Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 744: Tất cả mọi người đều phải chết

“Các người đang làm gì?”

Bảo vệ ở cổng đang muốn hỏi thăm, hai cây đao đã hiện lên.

Nhóm người của Lục Khâu Trọng tiến vào câu lạc bộ Thiết Huyết.

Nơi này vẫn náo nhiệt như trước.

Lục Khấu Trọng trực tiếp đi vào khu vực điều khiển, tắt hết nhạc, đồng thời bật đèn lên.

Chiếu từng góc nhỏ sáng như ban ngày.

Trong khoảnh khắc, mấy trăm người giữa sân đầu ngừng lại, kinh ngạc nhìn về phía khu điều khiển.

Giữa sân ầm ĩ vô cùng, nhất là các nhân viên của câu lạc bộ lao nhao tiến đến.

Lục Khấu Trọng cầm micro lên tiếng: “Tât cả mọi người yên lặng! Tôi có chuyện muốn nói!”

Một câu này của Lục Khấu Trọng, khiến giữa sân yên tĩnh lại hoàn toàn, tất cả mọi người nhìn ông ta.

“Tự giới thiệu một chút, tôi là Lục Khấu Trọng!”

“Hử? Lục Khấu Trọng? Cái tên rất quen!”

“Đúng, hình như đã nghe qua đâu đó?”

……

Sau khi nghe được cái tên này, tất cả mọi người xôn xao.

Cảm giác rất quen thuộc.

Lục Khấu Trọng tiếp tục nói: “Tôi đến từ Nam Hồng Môn, là sư đệ của đầu Rồng Phó Thương Long!”

“Oành!”

Sau khi cái tên này được thốt ra, cả hiện trường nổ tung!

Tất cả mọi người như phát điên.

Nhìn về phía Lục Khấu Trọng bằng đôi mắt khó tin!

“Trời ạ! Lục Thiên Vương trong Tứ Đại Thiên Vương của Nam Hồng Môn!”

“Lại là Lục Thiên Vương của Nam Hồng Môn! Tôi sắp phát điên rồi!!!”

“Lục Thiên Vương thế mà lại đến thành phố Kim Lăng! Sắp xảy ra chuyện lớn đấy!”

……

Giữa sân như là vỡ tổ, sôi trào kịch liệt.

Những người này vừa nghe đến Nam Hồng Môn, thật sự muốn nổ tung.

Làm những người của thế giới ngầm, ước mơ lớn nhất là được bước vào Nam Hồng Môn trong truyền thuyết kia.

Với bọn họ mà nói, đó là tín ngưỡng, thậm chí là chuyện làm rạng rỡ tổ tông!

Ở đó là thánh địa!

Đồng thời cũng là nơi kinh khủng nhất!

Đắc tội Nam Hồng Môn, sẽ bị truy sát đến cùng.

Dù là chạy đến chân trời góc bể…

Hôm nay, Lục Thiên Vương trong Tứ Đại Thiên Vương của Nam Hồng Môn lại đến đây.

Rất nhiều người trong bọn họ đều xem Lục Thiên Vương là thần tượng.

Thậm chí có vài người còn xăm Lục Thiên Vương lên người.

Lục Thiên Vương trời sinh dũng mãnh thiện chiến, có phong thái vô địch.

“Lục Khấu Trọng tôi hôm nay đến đây để tìm thi thể của học sinh của đại ca tôi!”

Lục Khấu Trọng nói thẳng.

“Trời!”

Lần này, tất cả mọi người bị dọa sợ.

Đại ca của Lục Thiên Vương?

Đây chẳng phải là đang nói đến đầu Rồng Phó Thương Long của Nam Hồng Môn à?

Thi thể của học sinh của đầu Rồng Phó Thương Long?

Đột nhiên, tất cả mọi người nghĩ đến một người.

Khoảng thời gian trước, Lữ Chiến phách lối vô hạn…

Anh ta là học sinh của đầu Rồng Nam Hồng Môn…

Lần này phiền phức lớn rồi!

Chọc đến toàn bộ Nam Hồng Môn.

Cho dù Chiến thần Diêm La có mạnh hơn nữa, cũng không làm được chuyện gi

“Lục Thiên Vương, chuyện này không liên quan đến chúng tôi, tất cả đều là do Chiến thần Diêm La làm!”

“Đúng, chúng tôi căn bản không hề tham dự!”

……

Trong lúc nhất thời, phần lớn người có mặt đều rũ bỏ hết quan hệ.

Chỉ có một số ít người còn đang do dự.

Bọn họ là thuộc hạ cũ của núi Thanh Thạch, bây giờ đang đi theo Chiến thần Diêm La.

Tất cả những người có mặt lũ lượt trốn sang một góc, để chừa bọn họ ra.

Lục Khấu Trọng liếc nhìn một chút đã hiểu ra.

Ông ta nhìn về phía những người này, hỏi: “Thi thể của Lữ Chiến, học trò của đại ca tôi là do các người dọn đi à?”

Ngữ khí bình thản, lại mang theo một tia áp lực.

Khiến bọn họ thở không nổi.

“Đúng… là do chúng tôi dọn đi, thế nào?”

Có người nói

“Thi thể bây giờ đang ở đâu???”

Lục Khấu Trọng nói từng chữ môt.

Một luồng khí thế bao lấy toàn trường, mỗi người đều cảm nhận được mình như bị nhồi máu cơ tim.

“Vứt rồi, đã sớm vứt vào thùng rác!”

Người kia nói.

“Tốt, tốt lắm! Tất cả các người đều phải chết!”

Lục Khấu Trọng gầm lên.

“Các người là ai? Dám giương oai ở địa bàn của tôi?”