🐾Chương 25🐾
Cậu lau một hàng mồ hôi, đem quân trang vì động tác điều khiển mà có nếp nhăn chỉnh trang lại. Đợi ở cabin mô phỏng, ba binh lính của cậu cũng đã xếp hàng chờ ở đấy.
"Odie, kĩ thuật điều khiển của anh tốt nhất, mời anh ra biểu diễn cách thức, Rick ngồi bên cạnh hiệp trợ, phi hành độ khó cấp 2 tiến hành biểu diễn."
Trong quá trình biểu diễn, tình cảnh trong cabin bao gồm hình ảnh người điều khiển có thể nhìn thấy đều sẽ được phát trên màn hình lớn, Lục Duệ Minh cùng Ariel có thể ở vị trí toàn cảnh quan sát.
Phi hành độ khó cấp 2 không phải khó ở chiến đấu, nhưng bình thường sẽ xuất hiện một ít thiên tai vũ trụ như thiên thạch, rác vũ trụ, mảnh vụn của phi hành khí trong không gian. Thậm chí còn có thể ngoài ý muốn gặp thi thể của các hàng thiên viên (người thường xuyên đi lại trong vũ trụ).
Người điều khiển phải phán đoán chính xác hướng đi của rác vũ trụ và triệt phá nó- giống như lái máy bay cũng không có cách nào ngăn cản một chú chim nhỏ bay qua. Đủ loại đủ kiểu thiên tai, nhiều khi so với vũ khí trực tiếp tấn công còn đáng sợ hơn, bởi vì nó cực kì khó phòng bị.
Lục Duệ Minh nghiêm nghiêm túc túc nhìn Odie ở trên tinh vân (mây của tinh hà) xuyên qua né tránh một mảnh vỡ tinh hệ, đột nhiên, bên cạnh vang lên thanh âm của Ariel:
" Odie là thành viên lâu năm của bộ đội hàng không, đã 7 lần giành được giải thưởng phi hành viên xuất sắc nhất năm. Rick hiệp trợ bên người anh ta, sự khác biệt kinh nghiệm liếc mắt một cái là nhìn ra được."
Lục Duệ Minh gật đầu:" Tích lũy kinh nghiệm hàng không là bảo vật trân quí nhất của phi hành viên."
"Lục thiếu tướng thì sao? Nghe nói ngài từng điều khiển phi hành trên hệ ngân hà vừa uy hϊếp hang ổ của bọn tinh đạo còn có thể trong lửa đạn tập hợp cơ giáp an toàn trở về căn cứ. Chuyện này quả thật y như thần thoại." Ánh mắt cô gái sáng lấp lánh, giờ phút này Lục Duệ Minh trong mắt cô nàng chính là một nhân vật truyền kì.
Lần mạo hiểm đó theo Lục Duệ Minh thật không có gì đáng khoe khoang cả. Cơ giáp không tổn hại gì chẳng qua là cớ bộ đối ngoại quân bộ bày ra mà thôi, trên thực tế, cậu phải tái sử dụng dụng cụ trị liệu mới có thể duy trì những bộ phận cơ bản của cơ giáp để bay về, cũng vì như thế, Tiếu Thuẫn mới có thể tới bên cạnh cậu...
Đáng chết! Lại nghĩ tới tên hỗn đản kia!
Lục Duệ Minh nhắm nhắm mắt rồi lại mở ra:" Có đôi khi, trên chiến trường thật sự sống sót dựa vào không chỉ là kĩ thuật và kinh nghiệm, còn có vận khí nữa."
"Vận khí?" Cô gái nhíu mày, hình như là không nghĩ tới có thể từ trong miệng Lục Duệ Minh nghe thấy hai từ này. Nàng cười cười: " Dày công khổ luyện chuyên môn yêu cầu tôi dùng số liệu cùng chứng cứ nói chuyện, loại vận khí hư vô mờ mịt gì đó, thật sự có chút khó nắm giữ."
Quả thật khó nắm giữ, nhân loại đã phát triển tới trình độ văn minh cao như hiện nay, vẫn còn không ít người tín ngưỡng cùng cầu nguyện. Đây cũng là thứ Lục Duệ Minh từng khinh thường và xem nhẹ. Nhưng sau khi từ chiến tranh ở về, cậu đã dao động.
Thời điểm đó, cậu có dự cảm mãnh liệt rằng đối phương hoả lực tràn đầy, hơn nữa đã định vị tới vị trí chính xác của cậu. Nhưng lửa đạn vẫn không vang lên, mà cho cậu thời gian nguyên vẹn trở về. Trừ bỏ vận khí, Lục Duệ Minh thật sự không nghĩ ra mọi chuyện là thế nào.
"Ở vũ trụ hư vô, cái gì cũng nói không chính xác."
"Ai nói không đúng chứ, nói không chừng đứng trước nguy hiểm tôi sẽ hô to Hallelujah (Lời cầu Chúa ban ân). Đối mặt với thiếu tướng không biết nói chuyện phiếm với người khác thế nào, uổng cho Ariel còn phải hết sức tìm chủ đề nói chuyện, vừa hài hước nói đùa.
Odie bên kia đã khống chế được tàu chiến vượt qua liên tiếp tập kích của những nhóm sao băng. Xoay tròn 360 độ xuống, cuối cùng cũng ổn định thoát khỏi thân máy, hổn hển thở một hơi.
"Odie là một Beta." Ariel đột nhiên nói một câu như vậy, làm Lục Duệ Minh giơ giơ lông mày:"Cái gì?"
"Tôi nói, anh ta là một Beta, Rick, tôi cũng vậy."
"Tôi biết"
Từ lúc lấy được tư liệu của bọn họ, Lục Duệ Minh đã biết thông tin cơ bản của bọn họ, thậm chí đã từng nảy lên không ít nghi vấn
—— Quân bộ có thể nói hơn 9 phần đều là Alpha, bọn họ không phân biệt nam nữ, thể lực cường tráng, tinh thần lực cường hãn.
1 phần còn lại là Beta có thiên phú kiệt xuất ở phương diện nào đó. Đây là thành quả của tổ chức tranh đấu nhân quyền rất lâu đạt được. Tuy rằng Beta ở quân bộ đa số không bị coi trọng, trong nhóm nhỏ của Lục Duệ Minh đột nhiên tiến đến ba người đều là Beta, cảm giác không đúng này làm Lục Duệ Minh nổi lên một tia cảnh giác.
"Odie rất xuất sắc phải không? Thật muốn có cơ hội bộc lộ tài năng cho thiếu tướng xem. Alpha các ngài đều luôn khinh thường chúng tôi, cảm thấy tinh thần lực của chúng tôi yếu tới mức đυ.ng một cái là vỡ tan." Ariel cười cười, tiếp tục thưởng thức kĩ xảo điều khiển tuyệt vời của Odie.
"Không có chuyện này." Ít nhất bản thân mình cho tới bây giờ cũng chưa từng kì thị bọn họ. Thân là Alpha thì thế nào, còn không phải gặp chuyện thân thể bị ép buộc cải tạo sao?
Lục Duệ Minh lạnh mặt, cũng không biết biểu đạt ý nghĩ chúng ta ngang hàng thế nào, nghĩ lại chuyện này cũng không quan trọng, vì thế dứt khoát ngậm miệng không nói.
Odie biểu diễn đã bước vào địa điểm xuất phát lúc đầu, chỉ cần phá tan chướng ngại của các tầng khí quyển và vững vàng đáp xuống là có thể kết thúc.
Sau khi đèn chỉ thị ảm đạm xuống, hai người lần lượt từ trong cabin bước ra, Rick cởi bỏ máy quan sát nặng nề mà thở dốc một hơi. Vỗ vỗ Odie bả vai:
" Cái này thật sự quá mạo hiểm, hoá ra độ khó khi điều khiển ở cabin cũng không ít so với khống chế cơ giáp. Lão anh em, may là có anh đấy."
"Cái này là nghề nào có cái khó riêng của nghề đó, anh lần đầu tiên làm phó lái, biểu hiện cũng không tệ nha."
"Cái này mà kêu không tệ?" Lục Duệ Minh đánh gãy lời khen qua lại giữa hai người bọn họ, nhìn về phía Odie:" Vừa rồi, vào lúc 90 phút, chính là phần biểu diễn cá nhân của riêng anh, lúc đối mặt với chướng ngại vật anh lựa chọn phương thức ngu ngốc nhất, có xác suất nhỏ nhất là tránh né, ít nhất 6 lần. Nếu không phải lần này chỉ là mô phỏng, xác suất phi hạm của anh còn sống chỉ có 0.187%"
Lại chuyển hướng về phía Rick:" Còn anh nữa, tuy rằng anh không phải xuất thân bộ đội hàng không chuyên nghiệp, nhưng điều khiển và hiệp trợ điều khiển là chương trình học bắt buộc của trường quân đội. Trường dạy cho anh cái gì bây giờ trả lại hết cho thầy cô rồi. Biểu hiện vừa rồi của anh so với một học sinh quân đội bình thường còn không bằng."
Khí tràng Lục Duệ Minh vừa lạnh vừa cường, Rick bị nói tới vẻ mặt đỏ bừng, ngay cả ổn trọng như Odie sắc mặt cũng không dễ coi, nhưng hết sức giảng hoà:" Báo cáo trưởng quan, tôi thừa nhận lúc điều khiển trong thực tế, trong 6 lần đó tôi sẽ chỉ dùng phương pháp tránh né một lần mà thôi. Hoàn cảnh mô phỏng làm tôi lơ là cảnh giác, tôi xin lỗi."
"Nếu anh trở thành một thi thể bay trong vũ trụ, lúc đó anh chỉ có thể xin lỗi với Thượng Đế." Lục Duệ Minh nhìn về phía Rick:" Anh, mỗi ngày tiếp theo sắp xếp 3h luyện tập điều khiển hàng không mô phỏng, sau năm ngày một mình độc lập điều khiển, nếu mà lái không được thì cút về bộ đội cơ giáp của anh đi. Tôi cần là một đội viên toàn năng, mong các anh hiểu rõ điểm này."
Trước khi nhận nhiệm vụ này, cả ba người đều là tinh anh trong bộ đội, bọn họ đã nghe qua Lục Duệ Minh yêu cầu thủ hạ tố chất tổng hợp rất nghiêm khắc. Nhưng không nghĩ tới cậu lấy tiêu chuẩn toàn năng trong từng lĩnh vực yêu cầu bọn họ. Nhất thời có chút kinh hãi, vẫn là Odie đẩy Ariel một chút:" Đi đi cô gái, độ khó cấp 3 là độ khó mà trường quân đội dùng để kiểm tra, tôi tin tưởng cô sẽ không có vấn đề gì đâu."
Nếu như nói điều khiển chiến hạm hàng không và thao tác vũ khí là những môn học bắt buộc đã từng học qua ở trường quân đội của binh sĩ, thì khống chế cơ giáp lại cần kiến thức chuyên môn sâu và tinh thần lực cường đại. Cho nên Lục Duệ Minh không yêu cầu bọn họ khống chế cơ giáp, nhưng hiển nhiên Lục Duệ Minh không hài lòng với Rick.
Trong 14 ngày này ba người như rớt mất lớp da, bọn họ tiến hành huấn luyện với cường độ cao nhất từ lúc vào quân đội tới giờ. Thậm chí ngay cả nụ cười của trưởng quan cũng chưa từng nhìn thấy.
"Đáng chết! Tôi thật không tin yêu cầu như vậy chính cậu ta có thể làm được!" Rick sau khi bị phủ nhận nhiều lần, trở lại phòng nghỉ rốt cục nhịn không được bạo phát.
"Hắc, cậu ấy đúng là có thể đó. Anh không biết thiếu tướng đại nhân của chúng ta lúc còn ở trường quân đội là sinh viên xuất sắc toàn diện à? Lúc cậu ấy tốt nghiệp tất cả bộ đội đều tranh nhau muốn cướp cậu ấy đấy."
Ariel lấy ra tư liệu mà cô kiếm được ném lên không trung:" Nhìn đi, điểm số các môn đều là cấp 1 đấy, mấy năm nay trải qua nhiều trận chiến thực tế như vậy, chỉ sợ càng cường đại hơn!"
"Đó là cậu ta, cậu ta là thiên tài mà chúng ta chỉ là người thường thôi!"
"Đừng như vậy Rick. Nếu muốn làm người thường sao anh lại vào quân đội? Ở nhà cưới một Beta, nếu Thượng Đế phù hộ anh, còn có thể khó khăn mà sinh một đứa con, rồi sống cuộc sống mà phần lớn Liên Bang đang sống, như vậy không phải rất tốt sao." Ariel châm chọc nói.
"Lục thiếu tướng cũng vì tốt cho chúng ta, dù sao nhiệm vụ cực kì khó khăn, cậu ấy yêu cầu nghiêm khắc một chút, xác suất chúng ta còn sống cũng cao một chút. Hơn nữa sự nghiêm khắc của cậu ấy chúng ta cũng đã sớm nghe qua, tôi nghĩ chúng ta đã sớm chuẩn bị tốt tâm lí rồi chứ!" Odie trấn an Rick.
"Nhưng mà căn bản không cần thiết! Chúng ta——"
"Câm miệng Rick." Ariel lớn tiếng mà ngăn chặn lời hắn muốn suýt chút nữa thốt ra.
"Đúng vậy, bình tĩnh. Mặc kệ thế nào, mười bốn ngày này phải gắng gượng mà qua, Rick, đừng quên lời thề của chúng ta trước khi vào tổ đội này. Đây không phải lúc dùng cảm xúc làm việc."
"Tôi...." Rick không còn lời nào để phản bác, thở dài một hơi, khí diễm rõ ràng thấp xuống. Hắn gãi gãi đầu:" Được rồi, xem như tôi không đúng. Tôi đi tiếp nhận chiến thần đại nhân đầu độc đây. Lão Odie đừng quên, trong hôm nay anh phải dùng súng Địch Hoả trong 60 giây bắn liên tục 120 phát mà trong đó trúng đích 90% đi. Còn có Ariel kĩ thuật điều khiển phi hạm của cô kẻ tám lạng người nửa cân khá giống tôi đấy!"
"Cảm ơn quan tâm." Ariel tức giận trợn trắng mắt:" Cổ vũ lẫn nhau đi, vì thiếu tướng!"
Bọn họ không biết là, Lục Duệ Minh trong mắt bọn họ cường đại gần như hoàn mỹ giờ phút này đang ở trong toilet nôn đến thất điên bát đảo. Mấy ngày nay, ngoại trừ huấn luyện thủ hạ ra, vì muốn mau chóng thích ứng với chiến trường. Lục Duệ Minh cũng cấp bản thân một phương án huấn luyện cường độ cao.
Làm cậu đau thương là, cảm giác của tay và độ linh mẫn vẫn kém trước kia rất nhiều. Vốn dĩ cứ tưởng có thể thông qua huấn luyện tìm lại cảm giác của tay, nhưng việc không theo tưởng tượng đã xảy ra
—— Dưới áp lực cao, cơ thể cậu bắt đầu xuất hiện phản ứng sinh lí choáng đầu buồn nôn. Giống như Omega vậy, trải qua chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ cả người liền không chịu nổi, không có cách nào khống chế cảm xúc sinh lí cả. Đem tất cả đồ ăn buổi sáng ói ra sạch sẽ, bụng Lục Duệ Minh mới dễ chịu hơn chút.
Dùng nước lạnh rửa mặt, Lục Duệ Minh nhìn sắc mặt tái nhợt của mình trong gương, bóp chặt bàn tay thành nắm đấm muốn đem chính mình trong gương đập nát, nhưng cuối cùng vẫn buông tay xuống.
Lấy gương phát tiết thì có tác dụng gì, đã qua năm ngày, cậu không thể không thừa nhận một sự thật, thân thể cậu đã bị Tiếu Thuẫn và đứa nhỏ trong bụng hủy mất. Gần như trong thời gian ngắn cậu không thể tìm lại sức chiến đấu như trước kia.
🐾Hết chương 25🐾