Diệp Quân Lâm đã nằm ở trên giường an tâm chìm vào giấc ngủ.
Bởi vì anh biết, đêm nay không ai có thể đến gần ngôi biệt thự này nửa phần.
Trong đại viện chiến khu.
Chu Tước điều khiển mấy cái máy tính, trong bản đồ phía trên dày đặc những điểm đỏ.
Điểm đỏ chính là mục tiêu mà Chu Tước ký hiệu, chính là những cao thủ nhận được nhiệm vụ treo thưởng của Diệp gia tới gϊếŧ Diệp Quân Lâm.
“Bọn họ đều xuất phát rồi!”
Theo dõi trên Skynet, nhìn không xót hành tung những kẻ này, họ đều đang di động vào trung tâm thành phố.
“Được rồi, bảo Thiên Kiếp Thập Bát Kỵ hành động đi!!” Chu Tước nói.
“Ngoài ra vẫn sẽ có người tiến vào trong tỉnh thành!” Chu Tước nói rằng.
“Cái này giao cho chúng ta đi!! Từ giờ trở đi, ở đây không cho phép bất luận kẻ nào xâm nhập.”
Mấy người Thanh Long, Kỳ Lân toàn bộ điều động, ngăn những cao thủ chạy tới ở bên ngoài tỉnh thành.
...
Nhóm này cao thủ, nhanh nhất là Đông Nam Tam Hổ, ba anh em này đều luyện võ từ nhỏ, sức mạnh siêu phàm.
Bọn họ rất nhanh đã tiếp cận chung quanh biệt thự.
“Chúng ta là nhanh nhất, gϊếŧ chết mẹ con Diệp Quân Lâm, ba tỉ chính là của chúng ta.”
Trong tròng mắt Đông Nam Tam lộ ra hưng phấn, lập tức vọt vào.
Chỉ là sau một khắc, trước mắt bọn họ hiện ra hai bóng người.
Mấu chốt nhất là dưới người hai người này cưỡi hai con sói trắng......
“Phịch!”
“Phịch!”
“Phịch!”
......
Vừa đối mặt, ba người liền mất đi ý thức, ngã trên mặt đất......
Kế tiếp chung quanh biệt thự hiện ra lần lượt từng bóng người, khi bọn họ muốn đi vào khu biệt thự, nhất định sẽ có mấy thân ảnh xuất hiện.
Bọn họ có một điểm giống nhau, toàn bộ đều cưỡi sói trắng......
Lập tức, một kẻ lại một kẻ biến mất.
Tới bao nhiêu liền biến mất bấy nhiêu.
Số người đang nhanh chóng tăng lên......
100......
200......
......
500......
538......
Cuối cùng ước chừng hơn năm trăm người toàn bộ biến mất, không ai dám tới gần khu biệt thự nửa bước.
Giải quyết xong tất cả.
Mười tám thân ảnh xuất hiện khu biệt thự, lập tức biến mất.
Thiên Kiếp Thập Bát Kỵ hoàn thành nhiệm vụ viên mãn!
Trong cao ốc Kim Long.
Đám người Dương Giáo không khỏi chờ có chút nóng nảy.
“Đã qua nửa tiếng rồi, làm sao không có một chút tin tức nào thế này?” Bọn họ cứ đi tới đi lui.
Quan Liễu Yên cũng không ở đây, sau khi biết được những cao thủ đi gϊếŧ Diệp Quân Lâm, ả cũng đã trở về.
“Vân lão, nếu không tôi phái người đi xem thế nào?” Dương Giáo gấp gáp hỏi.
“Không cần, động tĩnh lớn như vậy, khẳng định có người đang chú ý, chúng ta không thể lộ thân phận.” Vân lão nói.
“Chỉ chút thời gian như vậy mà chờ không được rồi à!? Các ngươi đang sợ cái gì? Diệp Quân Lâm không chết được? Không có khả năng!”
Vân lão trừng mọi người.
“Hiểu rồi ạ.”
Đám người tiếp tục chờ đợi.
Nhưng thời gianđã trôi qua một giờ rồi.
Vẫn không có chút động tĩnh nào.
Vân lão đến lúc này cũng mất bình tĩnh.
Gϊếŧ mỗi mẹ con Diệp Quân Lâm, hơn năm trăm cao thủ cần thời gian dài như vậy sao?
Cái này không quá hợp lý!
“Chờ một chút đi! Có thể là bọn họ đoạt nhiệm vụ phát sinh mâu thuẫn, dù sao người nào gϊếŧ mới có thể bắt được ba tỉ, ai cũng muốn cướp.”
Có người phân tích nói.
“Đúng đấy! Hơn năm trăm người, người lấy được ba tỉ sau cùng chỉ có thể là một người hoặc là một nhóm. Bọn họ nhất định đang tranh nhau gϊếŧ Diệp Quân Lâm.”
Vân lão cũng tán thành sự phân tích này.
Đám người tiếp tục chờ đợi.
Lại là một giờ.
Vẫn không có bất kỳ động tĩnh nào.
“Cái này......” Vân lão đã ngồi không yên.
“Việc lớn không tốt rồi, việc lớn không tốt rồi......”
Lúc này có người chạy tới, mang đến tin tức xấu.