"Qủa thật, ngày đó nếu không phải vợ của tôi xuất hiện, tôi thật sự đã dạy cho cô một bài học. Nhưng nể mặt cô đã liều chết bảo vệ vợ tôi, coi như lấy công chuộc tội. Về sau cô cứ tiếp tục bảo vệ Tử Nhiễm đi!" Diệp Quân Lâm nói.
Có Võ Tiêu bảo vệ, có thể giảm đi không ít phiền phức.
"Tuân lệnh! Tôi chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ này!"
Tuy rằng giải ngũ, nhưng trái tim của Võ Tiêu vẫn luôn hướng về quân doanh.
Sau này, cô ta sẽ lấy cả sinh mệnh để thực hiện nhiệm vụ bảo vệ Lý Tử Nhiễm.
Sau khi Võ Tiêu trở về.
Lý Tử Nhiễm hỏi: "Thế nào? Có thấy được là người nào không?"
Võ Tiêu lắc đầu: "Cô Lý đừng nhắc đến nữa, tôi mới đi ra ngoài thì đã bị phát hiện."
"Nhưng mà, cô phải hiểu, nhất định là một người rất yêu rất yêu cô đang bảo vệ cô!"
Người đầu tiên Lý Tử Nhiễm nghĩ tới chính là Diệp Quân Lâm, nhưng lại cảm thấy không có khả năng.
Người nọ lợi hại như vậy mà!
Sau khi Lữ Chiến bị gϊếŧ chết, tỉnh thành hoàn toàn yên tĩnh lại.
Nhưng người biết những ẩn tình bên trong lại hiểu, đây là sự tĩnh lặng trước cơn bão táp.
Một trận gió tanh mưa máu sẽ nhanh chóng thổi quét tới nơi này.
Nhà họ Triệu không biết những chuyện này, bọn họ chỉ cảm thấy mối nguy đã được giải trừ.
Ngô Mộc Lan còn tranh thủ mà sắp xếp cho Lý Tử Nhiễm đi xem mắt.
Hiện giờ bà ấy đã sàng chọn rất nhiều nhóm người, nhưng đều nhìn không thuận mắt.
"Tôi cảm giác cả tỉnh Giang Nam này không có ai xứng với Tử Nhiễm!" Ngô Mộc Lan bày ra vẻ mặt kiêu ngạo mà nói.
"Đúng vậy, tôi cứ nghĩ việc cưới xin của Tử Nhiễm sẽ rất dễ dàng! Hiện tại, chúng ta còn nhìn không thuận mắt, chứ đừng nói là bản thân Tử Nhiễm." Triệu Kiến Quốc thật khó xử, cứ than ngắn thở dài.
Lúc này, Trương Văn Thao và Triệu Quân Phi cùng đi đến.
"Ông nội bà nội, dựa theo yêu cầu của ông bà, chúng cháu đã chọn được một người, quả thật quá phù hợp với yêu cầu của mọi người! Cháu tin chắc Lý Tử Nhiễm cũng không từ chối!", Triệu Quân Phi kiêu ngạo nói.
"Nói mau!" Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc lập tức cảm thấy hứng thú.
"Người này rất ghê gớm! Anh ta là con lai, gien cực tốt, dòng máu thuần khiết. Mẹ anh ta là quý tộc nước Pháp." Triệu Quân Phi nói.
"Ồ? Con lai à? Con lai rất tốt, cao ráo, dáng dấp đẹp trai, gien cực tốt!" Người nhà họ Triệu đều rất vừa lòng.
Hiện tại giới thượng lưu đều rất thích con lai.
"Gia thế thì sao?" Ngô Mộc Lan hỏi.
"Gia thế càng không cần phải nói, cháu đi tham dò thì người sau lưng có phần lớn cổ phần và quyền khống chế ngân hàng Hắc Kỳ chính là ông nội của anh ta! Ông nội anh ta chính là nhà từ thiện lớn nổi tiếng Hoa Hải – Quách Khôn Từ."
"Cái gì? Thì ra là Quách Khôn Từ?" Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc đều giật mình.
Quách Khôn Từ chính là nhân vật nổi tiếng lừng lẫy của Hoa Hải.
Ngoài ra, ông ta còn là hội trưởng tổng hội công thương Hoa Hải!
Hoa Hải chính là trung tâm kinh tế của Hoa Hải, hội trưởng tổng hội công thương có quyền lợi lớn đến mức nào?
Nói ra thì hù chết người ta!
Ông ta là lão làng của giới tài chính Hoa Hải, có tài sản ngang bằng với cả quốc gia, dưới tay có trên trăm ngân hàng tư nhân.
Ông ta có danh tiếng rất cao ở Hoa Hải, có vô số học trò, họ đều là những bậc kiệt xuất.
Nhân vật như vậy quả thật như rồng thần trên bầu trời.
Cháu của ông ta có thể kém cỏi được hay sao?
"Cũng chỉ là trùng hợp mà thôi! Cháu của nhà từ thiện Quách là Quách Long Đằng đúng lúc có tham gia hoạt động ở ngân hàng Hắc Kỳ! Để cháu gặp được!" Triệu Quân Phi cười nói.
"Nhưng nhân vật như vậy có chấp nhận chuyện như vậy không? Cho dù giá trị con người của Tử Nhiễm lên đến năm trăm triệu cũng chưa chắc có tác dụng." Người nhà họ Triệu lại cảm thấy lo lắng.
Bây giờ là họ trèo cao người ta không nổi.
Triệu Quân Phi cười cười nói: "Mọi người không biết rồi, Quách Long Đằng đã từng là đàn anh của Tử Nhiễm hồi đi du học! Là anh ta tìm đến cháu trước, anh ta nghe nói bây giờ Tử Nhiễm đã ly hôn nên rất mừng rỡ! Cháu cảm thấy chuyện này chắc chắn sẽ thành công!"
"Cháu nghe nói, lúc trước Quách Long Đằng còn từng theo đuổi Tử Nhiễm nữa..."
"Vậy thì tốt quá!" Từ trên xuống dưới nhà họ Triệu đều mừng ra mặt.
Lần này họ có thể thiết lập quan hệ với nhà quyền quý thật sự rồi.