Nam Cung Xuyên trông thấy con dao găm lắc lư, trong lòng khẩn trương: “Tôi nói, tôi nói…”
Nam Cung Chính cắn răng đau đơn nói: “Anh, không được nói.”
“Chúng ta hôm nay khó thoát khỏi cái chết, không cần phải nhiều lời, hơn nữa cho dù có nói, anh ta cũng sẽ không tha cho chúng ta.”
Nam Cung Xuyên quay đầu nhìn Trương Thiên nói: “Tôi sẽ nói hết tất cả những gì tôi biết, nhưng anh phải tha cho em trai của tôi…”
Trương Thiên nhíu mày: “Anh ta không đi được, nhưng nếu tin tức của anh có giá trị, tôi có thể bảo đảm anh ta sẽ không chết!”
Nam Cung Xuyên lập tức nhận lời: “Được, chỉ cần em trai tôi không chết là được!”
Nam Cung Chính không đồng ý, đau đớn phản kháng: “Anh, em không cần! Em muốn sống cùng sống, chết cùng chết!”
Anh ta biết cho dù bản thân mình có sống ót, thì Nam Cung Xuyên chắc chắn sẽ phải chết.
Nam Cung Xuyên nhắm mắt lại nói: “Em hãy sống thật tốt… Anh không muốn em chết…”
“Anh, anh cảm thấy nếu như chúng ta nói ra, anh ta không gϊếŧ em, thì đám người quản sự sẽ tha cho mẹ của chúng ta sao?” Nam Cung Chính giải thích.
“Chúng ta đã được định sẵn là không có kết quả tốt…”
Nam Cung Xuyên không thể phủ nhận, nhìn về phía Trương Thiên: “Anh…Thực lực rất mạnh, có thể bảo đảm rằng em trai của tôi…Sẽ không chết thật sao?”
Trương Thiên nhún vai: “Tôi có thể cân nhắc…”
“Anh, vĩnh biệt! Đừng nói nữa…” Nam Cung Chính trực tiếp liều mạng ngẩng đầu, lưỡi dao găm sắc bén cứa đứt động mạch chủ.
Trương Thiên muốn thu rút dao lại nhưng đã muộn!
Một dòng máu chảy ra, Nam Cung Chính ngã xuống.
Nam Cung Xuyên trừng to mắt, nhìn Nam Cung Chính chết đi.
“Không…” Hai mắt Nam Cung Xuyên nóng rực, trong nháy mắt, thất thần.
Trương Thiên lật người Nam Cung Chính, là một người có nghĩa khí, nhưng đáng tiếc lại dính vào tổ chức Hừng Đông…
“Anh? Còn muốn nói hay không?” Trương Thiên biết có lẽ tỷ lệ người anh trai này khai ra sẽ không cao.
Đối với Nam Cung Xuyên mà nói, tất cả đều đã mất hết rồi, ánh mắt trở nên trống rỗng!
Nam Cung Xuyên nhắm mắt lại: “Tiễn tôi một đoạn đường, tôi đi với em ấy!”
“Hà tất phải tìm cái chết?” Trương Thiên nhíu mày.
“Hà tất phải sống tạm bợ?” Nam Cung Xuyên thất hồn lạc phách nói.
Trương Thiên cười lạnh, một người vì muốn em trai mình sống có thể lựa chọn cái chết, nhưng em trai lại chết ngay trước mặt thì dựa vào cái gì mà sống?
Trương Thiên mặc dù không phải người máu lạnh, nhưng tình cảnh sinh ly tử biệt này Trương Thiên đã thấy quá nhiều rồi!
“Đi cùng với anh ta đi!” Trương Thiên bỏ xuống một câu, một con dao găm của Nam Cung Chính cắm thẳng vào tim của Nam Cung Xuyên.
Gϊếŧ chết!
Trương Thiên đúng lên: “Đúng là xui xẻo, một chút tin tức cũng không thu được.”
Kỳ thật Nam Cung Xuyên và Nam Cung Chính đã biết mình giả gái, Trương Thiên cũng sẽ không giữ lại mối họa ngầm này.
Trương Thiên hít sâu một hơi, hướng mắt nhìn quanh sân.
Cuộc chiến gần đến hồi kết.
Tổng cộng Trương Thiên đã gϊếŧ chết ba cường giả cảnh giới cấp siêu thần, còn lại một người, đám cung chủ Vũ Cửu Đao chẳng lẽ còn không thu phục được sao?
Về phần những cường giả cấp thần, cấp bán thần, rất nhiều người đã bỏ mạng trong cuộc chiến.
Hiện trường tranh đoạt lệnh Hào Long đã biến thành hiện trường tanh máu!
Trương Thiên đứng thẳng lên, rất nhiều cường giả cũng bắt đầu thu tay tiến gần đến chỗ anh.
Vũ Cửu Đao, cung chủ Sơ Âm, còn có tông chủ phái Quỷ Dạ và phái Lão Tứ, trưởng lão phái Nguyệt Quang, người của tám môn phái lớn đều tập hợp lại.
Dưới chân Trương Thiên chính là hai người đứng đầu Nam Cung Xuyên và Nam Cung Chính.
Có người ở trong đám đông hô: “Cuối cùng, những kẻ bất chính như phái Mộ Ảnh và phái Thanh Minh đã bị hạ gục!”
“Chúng ta cũng xem như đã hoàn thành lệnh Hào Long do cung chủ phát ra!”
“Nói đến lệnh Hào Long, các môn phái chúng ta phải chúc mừng phái Di Âm…”
“Chúc mừng phái Di Âm đã lấy được lệnh Hào Long!”
“Chúc mừng phái Di Âm trở thành môn phái đứng đầu mới ở Cửu Châu!”
Các chị em đệ tử của phái Di Âm rất vui vẻ, hoan hô giậm chân.
Sắc mặt của cung chủ Sơ Âm trầm xuống, lạnh như băng hướng về phía đám người gật đầu cảm tạ.
“Vỗ tay!”
“Chúc mừng!”
Lúc này, hai môn phái Dương Nam và Tịnh Nhất nhao nhao vuốt mông ngựa hô hào.
Bốp bốp bốp!
Kèm theo tiếng vỗ tay hò reo của tất cả mọi người.
Hai môn phái bọn họ cũng quay sang nhìn ‘Thượng Sơ Nhân’, hăng hái nói: “Hôm nay phái Di Âm có thể thuận lợi lấy được lệnh Hào Long, đồng thời lại có thể hạ gục đám người bất chính phái Mộ Ảnh và phái Thanh Minh, tất cả đều là nhờ vào tôn giả Sơ Nhân!”
“Chúng ta để cho ton giả Thượng Sơ Nhân nói đôi lời có được hay không?”
Đám người gật đầu hô lớn: “Được!”
Trương Thiên hai mắt trợn trừng, mặt đen lại.
Hai cái môn phái Dương Nam và Tịnh Nhất này, vuốt mông ngựa ‘vuốt’ đến tận nhà rồi!
Còn cứ tôn giả rồi lại một tiếng tôn giả, xưng hô cực kỳ êm tai.
CMN chứ, còn phát biểu cảm nghĩ nhận giải, nói mình đã gϊếŧ được bao nhiêu người à?
Trương Thiên không thèm để ý đến bọn họ, thay vào đó dùng giọng nữ bình tĩnh quay sang tông chủ hai phái Quỷ Dạ và Lão Tứ, mở miệng hỏi: “Hai vị tông chủ, ngưỡng mộ đại danh đã lâu!”
Tông chủ của hai phái Quỷ Dạ và Lão Tứ sửng sốt, Thượng Sơ Nhân này tại sao lại quay sang nói chuyện với mình rồi?
Nhưng hai người bọn họ cũng không dám không đáp lại, dù sao thực lực của người ta đều nằm ở chỗ này: “Tôn giả Thượng Sơ Nhân, gọi hai người chúng tôi xin hỏi có gì cần dặn dò sao?”
Trương Thiên không thu được bất kì tin tức gì về tổ chức Hừng Đông từ hai anh em nhà Nam Cung, nhưng thay với đó có thể ép hỏi phái Quỷ Dạ một chút, dù sao bọn họ cũng có phần trong đó!
Ánh mắt Trương Thiên nhìn về phía hai anh em nhà Nam Cung nằm trên đất, sau đó lại chuyển hướng dò xét lên người hai vị tông chủ, nói: “Khụ khụ, hai vị tông chủ, có một số việc muốn hỏi hai vị một chút!”
“Vừa rồi hai anh em nhà Nam Cung trước khi chết, có nói với tôi một chút về chuyện phái Mộ Ảnh bọn họ và phái Quỷ Dạ cùng phái Lão Tứ hợp tác…”
“Tôi muốn kiểm tra đối chiếu thật giả một chút!”
Xát!
Ánh mắt của mọi người lập tức đổ dồn về phía phái Quỷ Dạ và phái Lão Tứ.
“Phái Quỷ Dạ và phái Lão Tứ còn hợp tác với mấy kẻ bất chính này sao?”
“Phái Lão Tứ cũng có liên quan mật thiết đến chuyện này?”
“Môn phái của hai người, chẳng lẽ cũng muốn làm ra chuyện bất lợi đối với Cửu Châu sao?”
“Hừ, có bản lĩnh thì cứ thử xem. Kẻ bất chính, kết cục chính là như hôm nay.”
Mặt của hai vị tông chủ phái Quỷ Dạ và phái Lão Tứ lập tức đen lại.
Cung chủ Sơ Âm của phái Di Âm cũng lên tiếng: “À, hai vị môn chủ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”
Trương Thiên lạnh giọng nói: “Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, nếu như không nói hoặc cố tình nói sai sự thật, tôi cũng sẽ không tha cho hai vị tông chủ đâu…”
“Nghe nói cuộc thi đoạt lệnh Hào Long này được tổ chức sớm hơn là do mấy người chen chân quấy nhiễu, rốt cuộc đã hợp tác với phái Mộ Ảnh định làm chuyện xấu xa gì?”
Dưới sự ép hỏi của Trương Thiên cùng áp lực của tất cả mọi người có mặt ở hienj trường, bờ môi hai vị tông chủ mấp máy.
Lấy được lệnh Hào Long là để ngăn chặn hành động của đám người phái Mộ Ảnh, nhưng mục đích thật sự của tổ chức Hừng Đông là gì, Trương Thiên muốn biết rõ ràng.
Tông chủ phái Quỷ Dạ và phái Lão Tứ không chịu nổi sự chất vấn của mọi người, lên tiếng!
“Chúng tôi thật sự có cùng phái Mộ Ảnh hợp tác một vài chuyện.”
“Là Gia Cát Khải đến tìm bọn tôi, yêu cầu chúng tôi tổ chức cuộc thi đoạt lệnh Hào Long sớm hơn…”
“Lợi ích mà anh ta cho chúng tôi là, anh ta có thể đảm bảo rằng chúng tôi vẫn sẽ nằm trong tám môn phái lớn, bên cạnh đó, anh ta còn nguyện ý cung cấp cho chúng tôi một số bí pháp tu luyện để nhanh chóng nâng cao thực lực.”
“Nếu như chúng tôi không đồng ý, bọn họ uy hϊếp chúng tôi là sẽ tiêu diệt môn phái, bảo với chúng tôi đừng tự tìm phiền phức.”
“Vừa đề ra lợi ích vừa uy hϊếp dụ dỗ, hơn nữa chúng tôi cũng biết rõ thực lực của đệ tử môn phái mình không bằng bọn họ, cho nên mới đáp ứng.”
“Hơn nữa, anh ta cũng đưa ra một yêu cầu, nếu trong quá trình trợ giúp bọn họ lấy được lệnh Hào Long, thì bọn họ cũng sẽ trọng thưởng…”
“Cái chính là chuyện tu luyện quá cám dỗ, chúng tôi không cưỡng lại được, cho nên đã đồng ý.”
Trương Thiên nhíu mày: “Chỉ có như thế thôi sao?”
“Bọn họ không có nói với các ông mục đích lấy lệnh Hào Long để làm gì sao?”
Tông chủ hai phái Quỷ Dạ và phái Mộ Ảnh lắc đầu: “Không có.”
“Tôi nào dám nhắc đến chuyện này với bọn họ, thực lực của đệ tử bọn họ đều vượt xa chúng tôi, nếu như phản kháng, tôi sợ bọn họ sẽ trả thù.”
Trương Thiên nghe đến đây, một mặt thất vọng.
Vẫn chưa nói đến mục đích chính cuối cùng là gì…
Trương Thiên hướng về phía phái Nguyệt Quang…
Trưởng lão phái Nguyệt Quang đáp: “Cũng không khác là mấy, nhưng phái chúng tôi và phái Càn Võ có quan hệ tốt hơn, cho nên chỉ đáp ứng điều kiện đứng ngoài quan sát, không trợ giúp!”
Trương Thiên lại nhìn về phía môn phái tiếp theo, cung chủ phái Di Âm.
Chuyện này, tối hôm qua ở khuê phòng cũng đã giải thích rồi.
Trương Thiên lại nhìn sang môn phái tiếp theo, phái Dương Nam, phái Tịnh Nhất!
Người của hai môn phái này lập tức lắc đầu nói: “Không có, tôn giả Thượng Sơ Nhân, người của hai môn phái chúng tôi không có hợp tác với phái Mộ Ảnh làm chuyện bất chính gì đâu!”
“Tôi có thể thề với trời, môn phái chính tôi là người chính nghĩa!”
Ha ha, người chính nghĩa sẽ tung đồng xu, chọn lựa một trong tất cả các khả năng sao?
Nhưng hai tông chủ của hai môn phái này chút nực cười, cũng không nhìn ra bất kì điểm khả nghi nào.
…
Một bên khác, Gia Cát Khải đang chạy trốn.
Sau khi trốn thoát, Gia Cát Khải lập tức liên lạc với Dương Tiêu.
“Quân chủ, kế hoạch Cửu Châu thất bại rồi!”
Rầm!
Dương Tiêu ngồi ở trong một cung điện to lớn, hung hăng đập bàn đứng bật dậy, nghiến răng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Gia Cát Khải gấp gáp: “Kế hoạch của chúng ta bị một người phá hỏng!”
“Ai?” Dương Tiêu nổi giận.
Gia Cát Khôn vội vàng giải thích: “Người này là người chúng ta quen, vẫn luôn quấy phá kế hoạch của tổ chức Hừng Đông chúng ta, tên là Thiên Vân!”
“Thiên Vân? Lại là anh ta!” Lông mày Dương Tiêu nhíu chặt lại.
Gia Cát Khôn trầm giọng đáp: “Đúng vậy, chính là anh ta!”
“Nhưng lần này tôi rốt cuộc cũng biết được thân phận thật của Thiên Vân, anh ta thật ra là một nữ đệ tử của phái Di Âm.”
Dương Tiêu nheo mắt: “Là nữ sao?”
Gia Cát Khải: “Đúng vậy, tuyệt đối chính xác! Tôi với cô ta đã giao thủ, thực lực của cô ta còn cao hơn tôi nữa…”
“Hả?” Dương Tiêu lâm vào trầm tư, nhìn về phía trên bàn của mình: “Là nữ à?”
Trên mặt bàn, vừa khéo có một tập tài liệu, trên đó có ghi một dòng chữ rõ ràng: tài liệu điều tra lịch trình của Trương Thiên.