Khi mọi chuyện vừa kết thúc chưa được vài phút thì Yui nhanh chóng tiến đến. Không ngờ thể rằng Yui lại bạo đến vậy, khi đã đột ngột nắm lấy tay cậu và cho xuống cái háng ướt nhẹp của cô nàng.
"Thưởng cho em đi."
Lamias nhanh chóng đưa tay che mắt Lithi còn Agela và Miko điều thể hiện biểu cảm ngạc nhiên trên khuôn mặt.
"Chúng ta nên bàn chuyện này sau… vậy nên…"
Trong lúc cậu đang bối rối, Miko đã nổi trận lôi đình xả một tràng tức về phía Yui
"Cô là con đàn bà dâʍ đãиɠ! Sao lại có thể loại mặt dày đến mức làm chuyện đó trước mặt bao người như vậy chứ!"
"Tôi không quan tâm."
Yui kéo cậu đi một cách lạnh lùng, dường như cô nàng sẽ chẳng thèm quan tâm đến người khác nghĩ gì khi còn đang hứng tình.
"Này cô cứ thế mà đi sao? Này dừng lại! Có nghe tôi nói không?"
_________________________
Sau hơn mười tiếng vui vẻ cùng nhau trong một góc khuất của khu rừng táo cùng Yui, cậu chỉnh lại áo quần của mình và cô nàng trước khi đi gặp mặt những người còn lại.
"Này sao em không chịu mặc qυầи ɭóŧ vậy Yui? Nếu như có ai đó khác thấy thì phải làm sao?"
Cậu cảm thấy việc không mặc qυầи ɭóŧ của Yui đã thành thói quen nên đã nhắc nhở cô ấy phải cẩn thận hơn. Thế nhưng Yui đưa lại chiếc qυầи ɭóŧ cho cậu giữ với nụ cười đầy ma mị.
"Ở đây đâu còn ai ngoài anh là đàn ông, em việc gì phải ngại chứ. Với lại em có thể thỏa mãn anh vui bất cứ lúc nào anh muốn~"
Yui quay lưng, chổng mông về phía cậu, vuốt tay trên cặp đùi thon thả và từ từ kéo váy lên một cách gợϊ ȶìиᏂ. Thêm lần nữa cậu bị mê hoặc bởi cơ thể của cô nàng.
"Em ngày càng hư hỏng rồi đó Yui à..."
"Nhưng anh thích mà phải không?"
Thú tính một lần nữa nổi lên, cậu thở dài thô bạo đẩy cô nàng vào chiếc cây gần đó.
"Nya?"
"Anh thì không sao, cơ mà hình như em chưa ăn gì cả ngày rồi đấy."
Yui mỉm cười, dâʍ đãиɠ cạ chiếc mông trần mềm mại vào cây gậy đang căng cứng trong quần cậu.
"Dường như anh đã quên rằng mình đã ra bao lần trong miệng... Uh… bụng em no căng rồi đây này…"
Với khả năng bất tử của cậu, số lần xuất ra sẽ không còn là giới hạn nữa. Vậy nên bên trong cô nàng hoàn toàn bị lấp đầy toàn bộ theo đúng nghĩa đen, bao gồm cả dạ dày nữa. Nghĩ vậy, cậu nhẹ nhàng đưa hai ngón tay thọc vào miệng trêu cô nàng rằng.
"Vậy em định uống tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh thay đồ ăn phải không?"
"Nếu như điều đó làm anh vui, em sẽ làm vậy suốt phần đời còn lại..."
Yui lè lưỡi, tinh nghịch quấn lưỡi xung quay hai ngón tay của cậu.
"Anh chỉ nói đùa thôi, không cần làm vậy đâu con mèo cưng của anh. Thế bây giờ em có muốn thử làm thứ mới không?"
Cô nàng không ngần ngại dù chỉ giây lát, nhanh chóng gật đầu. Chờ có vậy cậu đưa tay sờ mông cô nàng và thì thầm.
"Em đã từng nghe về việc làʍ t̠ìиɦ bằng lỗ hậu chưa?"
"Lỗ hậu…? Nya!?"
Cô nàng giật thót khi lỗ hậu bị mơn trớn bởi ngón tay cậu.
"Em có vẻ nhạy cảm nhỉ? Tiếp nhé?"
Cậu đưa ngón tay vừa được tẩm ướt bởi nước bọt vào lỗ hậu của Yui. Cô nàng run rẩy mỗi khi ngón tay cậu chuyển động.
"Ha… ah… ưm…. cảm giác thật kì lạ…"
"Anh nghĩ rằng cần thêm thời gian để nới rộng nó ra."
Cậu đưa hai ngón và rồi ba ngón tay vào, lỗ hậu của cô nàng như nuốt lấy chúng. Cậu có thể cảm nhận được thành ruột ấm nóng của cô nàng đang siết chặt lấy ngón tay cậu.
Yui đưa tay ra sau, giữ lấy tay cậu, rêи ɾỉ trong khi thở một cách nặng nề.
"Sướиɠ quá…"
Cậu rút ngón tay ra khỏi đó, có thể thấy phần thịt hồng phía bên trong đang phập phồng theo từng nhịp. Cậu thì thầm vào tai cô nàng
"Giờ thì cố chịu nhé."
"Cố chịu gì…? Hiiiiiiii!!?"
"Nhìn mặt em sung sướиɠ chưa kìa."
Yui thể hiện một biểu cảm ngây ngất vì khoái lạc trên khuôn mặt, thậm chí cô nàng ngón không thể ngậm nổi lại chiếc lưỡi. Đồ chơi nhét sâu bên trong âʍ đa͙σ cô nàng tuột ra, từ đó hỗn hợp trộn lẫn giữa tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn trào xuống đất.
Cô nàng chợt ôm lấy đầu và rêи ɾỉ.
"Sướиɠ quá… em điên mất… cảm giác này thật tuyệt vời…"
Dường như lỗ hậu của cô nàng rất nhạy cảm. Cậu đẩy hông một cách mạnh bạo. Lỗ hậu của Yui siết chặt lấy thằng nhỏ của cậu được kéo ra. Chỉ cần nhìn khuôn mặt đang ngây ngất, điên dại kia, đủ để có thể biết cô nàng đang sung sướиɠ đến mức nào.
"Chỗ này của em bót thật đấy. Yên tâm đi, anh sẽ trừng phạt cho đến khi nào mặt trời mọc vào ngày mai. Đừng trách vì em là người dụ dỗ anh trước nhé."
Hơn hai mươi giờ trôi qua Yui gần như đã mất ý thức khi liên tục phải lêи đỉиɦ và không thể kiểm soát được việc tiểu tiện nữa. Dù vậy thì cô nàng vẫn không có dấu hiệu gì là muốn ngừng lại.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy bên trong hậu môn, đường ruột và dạ dày của cô nàng. Khi không còn chỗ chứa, chúng trào lên cổ họng và khiến cô nàng nôn ra.
Cơ thể bé nhỏ của Yui mất hết sức lực, nhưng cậu đã nâng cả người cô nàng lên và tiếp tục nhấp đều đặn.
Trong một thời gian dài luôn đẩy giới hạn sức chịu đựng của Yui lên mức cực hạn, sức bền của cô nàng thực sự đã được cải thiện đến mức khủng khϊếp. Nếu là trước đây, cô nàng chỉ có thể giữ ý thức được vài giờ thì bây giờ con số đó đã lên tới một ngày.
Cậu làm điều này không chỉ phục vụ cho việc thỏa mãn hơn trong tìиɧ ɖu͙©, mà còn là giúp cô nàng có thể chất tốn hơn nữa trong chiến đấu. Cậu cảm thấy mình là một thiên tài khi một mũi tên trúng hai đích.
(Tác: Mày đang phá thì có, đíu thương hoa tiếc ngọc gì cả :v)
Với chỉ lần đầu làm thử, thế nhưng Yui đã nghiện việc làʍ t̠ìиɦ bằng lỗ hậu. Cô nàng nói rằng việc sử dụng lỗ hậu sướиɠ hơn nhiều lần so với cách thông thường.
Thứ đồ chơi Yui luôn mang theo trong âʍ đa͙σ giờ sẽ được chuyển sang lỗ hậu của cô nàng. Khi cô nàng ngồi xổm xuống để đưa bớt tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra khỏi ruột, chúng trào ra ào ạt, nhiều đến nỗi tạo thành một vũng lớn phía bên dưới.
"Nya!? Anh đang làm gì vậy... em còn chưa xong mà…"
Cậu nhanh chóng nhét chiếc dươиɠ ѵậŧ giả lút cán vào bên trong lỗ hậu Yui, khiến cô nàng thét lên một tiếng dễ thương. Trong tư thế ngồi xổm những ngón chân cô nàng co quắp lấy mặt đất, một lần nữa thể hiện biểu cảm dâʍ đãиɠ trên khuôn mặt.
Sau khi đã bình tĩnh lại, Yui đứng dậy ném cho cậu một cái lườm, phồng má giận dỗi. Cô nàng triệu hồi tinh linh nước và bắt đầu tự làm sạch cơ thể.
Cậu ôm lấy Yui trong khi luồn tay vào trong áo, mơn trớn ngực của cô nàng và thì thầm rằng.
"Anh nghĩ trên thế giới này chẳng ai có thể xinh đẹp và dâʍ đãиɠ như em đâu Yui ạ."
"Em không có dâʍ đãиɠ…"
Cô nàng nói vậy trong khi cắn môi một cách đáng yêu.
________________________________
Miko dường như đã rất tức giận khi cậu và Yui bặt vô âm tín nguyên một ngày liền và để mọi người phải đợi. Chuẩn bị đầy đủ và xác nhận rằng tất cả các cô gái đều đã hồi phục đầy đủ, cậu bắt phá sàn để xuống tầng chín.
Ngay từ trên không, cậu đã có thể nhìn thấy một chiếc cây đại thụ khổng lồ với chiều cao hàng nghìn mét. Nó thậm chí còn to hơn cây đại thụ ở quê nhà Lithi rất nhiều.
Hạ cánh xuống mặt đất, giờ đây cậu đang đứng trên một trong những chiếc rễ khổng lồ của cây đại thụ. Nhìn lên, tán lá của nó che phủ gần như toàn bộ tầng chín, bao trùm bởi màu xanh của lá.
Bỗng cậu cảm nhận được sự hiện diện của kẻ thù ngay trước mặt. Tự khi nào gã đã xuất hiện ở đó, trong bộ quần áo màu xanh lá và mỉm cười.
"Chào mừng các ngươi đến với tầng của ta. Ta là Michael, tổng lãnh thiên thần cai quản cây thế giới Yggdrasil - nơi tạo ra các thế hệ thiên thần tiếp theo. Thật may mắn cho các ngươi ta đang cảm thấy buồn chán vì ngồi không quá lâu tại nơi này."
Các giác quan mách bảo cậu về sự nguy hiểm trong cái nhìn của gã thiên thần Michael. Sự nguy hiểm không chỉ tỏa ra từ gã mà còn từ toàn bộ tầng này-cây thế giới Yggdrasil.
Không chờ đợi lâu cậu và toàn bộ các thành viên nhìn nhau, ngay lập tức tấn công gã. Cậu, Yui và Miko tiên phong lần lượt theo thứ tự xông đến.
Tuy nhiên cầu ma lực của cậu, móng vuốt của Yui, hắc kiếm của Miko đều đã sượt qua gã.
"Ảo ảnh? Mau chóng lùi lại! Có thể là bẫy đấy!"
Cậu kéo Yui và bật về phía sau vài bước, chạy ra sau rào chắn không gian của Lamias. Lithi nhanh chóng căng chiếc cung thần, một mũi tên màu tím dần hiện lên, mũi tên có khả năng dò tìm kẻ địch.
Nó được bắn ra, nhưng thật kì lạ khi không hề rẽ phải hay trái, cứ thế bay thẳng cho đến khi găm vào cây thế giới Yggdrasil.
Lúc này Lithi run rẩy, nhìn cậu.
"Hắn ta không có cơ thể… hắn… hắn chính là cái cây đó…"
Gã thiên thần Michael mỉm cười.
"khá khen khi các ngươi có thể phát hiện sớm như vậy. Nhưng liệu các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận cái chết chưa?"
Bỗng cây thế giới Yggdrasil rung chuyển dữ dội, thân cây của nó bỗng chốc xuất hiện hàng vạn những cái hốc lớn nhỏ. Toàn bộ giác quan trong cậu cảnh báo nguy hiểm đang đến gần.
"Không thể nào."
Thứ cậu nhìn thấy là những thiên thần từ đang bay ra từ những cái hốc. Không thể dùng từ nhiều để diễn tả được số lượng bọn của bọn chúng. Những thiên thần đang lấp đầy cả bầu trời.
Giờ thì cậu đã hiểu tại sao gã thiên thần Michael lại nói nằng Yggdrasil là nơi tạo ra các thiên thần.
"Những thiên thần mới được tạo ra không có lý trí hay cảm xúc... Hiện giờ họ chỉ giống như những con rối…"
Agela nhìn bọn họ bằng ánh mắt thương hại. Bởi cô ấy biết rằng họ sẽ phải chết trong trận chiến này khi còn chưa tìm được bản ngã của mình. Cậu triệu hồi thần khí, chạm nhẹ vào vai Agela.
"Chúng ta không còn cách nào khác ngoài gϊếŧ chóc để kết thúc trận chiến. Vậy nên đungef cảm thấy có lỗi."