Hàn Phong trơ mắt nhìn cửa sổ kính trong suốt sát đất trước mặt vỡ vụn, mảnh thủy tinh cắm vào mặt chảy máu, anh ta cũng không có phản ứng.
Bởi vì, anh ta đã bị cảnh tượng trước mắt dọa cho choáng váng.
Bên ngoài tòa nhà cao năm mươi tầng có hơn mười người nhảy vào.
Chính là Kỳ Lân dẫn theo các anh em của Bách Thú Doanh.
Hàn Phong không thể tưởng tượng nổi.
Làm sao họ vào được đây?
Đây là tầng năm mươi cơ mà!
“Anh... Các người là...”
Mặt mày Hàn Phong run rẩy, sắc mặt trắng bệch đến cực điểm.
“Email trước đó gửi cho anh mất công vô ích rồi nhỉ? Bảo anh công khai sự thật và xin lỗi sao lại không nghe cơ chứ?”
Kỳ Lân cười nói.
“Tôi tôi tôi...”
Hàn Phong nhìn thấy cảnh này, đã ý thức được đối phương không đơn giản.
“Có phải đã nói là để anh tự chịu hậu quả rồi không?”
Kỳ Lân lạnh lùng nói.
“Các người muốn làm gì? Lý Tử Nhiễm rõ ràng đã tự mình làm loại chuyện này, còn bảo chúng tôi công khai sự thật và xin lỗi? Dựa vào cái gì?”
Mấy người khác rõ ràng là bất mãn.
“Sao hả? Chẳng lẽ trong lòng các người không rõ ràng sao? Chuyện của Lý tiểu thư, tôi không tin các người không biết?”
Kỳ Lân lạnh mặt hỏi.
Sắc mặt mấy người này rõ ràng là trì trệ, sự thật là gì, trong lòng bọn họ sáng như gương sáng.
“Đương nhiên chính là Lý Tử Nhiễm làm tiểu tam, quyến rũ đàn ông đã có gia đình!”
Mấy người cười lạnh nói.
“Rầm!”
Kỳ Lân không nói gì, một cước đá bay Hàn Phong ra ngoài.
“Răng rắc!”
Hàn Phong trực tiếp bị đá văng ra vài mét, đập vỡ nát bàn làm việc, cả người đầy máu, phát ra tiếng kêu thảm thiết như gϊếŧ heo.
“Còn giờ thì sao? Chân tướng là gì?”
Kỳ Lân hỏi.
“Bịch!”
Những người khác quỳ hết xuống trước mặt Kỳ Lân, khẩn cầu nói: “Chúng tôi sai rồi! Chuyện này là có người cố ý hãm hại Lý tiểu thư, chúng ta chỉ là nghe lời làm việc mà thôi...”
“Mang đi!”
Hai mắt Kỳ Lân bắn ra tia sáng lạnh.
Tiếp theo, các công ty truyền thông lớn cũng giống như Hàn Phong, đều kêu gào hậu quả ở đâu?
Ngay sau đó thì tất cả đều bị Bách Thú Doanh và Tử Kim Vệ tập kích, phàm là nhân viên liên quan thì đều bị mang đi.
Đêm nay, Quan Liễu Yên và Dương hiệu bọn họ cũng không ngủ.
Tất cả họ đều tiếp tục làm tăng sức nóng của sự việc Lý Tử Nhiễm.
Tranh thủ trước khi trời sáng có thể hoàn toàn bức chết Lý Tử Nhiễm.
“Hả? Chuyện gì thế này? Đều dừng lại hết rồi?”
Quan Liễu Yên kinh ngạc phát hiện các công ty truyền thông lớn đều dừng hoạt động, không tiếp tục đẩy sự kiện lên men nữa.
Điều này làm cho Quan Liễu Yên rất là nghi hoặc.
Cô ta lập tức liên lạc, phát hiện không liên lạc được với bất cứ người nào.
“Không phải xảy ra chuyện gì rồi chứ?”
Trong lòng Quan Liễu Yên nhảy dựng lên.
“Nhưng với năng lực của Diệp Quân Lâm có thể bắt được bọn họ sao? Không có khả năng, có tra cũng không tra được.”
Quan Liễu Yên nói.
Lúc bốn giờ.
Trước mặt Diệp Quân Lâm đã có một đống người quỳ đó, tất cả đều là những người có liên quan đến sự kiện lần này.
Mọi người đều sưng mặt sưng mũi.
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: “Ai có thể nói cho tôi biết chân tướng đây?”
Tất cả mọi người im lặng.
“Rất tốt, cả đám đủ cứng miệng ha!”
Diệp Quân Lâm cười cười, đột nhiên khóe miệng xẹt qua một vòng cung tàn nhẫn.
“Rầm!”
Anh giơ một chân lên, đá bay Ngô Hắc Đức ở phía trước.
“Bụp bịch!”
Sau khi Ngô Hắc Đức rơi xuống đất, máu tươi trào ra khỏi miệng, thân thể co giật kịch liệt.
“Tôi nói!”
“Tôi nói!”
...
Tất cả mọi người đều bị cảnh tượng trước mắt này dọa sợ.
Ai nấy đều nguyện ý nói ra chân tướng.
“Tốt!”
“Tất cả người đều đủ hết rồi chứ, Vương Huấn Nghĩa đâu?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
“Vương Huấn Nghĩa không biết đã trốn ở đâu, vẫn đang tìm!”
Mấy người Thanh Long cúi đầu, vẻ mặt hổ thẹn.
“Tìm, mau tìm ra anh ta cho tôi!”
Diệp Quân Lâm quát.