Cuồng Tế Vô Song

Chương 399: Ừ, ý trời rất quan trọng!

Gia Cát Khải cuống lên.

Tình hình hiện htại là, Hào Long lệnh đã bị cướp mất, đã không còn cơ hội nữa!

Cơ hội dẫn đầu Cửu Châu, lấy được sự tin tưởng của đông đảo tông môn đã không còn, tất cả đều bị ‘Thượng Sơ Nhân’ trước mắt làm hỏng.

Vì thế bọn Gia Cát Khải đã không cần tuân thủ quy tắc và giữ khí phách của một tông phái nữa.

Điều duy nhất anh ta muốn làm là bắt tay với mọi người, bắt tai họa là ‘Thượng Sơ Nhân’ này lại, sau đó mới nghĩ về chuyện của Cửu Châu.

Hai anh em Nam Cung Xuyên nghe thấy lệnh của Gia Cát Khải, lập tức đáp lại: “Dạ, quản lý!”

Hàng loạt tiếng tuân lệnh vang lên, khoảng mười bóng đen từ hàng ghế của bát đại tông môn bay ra, lao lên võ đài!

“Chúng ta nghe lệnh, phải diệt tai họa của phái Di Âm.”

Người bay ra đều là người của Mộ Ảnh môn và tất cả người của Thanh Minh Tông, tổng cộng có khoảng hai mươi người.

Trong hai mươi mấy người này, khẳng định đều là người tài giỏi của tổ chức Hừng Đông, thực lực ít nhất cũng là Hóa Thần trở lên, đã biết có hai đẹ tử siêu Thần Cấp cảnh giới, còn những người được gọi là Sứ Giả, trong đó còn có bao nhiêu người là ẩn số…

Hai mưới mấy người họ như sói, dồn dập đứng phía trước Gia Cát Khải.

Một nhân viên cuộc thi, nói với họ: “Mộ Ảnh môn các người muốn làm gì, là cuộc thi giành Hào Long lệnh, há có thể cho phép các người làm xằng làm bậy?”

“Thua còn không phục? Còn muốn gϊếŧ người?”

“Đây là điều cấm kỵ của Cửu Châu, phong độ của tông phái các người ở đâu thế…”

Phía dưới mọi người đều đồng ý: “Người của Mộ Ảnh môn và Thanh Minh tông thật sự không ra gì.”

“Một đại tông môn mà lại không dám nhận thua?”

“Xưa nay người tu luyện võ đạo, chính là cường giả có khí phách, nhưng khí phách của hai tông môn này ở đâu!”

“Mà còn là một trong bát đại tông, thật sự là sỉ nhục!”

Có người hô to: “Mộ Ảnh môn, Thanh Minh tông, chính là rác rưởi…”

“Rác rưởi!”

“…”

Ầm!

Trong đội ngũ hai mươi mấy cường giả Mộ Ảnh môn, đột nhiên một tia sáng màu tím chói mắt phóng ra, trực tiếp đánh về phía nhân viên cuộc thi vừa mở miệng ngăn cản.

Nhân viên cuộc thi là cường giả bán Thần cấp, rút ra một thanh kiếm hoảng sợ ngăn cản.

Nhưng luồng cương lực mạnh mẽ đó không phải là thứ mà anh ta có thể cản được, trực tiếp bị nổ bay ra ngoài, ngã xuống đất không nhúc nhích, rơi vào trạng thái nửa sống nửa chết.

Hít!

Chuyện này…

Người vừa lớn tiếng chửi ‘Rác rưởi’, trong nháy mắt không phát ra âm thanh gì nữa.

Bọn họ không ngờ tới người của Mộ Ảnh môn và Thanh Minh tông lại ra tay độc ác như vậy, đến nhân viên cuộc thi mà cũng dám đánh.

Trong lòng những người tu luyện võ đạo đều là chính nghĩa, nhưng đứng trước thực lực mạnh mẽ, đương nhiên là họ không dám ồn ào!

Hả?

Trương Thiên nhìn hai mươi mấy người đang sẵn sàng chiến đấu trước mắt, đôi mắt lóe lên, trong hai mắt xuất hiện gió lạnh.

“Tất cả đều là rác rưởi của tổ chức Hừng Đông sao?”

Vừa nãy còn sợ không tìm được cớ, các người lại đều xong lên, vậy Trương Thiên tôi sẽ tiếp tới cùng…

Lập tức, hiện ra cảnh một mình Trương Thiên đối phó với hơn hai mươi mấy người.

Vèo! Vèo!

Một bóng người xinh đẹp xuất hiện.

Cường giả này bay ra từ phía ghế chủ vị của phái Di Âm.

Người đến áo trắng bay phất phơ, tóc đen quyến rũ mê người, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt đã lấy được vô số trái tim của đàn ông.

Theo bóng người xuất hiện, mùi thơm ngát quen thuộc cũng xuất hiện!

Chính là cung chủ Sơ Âm của phái Di Âm…

Cung chủ Sơ Âm lạnh lẽo nói: “Mộ Ảnh môn các người và đạo tặc Thanh Minh tông, lại dám công khai gϊếŧ người trước mặt mọi người?”

“Đây là muốn vi phạm quy ước từ xưa đến nay của Cửu Châu!”

“Thật sự coi phái Di Âm chúng tôi dễ bắt nạt?”

Sau đó, mấy trưởng lão và đệ tử của phái Di Âm đều xuất hiện.

Đại trưởng lão khinh bỉ nói: “Đừng cho là phái Di Âm chúng tôi không có người!”

Hai trưởng lão trầm giọng: “Lẽ nào các người còn muốn mạnh mẽ cướp Hào Long lệnh sao? Vô lý…”

“Sư tỷ Thượng Sơ Nhân của phái Di Âm chúng tôi đã thắng, bây giờ phái Di Âm chính là tông môn đứng đầu Cửu Châu, các người còn không phục?”

“Ác giả ác báo, hôm nay Mộ Ảnh môn các người muốn tìm đường chết?”

“Hôm nay phái Di Âm sẽ xử lý đám đạo tặc các người…”

Đệ tử phái Di Âm đứng hai bên bảo vệ Trương Thiên, tạo thành một vòng tròn vây kín Trương Thiên vào trong.

Bây giờ Trương Thiên là bảo bối trong mắt mấy người phái Di Âm.

Trương Thiên bày tỏ, anh hơi khó chịu khi bị vô số phụ nữ yêu kiều thướt tha bảo vệ.

Cảm giác này giống như sống trong trăm khóm hoa, thật thơm!

Nhưng, hình như thực lực của Trương Thiên tôi đều cao các người mà, còn cần các người vây quanh bảo vệ sao?

Dưới khăn che mặt Trương Thiên cười đau khổ!

Gia Cát Khải nhìn thấy một đám phụ nữ thì cười to: “Hừ!”

“Buồn cười, dựa vào một đám phụ nữ mà muốn bắt chúng tôi? Thực sự là nằm mơ…”

Cạch!

Bảy, tám bóng người xuất hiện, chính là người của Càn Võ Tông.

Trương Thiên làm việc cho Càn Võ Tông, ai muốn muốn bắt anh, thì Càn Võ Tông là người đầu tiên không phục!

Mấy người Đại trưởng lão và Cung Nhu đều phi lên.

Đại trưởng lão thu lại dáng vẻ cười đùa của mình, lắc mình biến thành bộ dáng nghiêm túc.

“Ai nói chỉ có phụ nữ?”

“Đối phó với người của Mộ Ảnh môn, Càn Võ Tông là người đầu tiên đứng ra!”

Mấy người phái Di Âm vội vàng quay đầu nhìn về phía Càn Võ Tông, nhỏ giọng thì thầm: “Người của Càn Võ Tông đến giúp chúng ta?”

Phái Di Âm không có quan hệ gì với Càn Võ Tông, không ngờ tới trong lúc hoạn nạn người của Càn Võ tông lại đứng ra.

Đại trưởng lão phái Di Âm chắp tay: “Chúng tôi cảm ơn các vị Càn Võ Tông!”

Nhưng cung chủ lại không cho ý kiến, cũng chỉ có cô ta biết nguyên nhân.

Trước mắt ‘Thượng Sơ Nhân’ là Trương Thiên, cũng chính đệ tử của Càn Võ tông, bây giờ là phái Di Âm đang bảo vệ Càn Võ Tông, còn muốn cảm ơn Càn Võ Tông, cảm ơn cái quỷ gì!

Gia Cát Khải đưa mắt nhìn Đại trưởng lão: “Đao giả Ngọc Diện, Vũ Cửu Đao?”

“Càn Võ Tông các người con muốn anh hùng cứu mỹ nhân?”

“Hừ!” Vũ Cửu Đao chính nghĩa nói: “Càn Võ Tông tôi chỉ không chịu nổi có người phá huỷ quy củ của Cửu Châu, ai muốn làm loạn Cửu Châu, Càn Võ Tông sẽ không mặc kệ.”

Khóe miệng Gia Cát Khải cong lên, nham hiểm nói: “Ha ha, cũng chỉ vì cái danh mà thôi!”

“Nếu như Võ Viêm của Càn Võ Tông các người đến, thì tôi còn có chút kiêng dè, nhưng là Vũ Cửu Đao ông vẫn chưa phải đối thủ của chúng tôi, không tạo cho tôi chút áp lực nào.”

“Tôi nói cho các người biết, đừng nói quy củ Cửu Châu với tôi, cái gì mà khí phách cường giả, ở chỗ của tôi chỉ có một nguyên tắc.”

“Thuận tôi thì sống nghịch tôi thì chết!”

Phì! mấy người của Mộ Ảnh Môn và Thanh Minh tông, đều lộ ra hơi thở bá đạo mạnh mẽ.

“Mặt khác, ông nghĩ rằng Mộ Ảnh môn chúng tôi không có người sao?”

Gia Cát Khải hét to: “Tông chủ Quỷ Dạ tông và môn chủ Lão Tứ môn, các người còn ngồi đó kàm gì, sẽ không muốn chống đối lại Gia Cát Khải tôi chứ?”

Bốn tông môn này đã sớm liên kết với nhau, nếu như tông môn này đều tham gia chiến đấu, vậy thì chắc chắn hai vị tông chủ sẽ ra tay.

Cuộc chiến đấu này sẽ trở lên khó khăn!

Bây giờ trong bát đại tông, đã có bốn tông môn đứng đầu đều vướng vào…

Trưởng lão Nguyệt Quan tông khó có thể đưa ra lựa chọn.

Đến Dương Nam Môn và Tịnh Nhất Tông mới gia nhập, họ cũng khó lựa chọn.

“Sư huynh Dương Nam Môn, các người lựa chọn đứng về bên nào?”

“Tôi cũng không biết, một bên là chính nghĩa, một bên là thực lực mạnh mẽ, về bên nào cũng không tốt!”

“Nhưng chúng ta là tông môn mới, nhất định phải đứng về một phe, nếu không có đồng minh, thì càng thảm hơn…”

Về phe phái Di Âm chính là chuyện nên làm, nhưng bên Mộ Ảnh Môn và Thanh Minh tông còn có Quỷ Dạ tông và Lão Tứ môn gia nhập, thực lực phe đấy mạnh nhất!

Vê phe ai?

Không về phe chính nghĩa, cường giả Cửu Châu sẽ khinh bỉ chúng ta!

Nhưng nếu về họ phe Mộ Ảnh Môn, thì có thể giữ mạng!

“Mẹ nó, tôi chỉ muốn vào bát đại tông môn mà thôi, sao lại khó như vậy chứ?”

“Muốn khóc!”

“Sư huynh Dương Nam Môn, tôi nghĩ ra một cách, nếu không chúng ta quăng tiền xu để quyết định đi? Mặt trên là Mộ Ảnh Môn, mặt dưới cũng là Mộ Ảnh Môn, dể cho ý trời quyết định, thế nào?”

“Hả, chuyện này… Ý kiến này quá tốt, nhưng người anh em Tịnh Nhất Tông, tôi cảm thấy như vậy vẫn có chút không chặt chẽ, nếu không chúng ta thêm một điều kiện nữa đi?”

“Ồ? Thêm nhiều điều kiện gì?”

“Tôi cảm nếu đồng tiền ở giữa thì chúng ta lựa chọn Mộ Ảnh Môn, thế nào? Có lúc sẽ xuất hiện tình huống như thế.”

“Chậc chậc, vẫn là các người suy nghĩ chu đáo, chúng ta cứ làm như thế đi!”

“Ừm, tất cả phải nghe theo ý trời.”

“Đúng là anh hùng, kính phục kính phục!”

“Đúng vậy!”

Một đồng tiền được quăng lên…

Keng!