiện tại mọi người đều biết Tô Từ ăn đồ ăn của tổ tiết mục mà xảy ra chuyện, bọn họ yên tĩnh chờ ở một bên, ai cũng không dám nói thêm cái gì, sôi nổi phối hợp điều tra, dù sao thì bọn họ cũng không dám đắc tội Tô gia.
Quan Tĩnh nhìn Tô Trí Viễn ngồi ở chỗ kia, sắc mặt lạnh lùng, khí thế cường thịnh, mặt cô ta đỏ hồng.
Diện mạo Tô Từ xinh đẹp như vậy tuyệt đối thuộc về ngoại lệ. Bỏ qua Tô Từ một bên, Quan Tĩnh cảm thấy bản thân ở giới giải trí thuộc về nghệ sĩ có giá trị nhan sắc tầm trung.
Khó được dịp hôm nay có cơ hội gặp được người cầm quyền Tô gia trong truyền thuyết, từ một khắc khi bắt đầu nhìn thấy Tô Trí Viễn, trong lòng cô ta như có một con mèo đang cào mình.
Người đàn ông lớn lên xuất chúng như vậy, lại có năng lực, ai mà không thích?
Nhưng dù sao thì Quan Tĩnh cũng không giống ngốc bạch ngọt, sẽ thò lại gần Tô Trí Viễn. Cô ta lo lắng mình còn chưa tới gần đối phương, đã bị vệ sĩ của Tô Trí Viễn cản lại.
"Cô nói, rốt cuộc thì Tô Từ có chuyện gì? Mấy khách quý khác đều ăn đồ ăn tổ tiết mục chuẩn bị, làm sao chỉ có thân thể của cô ấy là không khoẻ?" Quan Tĩnh thấp giọng nói với trợ lý bên cạnh.
"Chị Tĩnh, có thể là có người muốn mưu hại tiểu thư Tô hay không?" Thanh âm trợ lý rất thấp: "Kinh động đến anh trai của tiểu thư Tô, khẳng định không phải là tổ tiết mục xảy ra lỗi đơn giản như vậy."
Quan Tĩnh sửng sốt, trong mắt hiện lên ánh sáng.
Người của Tô Trí Viễn điều tra toàn bộ đồ ăn do tổ tiết mục chuẩn bị, cho dù là ở hiện trường phòng thu hay là ở phòng bếp, hơn nữa còn kiểm nghiệm một lần, cũng không tra ra đậu phộng hay phấn đậu phộng.
Ngay cả nước đường Tô Từ đã uống qua, chỉ còn lại có chút ít cũng đưa cho chuyên gia xét nghiệm, bên trong cũng không có thành phần đậu phộng.
Sau khi ăn đậu phộng, nửa giờ sau Tô Từ sẽ xuất hiện phản ứng bị dị ứng, cũng có nghĩa, cô xác thực đã ăn đồ ăn của tổ tiết mục, mà không phải vì đồ ăn khác gây ra. Nhưng đồ ăn ở hiện trường, cũng không có tra ra bất kỳ đậu phộng hay phấn đậu phộng.
Trên mặt tinh xảo của Tô Trí Viễn, thần sắc cực kỳ lạnh.
Không tra ra vật chứng, anh ấy càng thêm tin tưởng đây là có người có ý định mà làm, muốn hãm hại em gái mình.
Trợ lý hỏi Tô Trí Viễn đang trầm mặc: "Tô tổng, còn muốn tiếp tục điều tra không?"
Tầm mắt Tô Trí Viễn dừng trên bàn dài trong phòng thu hình, ánh mắt sắc bén: "Cầm những cái chén đũa chưa dùng qua đi kiểm nghiệm một lần."
Trợ lý phản ứng lại rất nhanh: "Được, Tô tổng."