Diệp Lăng Thiên lại lạnh lùng nói: “Không, sẽ không có một ngày đó đâu.”
Long Ngạo Tình sững sờ, ngay sau đó nhìn về phía ông ta: “Anh... Ý của anh là muốn gϊếŧ Chu Oánh Oánh?”
“Ừm, không sai. Một tiện nhân có tư cách gì để mặc cả với tôi? Còn muốn tôi trì hoãn bao nhiêu tháng? Không có khả năng!”
Diệp Lăng Thiên chủ yếu là sợ bí mật bị bại lộ.
Đối với Chu Oánh Oánh, ông ta là muốn diệt trừ ngay lập tức.
Chỉ là lời đáp ứng hời hợt mà thôi.
Chu Oánh Oánh lại bị lừa rồi.
Diệp Lăng Thiên là người không có bất kỳ tín nhiệm gì đáng nói.
Hơn nữa Chu Oánh Oánh nắm giữ bí mật có thể uy hϊếp đến tiền đồ của ông ta, ông ta không thể để Chu Oánh Oánh sống được.
Diệp Lăng Thiên đi tới nơi Chu Oánh Oánh bị giam giữ.
“Ông tới đây gϊếŧ tôi đúng không?”
Chu Oánh Oánh đã đoán được ý đồ của Diệp Lăng Thiên.
“Vốn tôi cho rằng bà sẽ giữ bí mật này cả đời, nhưng giờ xem ra bà cũng không yêu tôi lắm nhờ? Lúc trước là ai luôn miệng nói yêu tôi cả đời, nguyện vì tôi mà trả giá tất cả?”
Diệp Lăng Thiên châm biếm nói.
“Diệp Lăng Thiên, tôi xem như đã nhìn lầm ông, ông chẳng có tí tình cảm gì đáng nói cả. Ông chính là một con vật máu lạnh!”
Chu Oánh Oánh nhìn chằm chằm Diệp Lăng Thiên, tức giận nói.
Diệp Lăng Thiên cười lạnh nói: “Đây là sự khác biệt giữa tôi và những người bình thường như các người! Trong triết lý của Diệp tộc, phụ nữ tuyệt đối không thể trở thành chướng ngại vật! Chỉ có thể là công cụ mà thôi!”
“Đó là lý do tại sao tôi bỏ rơi bà! Đối với tôi, bà không có bất kỳ sự khác biệt nào với những người phụ nữ khác, không có một chút giá trị sử dụng nào, sẽ trở thành trở ngại trên con đường của tôi.”
“Chỉ có Ngạo Tình mới là bạn đời tốt nhất của tôi, thế gian này chỉ có bà ấy mới xứng với tôi!”
Chu Oánh Oánh cố nén không khóc.
Bà cười lạnh nói: “Long Ngạo Tình ông cũng là nhìn trúng bối cảnh cùng tài nguyên của bà ta chứ gì? Ông cũng đâu có thích bà ta lắm đúng chứ?”
Đối mặt với chất vấn của Chu Oánh Oánh, Diệp Lăng Thiên trầm mặc.
Đó là sự thật.
Lúc trước, ông ta cưới Long Ngạo Tình hoàn toàn là vì nhìn trúng bối cảnh của bà ta.
“Ông đúng là vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn nhỉ!”
Chu Oánh Oánh châm biếm nói.
“Ha ha, bà căn bản là không hiểu gì cả! Nếu bà muốn leo lên vị trí cao nhất, bà phải từ bỏ rất nhiều thứ! Là các người không đến được vị trí kia nên căn bản sẽ không hiểu được!”
Chu Oánh Oánh lập tức hỏi: “Cho nên, đây là nguyên nhân ông thủ tiêu em trai ruột của mình?”
“Bà...”
Diệp Lăng Thiên nổi giận.
Bởi vì những lời này của Chu Oánh Oánh chính là bí mật đó.
Một bí mật đáng sợ khiến Diệp Lăng Thiên không ngủ được.
Trong Diệp tộc Kinh Thành, thiên tài như mây.
Hơn nữa thời đại Diệp Lăng Thiên, mỗi người đều là thiên kiêu.
Nhưng Diệp Lăng Thiên cũng không phải là người đứng đầu.
Ở thế hệ này, ông ta xếp thứ hai, em tư Diệp Lăng Phong của ông ta mới là thiên tài số một của Diệp gia.
Năng lực nghiền ép tất cả mọi người.
Cũng là gia chủ kế tiếp được khâm định!
Diệp Lăng Thiên chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Là Diệp Lăng Thiên bày ra mưu kế, phế bỏ Diệp Lăng Phong, đến nay ông ta vẫn nằm trên giường.
Tất cả người của Diệp gia đều cho rằng cú ngã của Diệp Lăng Phong là chuyện ngoài ý muốn.
Thiên tài số một ngã xuống, thiên tài thứ hai Diệp Lăng Thiên lên ngôi, mới được phong làm người thừa kế.
Bí mật này vô tình bị Chu Oánh Oánh biết được.
Hiện tại ông ta đặc biệt lo lắng Chu Oánh Oánh sẽ phanh phui bí mật này.
Một khi để cho Diệp tộc biết được tất cả, cái chức gia chủ của ông ta đừng nghĩ làm được.
Theo gia quy nghiêm khắc của Diệp tộc, thậm chí ông ta còn bị trừng phạt rất lớn.
Một trong những quy tắc quan trọng nhất trong gia quy của Diệp tộc là anh em Diệp tộc không được gϊếŧ hại lẫn nhau.
“Chu Oánh Oánh, là bà ép tôi, hôm nay tôi nhất định phải gϊếŧ chết bà!”
Diệp Lăng Thiên đỏ mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Chu Oánh Oánh.
Chu Oánh Oánh tuyệt vọng nhắm hai mắt lại...