Sau giờ Ngọ, sắc trời mờ mịt, chỉ chốc lát sau lại đổ mưa tí tách.
Trời mưa, liền không thể đi dạo vườn. Quý Vân Lưu để Hồng Xảo đốt hương, cầm quyển "Chiêu Sử" nửa nằm trên trường kỷ, đắp thảm mỏng, nghe tiếng mưa rơi bên ngoài, cẩn thận lật xem thư tịch.
Tiểu thư khuê các phải thêu hoa vẽ tranh gì đó, trước để đó đi! Muốn làm nữ nhân của Vua, vẫn là đọc xong lịch sử thế giới này lại nói!
Hồng Xảo cầm kim chỉ thêu túi tiền, ở một bên làm bạn với nàng, thường thường lại đưa ly nước, sửa lại thảm mỏng cho cô nương nhà mình.
Trong Trương phủ, giờ phút này đang gà bay chó sủa.
Trương Thiếu khanh ở Đại Lý Tự nghe người ta nói phụ thân nhà mình bị Quý Thượng thư chọc giận hôn mê bất tỉnh, nhấc vạt quan bào liền nhanh chóng xin nghỉ trở về phủ.
Hắn đứng ở đầu giường thấy sắc mặt cha già trắng bệch, thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít, lập tức cầm theo áo choàng đi ra bên ngoài: "Quý phủ khinh người quá đáng! Lẽ công bằng này ta cần phải đòi lại!"
"Mẫn ca nhi, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?" Trương lão phu nhân nhào qua, thê thảm hỏi: "A cha con sáng nay đều là tốt đẹp, như thế nào đi đến Lễ Bộ liền biến thành bộ dáng như thế?"
Tiếng khóc lóc sướt mướt của Trương lão phu nhân và chúng nữ quyến cùng với tiếng ồn ào nhốn nháo của Trương Thiếu khanh trực tiếp đánh thức Trương Thị lang đang nằm trên giường.
"Bảo Hủ ca nhi lại đây gặp ta," Trương Thị lang nằm trên giường, vươn tay, gian nan nói: "Ta có lời muốn tận mặt hỏi nó!"
"Lão gia," Trương lão phu nhân nắm lấy tay ông ta: "Lão gia, ngài cuối cùng cũng tỉnh..."
"Bảo Hủ ca nhi lại đây gặp ta, ta hiện tại liền muốn gặp nó!" Trương Thị lang chống đỡ thân thể, nói một lần nữa.
"Lão gia, Hủ ca nhi nói muốn chuyên tâm cho kỳ thi mùa xuân. Hôm nay nó hẹn đại lang Sở gia đến hội văn rồi." Trương lão phu nhân giải thích cho ông ta nghe: "Hiện tại nó không ở trong phủ, lão gia, ngài có chuyện gì? Chuyện đầu tiên khi tỉnh lại chính là muốn tìm Hủ ca nhi?"
Trương Thị lang thở ra: "Mẫn ca nhi, ngươi, ngươi lại đây." Ánh mắt ông ta liếc qua mọi người trong phòng: "Tất cả các ngươi đều lui xuống, không có ta phân phó, không được tiến vào!"
Trong phòng không có người, Trương Thị lang dùng sức ngồi dậy, nói: "Mẫn ca nhi, ngươi nói thật cho ta, chuyện của Hủ ca nhi và Trang Tứ cô nương, ngươi biết bao nhiêu?"
"A cha, chuyện này là Quý gia khinh người quá đáng!" Trương Thiếu khanh đỡ lưng cha già nhà mình: "Hủ ca nhi và Trang Tứ cô nương là hoàn toàn trong sạch!"
"Hoàn toàn trong sạch?" Trương Thị lang ném qua một cái tát: "Ngươi nói lại, ngươi rốt cuộc có biết chuyện này hay không!"
Trương Thư Mẫn đỡ mặt, không hé răng.
Trương Thị lang nhìn xem bộ dáng của hắn liền hiểu rõ bảy phần, cả giận nói: "Ta và Quý Đức Chính làm quan chung triều hơn mười năm, hắn làm người như thế nào, ta còn có thể không rõ ràng? Phàm là có chút đường sống quay lại, hắn sẽ không khiến ta khó coi như thế!"
"A cha!" Trương Thiếu khanh nói: "Hủ ca nhi không phải muốn phụ Quý Lục tiểu nương tử kia! Chỉ là, chỉ là, lúc trước chuyện Trang Tứ rơi xuống nước này, là Nhị hoàng tử Cảnh Vương an bài! Chuyện này, Hủ ca nhi cũng là không thể làm theo ý mình! Nó chỉ là muốn nâng Quý Lục làm nhỏ."
"Được lắm, được lắm!" Trương Thị lang giận đến mặt đều trắng: "Các ngươi thế nhưng, thế nhưng lén lút kết bè kết cánh! Ngươi có biết chuyện này bị Hoàng Thượng biết hậu quả sẽ là cái gì?!"
"A cha, chúng ta không phải kết bè kết cánh. Thái Tử là Thiên Đạo chính thống, sớm hay muộn cũng sẽ kế thừa nghiệp lớn của Hoàng Thượng, chúng ta làm việc vì Thái Tử không có gì đáng trách!"
"Ngươi đánh rắm! Hoàng Thượng còn tại vị một ngày, chúng ta chỉ có thể nguyện trung thành với Hoàng Thượng một ngày, cái chó má gì không đáng trách!" Trương Thị lang mọt ngụm máu vọt lên, trực tiếp phun ra.
"A cha!" Trương Thiếu khanh gấp đến độ mặt mũi trắng bệch.
"Chuyện này, chuyện này, ngươi bảo Hủ ca nhi nhanh chóng trở về. Trước khi chuyện này lan rộng ra, đi đến Quý phủ nhận lỗi, áp chuyện này xuống." Trương Thị lang nổi giận cũng đã nổi giận, máu cũng đã phun ra, liền nhận mệnh: "Chuyện này cần phải nhân cơ hội trước khi ầm ĩ ra, trấn an tốt Quý phủ. Cho dù muốn từ hôn, cũng phải để cho hai nhà che giấu cho đến chết, không thể để người ngoài biết chuyện Hủ ca nhi và Trang gia..."
Bằng không, tiền đồ của Hủ ca nhi nhà ông liền tiêu tan hoàn toàn.
Ông ta đang nói, liền nghe được hạ nhân bẩm báo, Quý lão phu nhân và Thượng thư phu nhân đến phủ.
Trương lão phu nhân đang xoay quanh chỗ hành lang, nghe Quý lão phu nhân lại đây, lập tức sai người dẫn bọn họ tới phòng khách phía Đông.
Nhìn sắc mặt không lành của Quý lão phu nhân, sắc mặt của Trương lão phu nhân cũng vô cùng không vui.
Gã sai vặt trở về nói chính là Quý Thượng thư chọc lão gia nhà mình ngất xỉu!
"Quý lão phu nhân lúc này tới nhận lỗi có chút trễ nhỉ?" Trương lão phu nhân ngồi trên ghế thái sư chủ toạ, vẻ trò chuyện mặt ngoài này cũng không làm, trực tiếp mở lời chặn miệng: "Mà Quý lão phu nhân hai tay trống không tới phủ, thật là thành tâm tới nhận lỗi?"
"Nhận lỗi?" Quý lão phu nhân lạnh lùng cười một tiếng: "Ta cần nhận lỗi gì, ta đây là tới tìm các ngươi muốn nói lý!"
"Bà!" Trương lão phu nhân chặn miệng người không thành ngược lại bị chặn miệng, mặt đều đỏ lên: "Bà, Quý phủ các ngươi nói bản thân huân quý, thật đúng là có bộ tịch lớn như trời! Ngay cả lễ nghĩa cũng không để ý!"
Trưởng tức Trương gia Thi thị tiến lên hai bước, hành lễ cười khuyên nhủ: "Quý lão phu nhân, hai nhà chúng ta có phải có hiểu lầm gì hay không? Về sau chúng ta vẫn là thông gia, thường xuyên qua lại..."
"Hiểu lầm?" Không đợi Thi thị nói xong, Quý lão phu nhân liền ào ào mở miệng: "Đây không phải hiểu lầm gì cả, ta lần này qua phủ, chính là tìm Trương gia các ngươi để từ hôn! Nhị lang nhà các ngươi làm chuyện như vậy, liền không cần nhắc lại việc hôn nhân với Quý phủ chúng ta. Đem thϊếp canh và tín vật của Quý phủ chúng ta đã trao đổi với các ngươi trả lại đây, hôm nay ngay cả quan mai mối ta đều mời tới, chính là để chứng kiến chuyện này!"
"Từ hôn? Vì sao từ hôn?" Thi thị sửng sốt, nhăn mày lại: "Chuyện như vậy? Lão phu nhân, nhị lang của chúng ta đã làm chuyện gì?"
Nàng vốn là coi thường lục nương tử tam phòng Quý phủ. Hiện giờ ngay cả nàng còn chưa nói lời ghét bỏ, Quý phủ thật ra dẫn người tới cửa từ hôn trước?
"Đúng! Hủ ca nhi của chúng ta đã làm chuyện gì?" Giọng điệu của Trương lão phu nhân cao lên, đã không giống âm điệu bình thường: "Quý lão phu nhân, bà một vị Cáo mệnh phu nhân, không hiểu lễ nghĩa cũng thôi đi, vậy mà còn vừa qua cửa liền miệng nói lời bôi nhọ!"
"Hừ! Làm chuyện gì?" Quý lão phu nhân nghiến răng: "Chuyện hắn xuống nước cứu Trang Tứ cô nương ở phủ Cảnh Vương chúng ta không đề cập tới. Lúc trước, Trương gia các ngươi nói, Trương Nhị lang là vì sốt ruột cứu người, phá hỏng thanh danh của Trang Tứ cô nương nên hổ thẹn với người ta. Được! Quý phủ chúng ta rộng lượng, không so đo chuyện này. Sau khi cứu người, hai nhà các ngươi cảm tạ lẫn nhau, có phải chuyện này nên bóc qua, đôi bên liền quên đi hay không?"
Quý lão phu nhân quát hỏi từng tiếng, Trương lão phu nhân cũng không nhường chút nào: "Hủ ca nhi chúng ta biết lễ nghĩa nhất, chuyện này tự nhiên là..."
"Biết lễ nghĩa nhất?" Không đợi Trương lão phu nhân nói xong, Quý lão phu nhân lại lập tức mở miệng: "Nhị lang của các ngươi còn hiểu lễ nghĩa nhất? Nhị lang nhà các ngươi và Trang Tứ nương tử tự mình hẹn hò sau núi, đưa tranh vẽ sen Tịnh Đế, chính là bị lục nha đầu của chúng tận mắt bắt gặp!"