Cuồng Tế Vô Song

Chương 480: Hát hí kịch à?

Tư Đồ Hạo Đông nhìn thấy Châu Nhu Nhu còn nói đỡ cho Trương Thiên, còn nói sẽ đem chuyện này nói cho Châu Thành Văn nghe, anh ta giận không có chỗ phát tiết.

Rõ ràng là cô ta đang quen mình, vậy mà lại dám công khai đi ra ngoài ‘hẹn hò’ với Trương Thiên ngay trước mặt của mình, hơn nữa bây giờ lại còn nói giúp Trương Thiên.

Trong lòng của Tư Đồ Hạo Đông sớm đã nảy sinh những suy nghĩ xấu ra, thầm nghĩ: “Châu Nhu Nhu, là cô muốn làm Tư Đồ Hạo Đông này bẽ mặt, nếu để tôi bắt được cô, tôi nhất định sẽ không để cô được yên, nhất định sẽ phải khiến cô nếm trải cảm giác bị giẫm đạp đau đớn!”

Rõ ràng, anh ta cũng chẳng có cảm tình với Châu Nhu Nhu, thật ra lúc anh ta ra lệnh cho hai tên đàn ông miệng rộng và mày rậm lao đến, cũng đã không để ý đến sự sống chết của Châu Nhu Nhu rồi.

Mặc dù Tư Đồ Hạo Đông căm hận như thế, nhưng anh ta vẫn không thể trở mặt với nhà họ Châu được.

Chuyện ngày hôm nay, nếu như để Châu Thành Văn biết được, truy cứu trách nhiệm, thì không phải chỉ một mình Tư Đồ Hạo Đông anh ta, mà thậm chí bố của anh ta cũng sẽ không được yên.

Thật ra, Tư Đồ Hạo Đông từ lúc bắt đầu đã sớm chuẩn bị đường lui cho mình rồi!

Anh ta cau mày, ra vẻ đạo đức giả nói: “Nhu Nhu, chuyện này thật sự không thể trách anh được.”

“Lúc nãy anh chưa hiểu rõ tình hình, anh cũng không ngờ A Lượng và A Bân, hai người bọn họ sẽ làm như vậy, cũng dám ôm mối hận với Trương Thiên, còn dám đến đây trả thù Trương Thiên.”

“Bọn anh vừa nãy cùng rời khỏi nhà họ Châu, muốn trở về quân doanh, nhưng bọn họ lại nói với anh rằng có chuyện riêng cần phải giải quyết, anh và bọn họ tách ra, anh thật sự không ngờ được rằng chuyện riêng mà bọn họ nói cần phải giải quyết là đến tìm em và Trương Thiên gây chuyện, nếu anh biết anh nhất định sẽ ngăn bọn họ lại…”

“Nhu Nhu, em đừng hiểu lầm anh như thế, tình cảm của anh dành cho em trước sau như một, sao anh có thể làm ra chuyện như thế này được?”

Anh ta chỉ cần đẩy hết trách nhiệm lên người của hai tên đàn ông A Bân và A Lượng là được rồi!

Tên mày rậm A Lượng gật đầu: “Chị dâu Nhu Nhu, chuyện trả thù lần này là chủ ý của em và A Bân, không hề liên quan đến lão đại của chúng em.”

Đại Bân cũng giải thích: “Chủ yếu là bởi vì bọn em không muốn chị qua lại với cái người tên Trương Thiên này, dù sao chị với lão đại của bọn em cũng đang hẹn hò, sao có thể đi riêng với Trương Thiên được? Đây chính là cực kì không tôn trọng lão đại của bọn em.”

Tư Đồ Hạo Đông còn phê bình: “Hừ, tôi bảo, sao hai người các cậu lại lo lắng Nhu Nhu như thế? Tôi tin cô ấy…”

“Hơn nữa, Nhu Nhu giao lưu với ai, là tự do của cô ấy, tôi nói, sao các cậu lại có thể làm ra chuyện hồ đồ như thế này được!”

Hai tên đàn ông phối hợp gật đầu: “Vâng, chúng em không nên hoài nghi chị dâu Nhu Nhu.”

“Lão đại, chúng em sai rồi!”

“Đều do chúng em nhất thời hồ dồ, phạm phải sai lầm, muốn trách tội thì anh cứ trách tội chúng em, chúng em nguyện ý gánh chịu tất cả trừng phạt!”

Tư Đồ Hạo Đông như một bà mẹ đau khổ vì con: “Hai người các cậu…Tôi phải nói với hai người như thế nào thì mới được đây? Quy định ở trong quân doanh nghiêm khắc, nếu phạm phải lỗi như này là một tội lớn, nếu cô Châu xảy ra chuyện thì tôi có thể gánh nổi sao?”

“Nhưng lần này, các cậu lại vì tôi cho nên mới ra tay, haizz…”

“Hơn nữa các cậu cũng đã nhận quả báo bị trừng phạt rồi, ông Trương và cô Châu cũng không xảy ra chuyện gì, tạm thời bỏ qua cho hai người, nhưng phải tự kiểm điểm bản thân thật tốt!”

“Cảm ơn, lão đại!” Hai tên đàn ông cảm kích.

Tư Đồ Hạo Đông chối bỏ tội ác của mình không còn chút gì, thậm chí còn nói mình có công đến đây cứu giá…

Anh ta quay sang nhìn Châu Nhu Nhu, thân thiết hỏi: “Nhu Nhu, em xem, anh xử lý như vậy đã được chưa?”

Châu Nhu Nhu nhíu mày, không biết phải nói gì mới phải: “Cái này…”

Còn Trương Thiên đứng ở một bên cười phá lên, lắc đầu khinh thường: “Tôi nói này Tư Đồ Hạo Đông, anh có cần phải đứng ở đây diễn kịch không?”

“Anh có làm hay không, trong lòng anh biết rõ nhất, hà cớ gì cứ phải giấu giấu diếm diếm.”

“Ba người còn dựng sân khấu hát hí kịch…”

Tư Đồ Hạo Đông cũng không ngu, loại chuyện như thế này bản thân không cần thiết phải thừa nhận, ôm hết cái xấu về mình.

Tư Đồ Hạo Đông âm hiểm cười đáp lại: “Trương Thiên, tôi hiểu tâm trạng của anh, vừa rồi bọn họ đắc tội với anh, trong lòng của anh chắc chắn không thoải mái, thế nhưng tôi có thể nói với anh, chuyện này thật sự không phải là do tôi hạ lệnh.”

“Nhưng nếu anh cứ khăng khăng cho rằng như thế, nếu điều đó khiến trong lòng anh cảm thấy thoải mái hơn một chút, vậy thì anh cứ nghĩ là như vậy đi.”

Trương Thiên nở một nụ cười nhạt, thứ anh cần anh đã nắm chắc trong tay, Tư Đồ Hạo Đông có thừa nhận hay không cũng không quan trọng: “Không cần phải thế đâu, tôi cũng không muốn cùng anh xoắn xuýt chuyện này.”

“Tôi chỉ là muốn cảnh cáo anh, đừng tùy tiện đắc tội với Trương Thiên này, bằng không, hậu quả mà Tư Đồ Hạo Đông anh phải nhận sẽ rất nghiêm trọng đấy…Tôi lo lắng nhà Tư Đồ các người sẽ không chịu nổi đâu!”

Tư Đồ Hạo Đông cười lạnh: “Trương Thiên, anh thật đúng là một người không biết nói đùa, còn có kết quả mà nhà Tư Đồ của chúng tôi không chịu được nổi sao? Ha ha…”

“Tôi khuyên người anh em họ Trương nên chú ý lời nói và hành động của mình một chút, đồng thời cân nhắc hậu quả khi làm chuyện ở Kyoto, bằng không, dẫn đến họa sát thân lúc nào cũng không biết đâu!”

“Như ngày hôm nay, cũng may thực lực của A Bân và A Lượng không bằng anh, nếu gặp đúng kẻ mạnh, người chịu thua thiệt chỉ có người anh em họ Trương mà thôi.”

Tư Đồ Hạo Đông cảnh cáo, đằng sau lời nói, chính là một cuộc đối kháng!

Trương Thiên ngược lại chẳng thèm để ý đến, Tư Đồ Hạo Đông giống như một con khỉ đang ở trước mặt của mình đùa nghịch…

Những điều cần phải chú ý ở Kyoto, Trương Thiên có thể biết ít hơn Tư Đồ Hạo Đông được chắc?

Trương Thiên tùy ý đáp: “Tùy anh nghĩ thế nào, lời nhắc nhở tôi cũng đã tặng cho Tư Đồ Hạo Đông anh rồi, nghe hay không nghe, thì tùy Tư Đồ Hạo Đông anh quyết!”

“Tôi gọi anh qua, còn có một lời cảnh cáo thứ hai muốn tặng cho anh, sau này đừng đánh chủ ý lên người của Châu Nhu Nhu, cô ấy rõ ràng không thích anh, hơn nữa, hôn sự của cô ấy, tôi đã định đoạt giúp cô ấy rồi.”

“Dựa vào lời nói và hành động của anh, không xứng với Châu Nhu Nhu.”

Nghe xong lời cảnh cáo này, Tư Đồ Hạo Đông lập tức bùng nổ.

Trương Thiên, mày chỉ là một chiến thần hết thời, tại sao tao lại phải nghe lời mày?

Trên mặt của Tư Đồ Hạo Đông xuất hiện ý cười khinh bỉ: “À, Trương Thiên có uy lớn nhỉ? Nhu Nhu có thích tôi hay không, cần anh phải nói sao?”

Châu Nhu Nhu không dám tự mình nói ra những lời này, cô vẫn rất để ý đến mối quan hệ giữa nhà họ Châu và nhà Tư Đồ.

Mặc dù Tư Đồ Hạo Đông hạ lệnh cho người khác, cũng không quan tâm đến tính mạng của mình, nhưng cô cũng không thể vạch trần được!

Tư Đồ Hạo Đông hung ác nhìn chằm chằm Trương Thiên, tiếp tục nói: “TRương Thiên, nghe anh cảnh cáo nhiều như vậy, Tư Đồ Hạo Đông tôi cảm thấy anh chẳng qua chỉ là đang ‘thả bom’ mà thôi!”

“Anh thật sự nghĩ rằng bản thân là một chiến thần à? Nực cười!”

“Tôi sẽ không từ bỏ Châu Nhu Nhu, anh càng cảm thấy khó chịu, thì tôi lại càng không từ thủ đoạn lấy được cô ấy bằng mọi cách. Cho dù cô ấy không muốn, người nhà họ Châu cũng sẽ đẩy cô ấy đến bên cạnh tôi, Trương Thiên anh, căn bản chẳng làm được gì Tư Đồ Hạo Đông tôi.”

Ngay cả câu ‘không từ thủ đoạn’ cũng dám nói ra, Châu Nhu Nhu cảm thấy Tư Đồ Hạo Đông rất quá đáng: “Tư Đồ Hạo Đông, anh…”

Tư Đồ Hạo Đông giận dữ, mặt mũi, khí thế dọa người!

Bản thân cảm thấy rất tốt, không ai có thể chèn ép được anh ta…

Thậm chí sau khi ngả bài, tất cả mọi người đều cảm thấy Trương Thiên và Châu Nhu Nhu đang ở trong tình huống vô cùng bất lực!

Thế nhưng Trương Thiên cũng không trở mặt, nói thật, hôm nay Trương Thiên kích động Tư Đồ Hạo Đông bộc phát ra ngoài, chính là vì muốn giải quyết phiền não của Châu Nhu Nhu, tránh bị Tư Đồ Hạo Đông tiếp tục quấy rầy.

Anh làm sao có thể bất lực được chứ? Tất cả mọi chuyện vẫn đang nằm trong sự kiểm soát của Trương Thiên.

Trương Thiên nở một nụ cười nghiền ngẫm, giơ điện thoại di động lên cho Tư Đồ Hạo Đông xem một đoạn video.

Đây là bức ảnh Trương Thiên chụp khi Tư Đồ Hạo Đông vừa đến. Đầu tiên là khuôn mặt của hai người đàn ông, sau đó là xác của hai chiếc xe, cuối cùng là video Tư Đồ Hạo Đông bắn nhiều phát về phía của Trương Thiên…

Phải biết, Châu Nhu Nhu cũng đang ở hiện trường…

Đoạn video nếu để Châu Thành Văn nhìn thấy, không biết ông ấy có truy cứu trách nhiệm nhà họ Tư Đồ hay không, nhưng gả Châu Nhu Nhu đến đó, thì chắc chắn là không thể rồi.

Trương Thiên tắt điện thoại, trêu đùa: “Tư Đồ Hạo Đông, không biết nếu ông cụ Châu nhìn thấy đoạn video này, thì liệu có còn muốn cậu thành cháu rể không nhỉ?”

Châu Nhu Nhu trong lòng khẳng định chắc chắn, nếu cho ông nội xem video này, nhất định ông nội sẽ đứng về phía của mình.

Cô rốt cuộc cũng không cần phải lo lắng chuyện hôn sự với Tư Đồ Hạo Đông nữa rồi.

Châu Nhu Nhu nhìn Trương Thiên một chút, nghĩ thầm: “Hóa ra, anh Trương Thiên nói giúp mình giải quyết phiền não, thật sự đã làm…”

Tư Đồ Hạo Đông ở bên này, sắc mặt đã chuyển sang màu đen kịt, ánh mắt hung ác, hét lớn: “Trương Thiên, mày dám chơi tao?”