ABO Chi Cưỡng Chế Thụ Thai

Chương 18 ( H )

🐾Chương 18🐾

"Liếʍ tôi một lát đi, sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ tôi phân bố càng nhiều chất lỏng, trong miệng em sẽ tràn ngập hương vị của tôi, em sẽ thích nó" Cái miệng nhỏ của Lục Duệ Minh thật sự quá thoải mái, nếu nói qui củ giao phối của Alpha và Omega yêu cầu đối với sinh sản thụ thai là mở kết bắn tinh vậy tiền diễn chính là sự chinh phục tâm linh đối với đối phương.

Nam nhân dưới thân bất luận là tự nguyện hay bị ép, cậu vẫn yêu thích dươиɠ ѵậŧ của mình giống như tôn sùng tín ngưỡng, dưới mệnh lệnh của mình vươn đầu lưỡi mềm mại, tinh tế liếʍ láp côn ŧᏂịŧ to lớn. Một bên ngậm ngậm, còn không học tự thông mà liếʍ mυ'ŧ qui đầu, dùng đầu lưỡi trêu đùa lỗ nhỏ trên đỉnh, không có ai có thể làm tốt hơn thiếu tướng khẩu thị tâm phi.

"Bảo bối, em quá tuyệt vời... Hô...Em trước nay chưa bao giờ liếʍ cho tôi, tôi còn không biết em làm tốt như vậy..." Khen ngợi như vậy chi bằng đừng khen. Bản năng thú tính của Lục Duệ Minh giúp cậu làm ra hành vi bản thân không thể tha thứ, lí trí còn sót lại tra tấn tôn nghiêm cậu, mỗi lần ôn nhu tinh tế hút lộng dươиɠ ѵậŧ Tiếu Thuẫn một ngụm, trái tim như bị thiên đao vạn quả.

Đột nhiên bị côn ŧᏂịŧ đỉnh tới chỗ sâu trong yết hầu, đầu óc Lục Duệ Minh choáng váng, ngay sau đó nghênh đón một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙. Thân thể đói khát mà đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nuốt ăn sạch sẽ, còn ghét bỏ ăn không đủ, nhả dươиɠ ѵậŧ của Tiếu Thuẫn ra, vươn đầu lưỡi liếʍ ăn sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ hắn còn sót lại.

Ngay cả chính Lục Duệ Minh cũng không biết lúc làm ra hành động này khoé mắt cậu đã ướŧ áŧ.

Tiếu Thuẫn mẫn cảm mà nhận ra cảm xúc cậu không đúng, thu hồi căn dươиɠ ѵậŧ bị cậu liếʍ đến cứng ngắc, đem cậu đè dưới thân, hôn hôn đôi mắt cậu:

"Em xảy ra chuyện gì? Vừa rồi không phải vẫn tốt sao? Được rồi, tôi không để em ăn quá nhiều, em hiểu mà, nếu không phải vì giao phối sinh sản, tϊиɧ ɖϊ©h͙ Alpha hữu hạn. Em cũng không cần vì cái này mà khóc nhè đi? Lục thiếu tướng kiên cường nhất của tôi, anh hùng Liên Bang đi nơi nào rồi? Ân?"

Lục Duệ Minh quay mặt đi, cậu không có cách nào đối mặt với Tiếu Thuẫn. Thân thể động dục cậu không có biện pháp khống chế, nhưng ngay cả hành vi không liên quan đến động dục cậu cũng không khống chế được. Này quả thật đáng buồn.

"Được rồi, được rồi, không khóc. Hành động giữa người yêu thế nào cũng không quá đáng, tôi cũng từng khẩu giao cho em mà không phải sao?" Tiếu Thuẫn đau lòng muốn chết, hắn bắt đầu hoài nghi bản thân khiêu chiến giới hạn của Lục Duệ Minh như vậy là đúng hay sai? Trừ cái này ra, hắn còn có biện pháp gì khác chinh phục cái nam nhân quật cường này sao? Quả thực bó tay hết cách.

" Nhiều nhất tôi đáp ứng em, trừ phi em nguyện ý, nếu không, tôi không thao em như vậy được không? Em nói với tôi một câu đi" Tuy rằng lời này nói ra chính mình cũng biết không có khả năng. Thân thể Lục Duệ Minh còn đang động dục cậu sẽ không thể không giao phối với mình, cây đồ vật kia của mình cứng đến phát đau rồi, nếu không phải cảm xúc Lục Duệ Minh không thích hợp, hai người đã sớm làm tới khí thế ngất trời.

"Tiếu Thuẫn, đây là lần cuối cùng" Thanh âm Lục Duệ Minh tuy rằng vẫn luôn lạnh băng nhưng Tiếu Thuẫn lại nghe ra một chút hương vị khang khác.

Hắn cứng đờ người, sau lưng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh. Nếu Lục Duệ Minh biết cái này chỉ là hắn đùa giỡn cậu. Trên thực tế hắn căn bản không muốn đi, không biết Lục Duệ Minh biết rồi có khi nào đem hắn trước thiến sau gϊếŧ? Thiến thì quá đáng thương, hắn không muốn trở thành Alpha đầu tiên bị thiến trong lịch sử.

"Làm xong anh liền rời đi. Tôi đời này không muốn gặp lại anh" Lục Duệ Minh bộ ngực phập phồng, trên thực tế dưới tình huống hormone vây quanh mà vẫn tư duy bình tĩnh nói ra những lời này, đã cực kì khó khăn rồi.

Thân thể còn đang nóng lên, cây đồ vật kia của Tiếu Thuẫn vẫn đứng thẳng chọc dưới háng của cậu. Lần cuối cùng, ý niệm này phảng phất như cọng rơm cứu mạng Lục Duệ Minh để cậu trốn tránh việc mình mất đi tôn nghiêm, làm cậu ngăn lại chút buồn bực trong lòng.

Ánh mắt Lục Duệ Minh đen như mực nhìn Tiếu Thuẫn, Tiếu Thuẫn liếʍ liếʍ đôi môi khô ráo của mình, trong lòng mềm mại đau đớn, không có cách nào trả lời cậu bất cứ cái gì, chỉ có thể cúi đầu dứt khoát kiên quyết mà hôn lên môi cậu.

Mặc kệ Lục Duệ Minh biết chân tướng rồi có xử lí hắn hay không, hiện tại, hắn phải yêu thương thật tốt cái nam nhân làm hắn thích đến phát điên này.

Có thể bởi vì đây là lần cuối cùng, cũng có thể vì hành vi sa đoạ hơn nữa cũng đã phát sinh lúc nãy, Lục Duệ Minh chỉ dừng một chút, chứ không đẩy Tiếu Thuẫn ra, cũng không có nửa phần giãy giụa, không bao lâu liền mở răng để Tiếu Thuẫn hôn cậu.

Đầu lưỡi giao triền với nhau, trao đổi nước bọt, khoang miệng cậu tràn đầy hương vị của Tiếu Thuẫn, trong cổ họng Lục Duệ Minh nhẹ nhàng tràn ra tiếng kêu rên, thân thể dựng thẳng, ma sát không ngừng lên người Tiếu Thuẫn.

Phản ứng động dục lần nữa diễn ra càng mãnh liệt, lúc này đây, Lục Duệ Minh chỉ nghĩ tốc chiến tốc thắng, dù sao đây cũng là lần cuối cùng, chờ hắn đi rồi, chính mình liền giải thoát.

Tiếu Thuẫn cảm giác được khát cầu của cậu, một bên không ngừng lại mà hôn môi cậu, một bên tay linh hoạt mà cởi cái quần bị phá rách một lỗ của Lục Duệ Minh đến trống trơn, hai người gần như loã thể, cơ bắp cường tráng, thân thể thon dài, màu da khoẻ mạnh tiếp xúc thân mật trên tấm thảm lông dày mềm. Mang đến từng đợt run rẩy chỉ có người yêu làʍ t̠ìиɦ mới có thể sinh ra.

"Chính là như vậy, vòng chân qua eo tôi, tôi muốn đi vào" Tiếu Thuẫn nâng lên hai chân Lục Duệ Minh hướng đến hông mình, tư thế này, trái tim cùng trái tim gắt gao thân mật dán lên nhau, hai đùi hữu lực của Lục Duệ Minh vòng lên eo hắn.

Hai chân trắng nõn lúc bị hắn đánh dấu mà cuộn tròn, cậu sẽ thoải mái tới mức rơi lệ dưới thân mình. Đúng vậy, thoải mái đến rơi lệ, không phải ủy khuất vì bị hắn thượng. Lục Duệ Minh là tâm can của hắn, hắn sao có thể để tâm can bảo bối của mình ủy khuất nửa phần cơ chứ.

"Aaaa---"Gương mặt đẹp trai tà khí kia của Tiếu Thuẫn ở trước mắt mình, bày ra tư thế nghênh đón đối phương tiến vào, chờ đợi dươиɠ ѵậŧ bị mình liếʍ đến ướt đẫm thật sự phá huyệt mà vào.

Trái tim Lục Duệ Minh nóng đến sắp tan chảy, cánh tay bám trụ trên vai Tiếu Thuẫn, chân cũng khép chặt lại một chút, hung hắng quấn lấy vòng eo cường tráng của Tiếu Thuẫn.

"Em bên trong nóng đến mức muốn đem tôi hoà tan rồi, lúc nãy thật không nên cắm vào một nửa rồi rút ra, quá thống khổ đối với em, có phải hay không, bên trong em đều muốn tôi đến phát điên rồi?"

Chỉ có tiến vào thân thể ấm áp của thiếu tướng mới cảm giác được cậu cần chính mình. Tiếu Thuẫn hít một hơi thật sâu, không có tra tấn cậu nữa, một hơi đâm xuyên mềm hoạt huyệt đạo, đỉnh lộng đến cửa tử ©υиɠ phát ngứa phát tao của Lục Duệ Minh.

"Cứ như vậy, mạnh một chút..." Không biết cái kia sao lại tồn tại trong thân thể mình, bộ phận mẫn cảm bị đυ.ng chạm làm tất cả kɧoáı ©ảʍ đều không diễn tả được. Lục Duệ Minh đem Tiếu Thuẫn ôm đến càng chặt, hi vọng hắn đâm càng nhanh càng mạnh, đem tất cả nghị lực nhẫn nại lúc nãy của cậu xóa sạch sành sanh.

Đây là nỗi buồn của Omega trừ khi bị bắn tinh đánh dấu, nếu không thân thể sẽ chỉ càng ngày càng sa đoạ, nếu Alpha dấu hiệu bọn họ dùng tìиɧ ɖu͙© lại uy hϊếp khống chế, bọn họ sẽ không có sức chống cự, vì muốn cầu chiếm được căn dươиɠ ѵậŧ kia có thể trả giá mọi đồ vật, tài sản, địa vị tất cả mọi thứ của mình.

Mà chính mình từ một Alpha lưu lạc thành một Omega không chút khác biệt.

"Tuân mệnh bảo bối của tôi, tôi nhất định làm em hài lòng" Tiếu Thuẫn yêu chết bộ dáng cậu gắt gao dính lấy hắn như sam, thân thể trơn bóng cảm nhận được nhịp đập trái tim Lục Duệ Minh, dươиɠ ѵậŧ hắn gắn chặt trong tiểu huyệt làm hắn cảm nhận được độ nóng cùng ướŧ áŧ từ sâu trong thân thể Lục Duệ Minh.

Hạ thể hai người dính nhớp đến không thành bộ dáng, chỉ như vậy thôi đã đủ tất thảy gia vị, chút ý vị bị cưỡng bách khẩu giao, thêm chút tùy tùy ý ý đỉnh lộng nơi mẫn cảm kia, thiếu tướng hắn đã ướt thành như vậy, thao cậu cũng nghe rõ tiếng nước bên trong, da^ʍ huyệt ướt đẫm ngậm chặt côn ŧᏂịŧ hắn hơi hơi mấp máy làm chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ ướt đến rối tinh rối mù.

🐾Hết chương 18🐾