"Tổ mẫu," Quý Vân Lưu thấy vẻ mặt của lão phu nhân có biến chuyển, dùng đòn sát thủ cuối cùng, "Lúc trước trong núi Tử Hà, Lữ đạo nhân nói trong phủ chúng ta sẽ có người thi đậu thành danh. Kỳ thi hội sắp tới, chuyện thi cử của tam ca ca và tứ ca ca... Cháu gái đó là vì nghĩ đến chuyện này, mới cả gan tới trước mặt tổ mẫu dập đầu cầu tình. Xin tổ mẫu xem trên mặt tam ca ca, trước tạm thời bỏ qua cho thất muội muội một lần đi."
Lão phu nhân quả thực bị lời "Thi đậu thành danh" này đảo loạn tâm thần: "Lục nha đầu, thật là Lữ đạo nhân nói như vậy?"
"Thật sự, trong biệt viện hoàng gia núi Tử Hà, Lữ đạo nhân chính miệng nói." Quý Vân Lưu cũng không tính là nói dối toàn bộ. Khoé mắt của Trần thị và Hà thị đều có vết nhăn lơ lửng, có tướng con cháu vừa thi liền đỗ đầu bảng Long Hổ. Phương diện dạy dỗ nam quyến tại Quý phủ, từ Quý Thượng Thư tự mình giám sát, bồi dưỡng ra đều là người đầy bụng văn hoá, không tệ.
"Tốt, tốt, tốt!" Lão phu nhân cực kỳ hài lòng, "Một khi đã như vậy, xem trên mặt tam ca nhi, xem trên mặt ngươi, tổ mẫu lại cho thất nha đầu một cơ hội!" Bà thoáng nghĩ, "Ba vạn lượng kia, ngươi cũng đừng trả cho nhị nương ngươi. Để cho nàng ta đau mình mấy ngày, nhớ rõ đem nữ nhi dạy dỗ cho tốt!"
Quý Vân Lưu tự nhiên muốn nói các lời linh tinh như, cháu gái không dám, muốn cầm toàn bộ ngân phiếu tới hiếu kính tổ mẫu, liền bị lão phu nhân ôm lấy cười ha ha, "Giữ lại, giữ lại đi. Của hồi môn khi xuất giá của ngươi phong phú chút, cũng là trợ lực. Tổ mẫu nửa chân đều bước vào quan tài, không thiếu những bạc này..."
Khi nàng đi ra chính viện, không trung sau giờ Ngọ xanh thẳm, nhiều đoá mây trắng bay bay. Quý Vân Lưu nhìn mái cong lầu các một bên của Quý phủ, thong thả mở miệng nói với Cửu Nương: "Chờ lát nữa đi nói cho Hà nhị nương, lão phu nhân giải trừ cấm túc cho thất nương tử. Lại nhắc nhở nàng ta, thất nương tử từng bốc được quẻ Vọng tại núi Tử Hà, đó là ý không cần hành động thiếu suy nghĩ. Sau lần này, nếu lại làm càn, dù là mười vạn lượng, chuyện này ta cũng không thể giúp." Vận mệnh trước nay đều là chính mình lựa chọn. Quý Thất sau khi được thả ra, nếu nàng ta lại lựa chọn tìm đường chết mà nói, đó là chuyện dù là ai cũng không có biện pháp.
Quý Thượng Thư sáng sớm nghe được thân tín của Cảnh Vương nói, trái tim này cũng treo lơ lửng. Ông uống lên vài chén trà, vẫn không áp xuống trái tim bị nhấc lên này! Tuy nói Quý Lục kia chỉ là chất nữ của ông, nhưng rốt cuộc là nữ quyến Quý phủ, vô luận như thế nào, ông cũng sẽ không để cô nương Quý phủ làm thϊếp cho người!
Bên này Quý Đức Chính lúc nào cũng tính thời gian, muốn xong giờ làm, liền về thẳng Quý phủ. Nào biết đâu thời điểm mấu chốt này, lại thấy Nhị hoàng tử đầy mặt ánh sáng hồng hào đi vào.
Nhị hoàng tử cũng không nhiều lời vô nghĩa, sai người trình lên thánh chỉ Hoàng Đế tự tay viết, tâm tình giống như nhặt được mấy trăm vạn lượng ngân phiếu. Hắn cười ha ha, vô cùng sung sướиɠ nói: "Quý Thượng Thư, cần phải chúc mừng Quý Thượng Thư trong nhà ra quý nữ!"
Quý Đức Chính liền nói "Không dám, không dám", tươi cười đều là miễn cưỡng bày ra. Có điều, tốt xấu ông ăn muối nhiều mấy năm, vẻ mặt thật ra làm đến một giọt nước không lọt. Khi ông duỗi tay tiếp thánh chỉ, càng thêm nghi ngờ. Chẳng lẽ Thất hoàng tử nạp thϊếp cũng cần Hoàng Đế tự mình hạ thánh chỉ? Vừa thấy nội dung thánh chỉ, ông liền không nhịn được! Ông kinh hãi đến mức chỉ cảm thấy sấm sét đánh liên tiếp vào đầu, ầm ầm ầm, ầm ầm ầm... Đem ông nổ ngốc tại chỗ!
Đầu óc Quý Thượng Thư đang phát choáng, hốt hoảng, trợn trừng mắt, lại ăn muối mấy năm chỉ sợ vẫn không nhịn được cảm giác kinh hãi khi nhìn thấy nội dung trên thánh chỉ này: "Đây đây đây... Cảnh Vương điện hạ, chuyện này, chuyện này..." Hoàng Thượng tự mình tứ hôn cho lục tỷ nhi! Còn là làm chính phi cho Thất hoàng tử! Đây là cực kỳ có thể diện, phần mộ tổ tông đều phải bốc khói!
"Quý đại nhân, không cần hoảng loạn, việc này là thật sự. Ông nhanh chóng viết tốt thánh chỉ này, đưa đến ngự thư phòng để Hoàng Thượng đóng dấu đi." Nhị hoàng tử cười ha ha, cảm thấy Quý Thượng Thư hẳn là giống như chính mình, thấy được cục diện khốn đốn quẫn bách, chật vật không chịu nổi của Thất hoàng tử sau này. Hắn liền thưởng thức lẫn nhau mà nói: "Quý đại nhân, lục nương tử quý phủ thật là... Thật là... Tốt! Tốt lắm! Thật tốt quá! Trong phủ các ông cần phải đối đãi nàng ta cho tốt!"
"Đa tạ Cảnh Vương điện hạ khích lệ, hạ quan nhất định ghi nhớ." Quý Thượng Thư vốn dĩ đầu óc choáng váng nháy mắt liền bị nói tỉnh. Thì ra chất nữ chính mình tốt đẹp, cả Cảnh Vương đều biết! Cũng phải, nếu không tốt, Hoàng Thượng cũng sẽ không tự mình tứ hôn cho Thất hoàng tử!
Nhị hoàng tử nghĩ nghĩ, dù sao cũng đã đến nơi này, để phòng ngừa ngoài ý muốn, hắn vẫn là tự mình đảm bảo hôn sự này đến cùng! Hắn ngồi xuống một bên: "Bổn vương liền trực tiếp ngồi ở đây chờ ông định ra xong, liền cùng đến ngự thư phòng đi. Thất ca nhi là đệ đệ của bổn vương, việc này, không kéo dài được. Quý đại nhân, ông cũng cần nhanh chút!"
Quý Thượng Thư cầm lấy giấy tuyên thành Hoàng Thượng tự tay viết, ổn định tâm thần vài lần, liền ngồi sau bàn, từ trong tráp lấy ra thánh chỉ hoàng gia tuyên đọc, từng chữ tinh tế sao chép lại lời của Hoàng Đế.
Chép lại một chữ, trái tim của Quý Đức Chính liền lại mãnh liệt nhảy lên một chút. Trong phủ bọn họ thế mà ra một vị Vương phi! Quay đầu lại, ông nhất định phải thắp hương cho tổ tông, đốt hương cao cấp!
Sau khi sao chép xong, ông và Nhị hoàng tử một đường cầm đến ngự thư phòng đợi Hoàng Đế đóng lên ấn ngọc tỷ. Quý Đức Chính quỳ gối trên gạch xanh trơn bóng sáng ngời, hoảng hốt, vẫn là không thể tin được tính chân thật của việc này.
"Quý khanh, trẫm nghe nói lục nương tử Quý phủ các ngươi từng ở trong thôn trang nhà nông hai năm?" Hoàng Thượng không ấn ngọc tỷ, chỉ nhìn đỉnh đầu của Quý Đức Chính đặt câu hỏi.
Trong đầu của Quý Thượng Thư một mảnh ong ong, hối hận đến muốn chết. Ông hối hận chính mình lúc trước vì sao chẳng quan tâm chuyện này, mặc Hà thị tam phòng làm bậy trong phủ. Môi ông động đậy, dập đầu nói: "Là vi thần sơ sẩy, không xử lý tốt nội trạch, mới để lục tỷ nhi vì bệnh thủy đậu, bị đưa đến thôn trang nhà nông. Vi thần tội đáng chết vạn lần."
"Chuyện này xác thực là Quý phủ các ngươi làm không đúng." Hoàng Đế sau khi một âm gõ định, lại mở miệng: "Trẫm còn nghe nói, tục huyền của tam phòng Quý phủ đối với Quý Lục không thân thiết không tốt?"
Nhị hoàng tử ở một bên nghe thấy, quả thực đều bị Quý phủ này làm chảy mồ hôi. Ngàn năm đạo hạnh của hắn chẳng lẽ muốn hủy trên tay tiện phụ tam phòng kia hay sao? Không được, tuyệt đối không được! Vì việc hôn nhân này, hắn đường đường là Nhị hoàng tử, hôm nay đều chạy sắp gãy hai chân này! Nếu chuyện này không thành, quả thực xin lỗi phần công sức cố gắng cực khổ còn hơn khi hắn cưới lão bà chính mình kia!
Ngọc Lâm lập tức đi đến bên cạnh Quý Đức Chính mở miệng: "Quý đại nhân, phụ nhân kia của tam phòng Quý phủ không đức không tài, thân là mẫu thân còn làm ra chuyện khắc nghiệt con cái như vậy, thật sự vi phạm nhân nghĩa phụ đức. Phụ nhân như vậy, không thể làm nhạc mẫu hoàng gia! Ông cũng nên khuyên nhủ lệnh đệ cho tốt đi!"
Lời này đúng là hợp tâm ý Hoàng Đế. Ông thân là thiên tử chí tôn, đương nhiên không có khả năng trước mặt thần tử, chính miệng nói ra lời "Ta chướng mắt nữ nhân như vậy làm nhạc mẫu của nhi tử ta, nhanh bảo tam phòng hưu nữ nhân kia". Hiện giờ, Nhị hoàng tử hiểu rõ chính xác thánh ý, Hoàng Đế vừa lòng thuận miệng nói: "Lời của Cảnh Vương có lý. Chuyện này, Quý khanh cũng phải cẩn thận trò chuyện với lệnh đệ một phen mới tốt."
Quý Chính Đức quỳ xuống đất dập đầu, tự nhiên đáp ứng. Xảy ra chuyện Quý Thất không biết liêm sỉ va chạm Thất hoàng tử, ông cũng cảm thấy phụ nhân như vậy thật sự không thể làm chính thê tam phòng!