Lý Tử Nhiễm nghĩ đến một khả năng.
Chiến thần Tu La liệu có phải thật sự là bảo vệ cô hay không?
Dù sao dựa theo cách nói của mọi người, Chiến thần Tu La dù là có người chết ở trước mặt anh ta, mí mắt anh ta cũng không chớp.
Vậy mà chịu ra mặt vì cô?
Điều này chắc chắn phải có lý do.
Liệu có phải là Diệp Quân Lâm sắp xếp không?
Không đời nào!
Ngay cả chiến thần Côn Luân mà Chiến thần Tu La cũng không phục.
Sao anh ta có thể nghe Diệp Quân Lâm đến bảo vệ mình?
Cho dù Diệp Quân Lâm có thân phận khủng cũng không có khả năng!
Phía bên kia.
Mấy người Diệp Quân Lâm tách ra khỏi Thanh Long.
Thanh Long muốn một mình tới Tần gia trước.
Đúng lúc, Diệp Quân Lâm muốn đi thăm người bạn cũ Tần Bắc Sơn.
Trong nhà Tần Bắc Sơn lão gia tử, tối nay có không ít người.
Cả Tần Bắc Sơn tổng cộng có tám người.
Nhưng ai nấy đều là ngôi sao sáng trong ngành y học.
Tám người chính là tám quốc y lớn của Đại Hạ.
Tám người là những người đứng đầu trong các lĩnh vực y tế lớn.
Bao gồm các chuyên gia Tây y và bàn tay thánh của Trung y.
Khi Diệp Quân Lâm xuất hiện, Tần Bắc Sơn lão gia tử rất vui mừng.
Vội vàng mời Diệp Quân Lâm vào phòng.
Đầu tiên là giới thiệu thân phận của Diệp Quân Lâm cho mọi người.
Bảy người còn lại bị sốc không thôi.
Lại gặp được chiến thần Côn Luân!
“Vị này là thần châm Tiết Đinh Văn!
“Vị này là Dược vương Tôn Tư Duy!”
...
Tần Bắc Sơn giới thiệu lần lượt bảy đại gia.
Đều là quốc y đứng đầu Đại Hạ.
Người mạnh nhất trong Trung y và Tây y!
Cũng là viên ngọc của Đại Hạ.
Diệp Quân Lâm cung kính nể phục: “Vãn bối Diệp Quân Lâm kính chào các vị tiền bối!”
“Không dám, không dám, Chiến thần Côn Luân!”
Mọi người lập tức đứng dậy.
“Gần đây Kinh Thành có đại hội y khoa bốn năm một lần, cho nên mấy ông bạn của tôi mới có thể tụ tập lại với nhau, nếu không cũng chẳng có cơ hội này!”
Tần Bắc Sơn cười nói, cũng là giải thích vì sao bọn họ lại tới đây nhiều thế.
“Vậy tôi quả là may mắn! Lần đầu tiên đến Kinh Thành, lại có thể gặp được tám vị Quốc y!”
Vẻ mặt Diệp Quân Lâm chân thành.
Đối với những vị đi trước này, anh luôn luôn giữ một thái độ tôn trọng.
Ngày nay, người dân được sống và làm việc trong hòa bình và ấm no, sự thịnh vượng của Đại Hạ không thể tách rời những người cống hiến.
Thật tuyệt khi có họ!
Hai bên tán gẫu không ít, Diệp Quân Lâm cũng có rất nhiều thu hoạch.
Dù gì anh cũng hiểu về y thuật một chút, được Cổ Phong tận tâm truyền dạy, có gì truyền đấy, chỉ là anh không có thời gian đi nghiên cứu mà thôi.
Phía bên kia.
Trước một ngôi nhà cổ kính, Thanh Long đứng đó.
Gần một thập kỷ trôi qua rồi.
Cuối cùng anh ta cũng về nhà.
Tuy nhiên, gia đình này đã cho anh ta quá nhiều tổn thương.
Đầu tiên là anh ta đã bị cướp mất chức gia chủ, sau đó vị hôn thê phản bội và quay sang kết hôn với anh em của anh ta.
Cuối cùng anh ta còn bị ép đi ngồi tù thay anh em anh ta hai mươi năm...
Câu nói như đao của vị hôn thê văng vẳng bên tai anh ta.
“Chỉ có người mạnh nhất mới xứng với cô ta, anh ta không xứng! Anh ta cả đời này cũng đừng hòng đuổi kịp bước chân của Tần Chiến Thiên!”
Cảnh vị hôn thê Tiếu Yến lao vào lòng Tần Chiến Thiên, anh ta không thể nào quên!
Cảnh tượng bị Tần gia đưa lên xe tù, anh ta không thể nào quên!
Những năm trong tù, Tần gia không có tới một người đến thăm anh ta!
Người vốn nên ngồi tù là Tần Chiến Thiên.
Nhưng anh ta vẫn cứ tiếp tục ngồi vững ở vị trí số 1 trên bảng Công tử, còn có người đẹp làm bạn đời.
...
“Răng rắc...”
Nhớ tới đủ kiểu, Thanh Long nắm chặt nắm tay, phát ra từng trận vang giòn.
“Hôm nay, tôi trở lại rồi đây! Đám đê tiện các người cứ chờ đi!”
“Tần Chiến Thiên, cậu không phải là cơn ác mộng sợ hãi của tôi sao? Tôi đến khiêu chiến cậu đây!”
Mặt Thanh Long âm trầm, từng bước đi về phía cổng.
“Rầm rầm rầm...”
Thanh Long dùng sức gõ cổng.
Sau khi cổng được mở ra, vài tên bảo vệ đi ra.
“Gõ cái gì mà gõ? Có biết đây là nơi nào không?”
“Hả? Đại thiếu gia? Đại thiếu gia trở về rồi!”