Cùng Diệp gia cạnh tranh?
Làm sao có thể?
Ngay bước đầu tiên, cô đã muốn chào thua.
Làm sao cạnh tranh được chứ?
Huống chi đối phương là chạy tới cướp.
Lúc này, thư ký của Phương Tử Tinh chạy tới nói với cô ấy mấy câu.
Sắc mặt Phương Tử Tinh xấu đi, cô ấy nói: “Xế chiều hôm nay, người phụ trách tập đoàn Lăng Thiên sẽ tới, đến lúc đó cậu tiếp đãi một chút đi, chắc là đến vì chuyện hạng mục.”
“Được.”
Lý Tử Nhiễm hít sâu vài cái.
Cho dù là tập đoàn của Diệp Lăng Thiên thì thế nào?
Dù cho Diệp gia cường đại thì thế nào?
Hạng mục này cô bắt được trước.
Tập đoàn Lăng Thiên tới cướp, là chuyện không thể nào.
Lúc ăn cơm trưa, Diệp Quân Lâm quan sát tỉ mỉ Lý Tử Nhiễm hỏi: “Em sao vậy? Sắc mặt rất xấu.”
“Không sao đâu, đau đầu bởi chuyện công việc thôi.”
Lý Tử Nhiễm vẫn chưa nói cho Diệp Quân Lâm chuyện tập đoàn Lăng Thiên.
Sợ Diệp Quân Lâm biết là Diệp Lăng Thiên, gây ra phiền toái không cần thiết.
Không nói vẫn tốt hơn.
Dù sao là trứng chọi đá.
Lúc xế chiều, vài chiếc xe màu đen có rèm che đi tới.
Người của tập đoàn Lăng Thiên tới.
Lý Tử Nhiễm đặc biệt đến nghênh đón.
Cầm đầu là một người phụ nữ hai người dần ông, phía sau theo vài người trợ lý, khí thế hung hăng.
“Lý Tử Nhiễm? Quả nhiên là cô!” Người phụ nữ cầm đầu đột nhiên cười nói.
“Cô là......”
Bởi đối phương đeo kính râm, Lý Tử Nhiễm không nhận ra.
Sau khi cô gái lấy kính râm xuống, Lý Tử Nhiễm toàn thân run lên, trong tròng mắt lộ ra khϊếp sợ: “Là...... là cô......”
“Còn nhớ tôi à? Tôi nghĩ cô đã quên tôi rồi chứ.”
Người phụ nữ quyến rũ cười.
“Cô...... cô bây giờ là nhân viên cấp cao của tập đoàn Lăng Thiên sao?” Lý Tử Nhiễm hỏi.
“Nhờ phúc của cô, sau khi bị các cô đuổi ra khỏi Giang Bắc, tôi lăn lộn tốt! Hiện nay nhậm chức Phó tổng giám đốc tập đoàn Lăng Thiên!”Người phụ nữ cười nói.
Người phụ nữ này tên là Quan Liễu Yên, đã từng là bạn thân, đàn chị tốt của Lý Tử Nhiễm.
Là ả ta mang Lý Tử Nhiễm vào nghề, tương đương với người cô, người thầy.
Chăm sóc cô ở mọi phương diện.
Chỉ là sau đó, Lý Tử Nhiễm mới phát hiện, hết thảy đều là biểu hiện giả dối.
Đối tốt với cô, là vì tiếp cận Diệp Quân Lâm.
Thời điểm đó Diệp Quân Lâm đã tạo ra tập đoàn Quân Lâm rồi, sự nghiệp nhanh chóng tăng tiến.
Quan Liễu Yên cũng dần dần sinh ra dã tâm, bình thường tính toán Lý Tử Nhiễm, tạo thành một loạt biểu hiện giả dối khiến Diệp Quân Lâm hiểu lầm.
Một lần nghiêm trọng nhất, vì để chia rẽ hai người, Quan Liễu Yên sắp xếp những người bắt đem Lý Tử Nhiễm vào trong khách sạn, suýt chút nữa đã xảy ra chuyện.
Sau khi Diệp Quân Lâm phát hiện, đã đuổi thẳng cổ ả ra Giang Bắc.
Cho nên hai người là kẻ thù.
Cái gọi là, kẻ thù gặp nhau đặc biệt đỏ mắt.
Lý Tử Nhiễm cười lạnh nói: “Cũng không cần vào nữa đâu!? Công ty chúng tôi không chào đón một vài người nào đó!”
“Lý Tử Nhiễm cô có ý gì? Ngày hôm nay tôi là đại biểu tập đoàn Lăng Thiên tới, biết chưa? Cô dám cự tuyệt tập đoàn Lăng Thiên?” Quan Liễu Yên giận dữ nói.
Cuối cùng, Lý Tử Nhiễm vẫn bất đắc dĩ đưa mấy người họ vào công ty,
Trong phòng hội nghị.
“Nói thẳng mục đích của các người đi! Tôi rất bận rộn!” Lý Tử Nhiễm nói ngay vào điểm chính.
Quan Liễu Yên cười nói: “Chúng tôi lần này tới, chính là vì hạng mục khoa học kỹ thuật kia! Nghe nói đã bị công ty cô nhận rồi.”
“Không sai. Hạng mục tôi đã tiếp nhận, các người đừng ngấp nghé nữa cũng không thể trực tiếp cướp đấy chứ?”
Thái độ Lý Tử Nhiễm rất cương quyết.
Quan Liễu Yên cười cười nói: “Đúng đấy, chúng tôi chính là đến để cướp mà!”
Ả từ trên cao nhìn xuống: “Lý Tử Nhiễm, nói vậy cô cũng có hiểu biết với tập đoàn Lăng Thiên nhỉ? Tôi đây lấy danh nghĩa Tập đoàn Lăng Thiên lệnh cô từ bỏ hạng mục này, giao nó cho chúng tôi!”