Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Đại Tài Phiệt Tiểu Kiều Thê

Chương 388: Anh muốn nghe em nói "em yêu anh" (2)

Chương 388: Anh muốn nghe em nói "Em yêu anh" (2)

Có vẻ như câu này đã thực sự phát huy tác dụng.

Phó Hàn Tranh mỉm cười, "Thật không?"

"So với vàng thật thì còn thật hơn." Cố Vi Vi cười nhẹ.

Giọng nói của Phó Hàn Tranh hiển nhiên dễ chịu hơn trước, "Không còn sớm nữa, nghỉ ngơi sớm một chút."

"Này, đừng có như thế mà cúp máy, em đã nói theo ý anh rồi, anh không định nói gì đó để bày tỏ lại sao?"

Cố Vi Vi vừa nghe thấy anh đã muốn cúp máy liền tức giận hỏi.

Phó Hàn Tranh nói giọng dịu dàng, với một nụ cười nhẹ.

"Anh yêu em."

Cố Vi Vi mỉm cười hài lòng, rồi nói lời chúc ngủ ngon với anh.

"Anh nghỉ ngơi sớm đi, ngủ ngon."

* * *

Chung cư Cẩm Tú, Đế Đô

Phó Thời Khâm kinh ngạc nhìn Phó Hàn Tranh nói chuyện điện thoại vừa xong, lúc nãy còn làm vẻ mặt căng thẳng đòi gia tăng điều tra sự việc của Mộ Vi Vi với tên tiểu bạch kiểm kia, nhưng khi nói chuyện với cô, anh lại có thể, thể hiện tình cảm của mình như vậy.

Anh không sợ, Mộ Vi Vi đối với anh, thật sự là trà xanh sao?

"Anh à, nếu.. Mộ Vi Vi cùng người đàn ông đó.."

"Cô ấy sẽ không." Phó Hàn Tranh lạnh giọng, ngắt lời anh.

"..."

Phó Thời Khâm không còn gì để nói.

Sẽ không?

Cô đến vui chơi tại quán bar Ngưu Lang lại còn ôm ấp cái tên tiểu bạch kiểm kia.

Anh hy vọng rằng anh sẽ chuẩn bị trạng thái thái tâm lý trước, để phòng trường hợp anh không chịu nổi sự đã kích..

Phó Hàn Tranh gọi điện cho Lôi Mông, anh hỏi ngay lập tức khi cuộc gọi được kết nối.

"Có tiến triển gì không?"

Lôi Mông bất lực nói, "Tôi đã làm theo ý anh, tôi đã kiểm tra các mối quan hệ trên rmạng xã hội của cô Mộ trước khi đến Phó gia, nhưng cũng không tìm thấy người này".

Anh làm công tác tình báo ở Phó gia đã nhiều năm, đây là lần đầu tiên anh gặp phải một đối thủ khó lần ra dấu vết như vậy.

"Vậy thì gần đây cô ấy.. có bất kỳ liên lạc đáng ngờ nào không?" Phó Hàn Tranh hỏi.

Họ phải gặp nhau theo cách đó, chắc chắn phải có một thỏa thuận từ trước.

Như vậy, nhất định phải có mối liên hệ.

"Cũng không có, các liên lạc di động gần đây của Cô Mộ, các cuộc điện thoại từ khách sạn, cũng như điện thoại của người đại diện cùng trợ lý đều đã được kiểm tra, nhưng không có liên hệ đáng ngờ nào", Lôi Mông nói.

Phó Hàn Tranh nhướng mày, có vẻ như cách họ gặp nhau bí mật, thận trọng hơn anh nghĩ.

"Đã sắp xếp cho người điều tra khu vực lân cận của quán bar đó cùng những người mà cô Mộ gặp gỡ gần đây, nhưng vì cô ấy thường có rất nhiều người hâm mộ tiếp cận xin ký tên, chụp ảnh, nên sẽ mất thời gian để điều tra từng người một," Lôi Mông nói.

Bọn họ ngày đêm bận rộn như vậy, thật ra là muốn thay Đại Boss cào nát mặt tên tiểu bạch kiểm.

Công việc này.. thực sự làm người ta dở khóc dở cười.

"Khi nào thì có tin tức xác thực?" Phó Hàn Tranh hỏi.

Mặc dù bây giờ anh mong muốn tìm được người đàn ông đó, nhưng người bên kia có vẻ không phải là một nhân vật đơn giản, muốn tìm ra người cũng phải mất một chút thời gian.

Lôi Mông suy nghĩ một chút, "Khoảng hai hoặc ba ngày."

Phó Hàn Tranh: "Báo cho tôi biết càng sớm càng tốt."

Phó Thời Khâm rót một tách cà phê, xúc tiến tinh thần làm thêm giờ.

"Anh à, thật ra thì.. anh cũng có phương pháp thể tìm ra tên tiểu bạch kiểm đó phải không?"

Đôi môi mỏng của Phó Hàn Tranh hơi mím lại, không nói lời nào.

Phương pháp là có, nhưng là chỉ khi bất đắc dĩ mới dùng đến, anh không muốn dùng phương pháp đó.

Phó Thời Khâm nhìn thấy anh trai không lên tiếng, tiếp tục nói.

"Chỉ cần trước mặt Mộ Vi Vi lộ ra một chút manh mối, nhất định cô sẽ rất nóng lòng gặp tên tiểu bạch kiểm kia, thậm chí.. liên hệ với hắn gặp nhau, chúng ta sẽ vì thế mà tóm được tên tiểu bạch kiểm."

Tuy nhiên, đây có lẽ là một tình huống bắt quả tang tại chỗ.

Anh có thể nghĩ ra một phương pháp như vậy, còn anh trai anh lại không nghĩ tới.

Chẳng qua là anh không muốn cùng Mộ Vi Vi rơi vào tình huống xấu hổ như vậy.

Rốt cuộc, anh vẫn không thể chịu đựng được cảnh đó.

-Nhất Luyến Thần Tâm-