Triệu Quân Phi nhắc nhở, tất cả mọi người Triệu gia nhớ tới, hai mắt sáng lên.
Đúng nhỉ!
Bọn họ sao lại không nghĩ tới Diệp Quân Lâm cơ chứ!
Tin tức Diệp Quân lâm trở về mọi người đều biết.
Chỉ là không rảnh bận tâm tới.
Triệu Quân Phi lập tức nói: “Diệp Quân Lâm tuy còn sống, nhưng lại què, cả đời phải ngồi xe lăn. Cậu ta đứng cũng không đứng được, nhiều hơn hay ít hơn một quả thận thì cũng có khác gì nhau đâu?”
Ngô Mộc Lan gật đầu: “Đúng! Mấy cơ quan như thận này rất quan trọng không thể thiếu với người bình thường. Nhưng với thằng què như Diệp Quân Lâm mà nói, không có nhiều tác dụng gì!”
“Không sai, thằng đó vốn là thằng què! Các cơ quan quan trọng với cậu ta. Chúng ta chỉ cần một quả thận thời, còn để lại cho cậu ta một quả thận! Cũng không ảnh hưởng gì đến cậu ta!”
Triệu Kiến Quốc nói mấy lời lẽ chính nghĩa.
“Lời này không sai, thiếu thận quả thật sẽ làm giảm chất lượng cuộc sống, con người sẽ yếu hơn, không thể làm việc được. Nhưng Diệp Quân Lâm vốn đã tàn tật kia mà, ít đi quả thận cũng chẳng có ảnh gì tới cậu ta!”
“Đúng, Diệp Quân Lâm là thích hợp nhất! Cắt một quả thận là có thể cứu được Văn Thao!”
...
Những người khác đồng ý.
Liền xác định Diệp Quân Lâm.
Gia đình Trương Văn Thao mừng rỡ như điên.
“Văn Thao nhà mình được cứu rồi!”
Triệu Quân Phi càng mừng rỡ hơn: “Con lập tức đi Giang Bắc! Đưa Diệp Quân Lâm về đây, nhanh chóng tiến hành phẫu thuật!”
“Nhưng mọi người đã nghĩ đến vấn đề, Diệp Quân Lâm liệu có đồng ý không chưa?”
Triệu Khoát Phi đưa ra nghi vấn.
“Cậu ta?”
“Chuyện này bản thân cậu ta còn có thể làm chủ sao? Theo cậu ta được chắc?”
Ngô Mộc Lan hừ lạnh nói.
“Đúng, không sai. Chuyện này Diệp Quân Lâm không có tư cách làm chủ, chúng ta nói cái gì thì chính là cái đó.”
“Một người tàn tật có quyền nói chuyện?”
“Vấn đề lớn nhất của chuyện này là Lý Tử Nhiễm, nếu con bé biết, tuyệt đối không đồng ý.”
Có người đề cập đến trọng điểm.
Lý Tử Nhiễm mới là điểm quan trọng nhất.
Về phần Diệp Quân Lâm ở trong mắt bọn họ chính là công cụ.
Chỉ có thể mặc cho người ta bày bố!
“Như vậy đi, chúng ta gạt Lý Tử Nhiễm, lén đưa Diệp Quân Lâm về, trực tiếp mổ lấy thận của của cậu ta, đến lúc đó Lý Tử Nhiễm biết cũng không thể làm gì được nữa!”
Triệu Quân Phi đề nghị.
“Ừm, cách này khá hay.”
“Như vậy, các người lập tức tới Giang Bắc đưa Diệp Quân Lâm về đây đi!”
Ngô Mộc Lan ra lệnh.
Triệu Quân Phi mang người nhanh chóng đi thẳng tới Giang Bắc.
Sau khi tới nơi, chỉ có một mình Diệp Quân Lâm.
Điều này ngược lại khiến anh có chút sững sờ
Họ làm gì ở đây?
“Người đâu, ra tay, đưa cậu ta đi cho tôi!”
Triệu Quân Phi ra lệnh, mấy thằng đàn ông lực lưỡng đi theo cô ta đi tới nâng cả xe lăn lẫn Diệp Quân Lâm lên, lập tức nhét vào trong xe.
Đám người Bắc Thiên vương âm thầm muốn ra tay, lại nhìn thấy cử chỉ của Diệp Quân Lâm.
Bọn họ âm thầm đi theo...
Diệp Quân Lâm không phản kháng, mặc cho bọn họ mang mình đi.
Chủ yếu là để xem bọn họ muốn là cái gì?
Mang theo Diệp Quân Lâm, Triệu Quân Phi thẳng đường chạy như bay, sợ chậm một giây nào đấy.
Rất nhanh, Diệp Quân Lâm bị đưa đến bệnh viện.
Triệu Quân Phi đã bảo bệnh viện trước chuẩn bị sẵn sàng trước, Diệp Quân Lâm đến cái là sẽ tiến hành phẫu thuật ngay.
Cho nên nhóm chuyên gia Trần vẫn luôn chờ Diệp Quân Lâm.
“Chuyên gia Trần, người đã đến rồi, xin hãy lập tức bắt đầu phẫu thuật!” Triệu Quân Phi đẩy Diệp Quân Lâm đến trước mặt mọi người.
Chuyên gia Trần gật đầu: “Ừm, tốc độ của các người nhanh thật đấy!”
Nói xong, chuyên gia Trần nhìn Diệp Quân Lâm, hỏi: “Tiên sinh, cậu tình nguyện hiến một quả thận để cứu Trương Văn Thao tiên sinh không?”
“Gì? Hiến thận?”
Vẻ mặt Diệp Quân Lâm sững sờ, nhìn ông ta với vẻ không thể tưởng tượng nổi.