Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Đại Tài Phiệt Tiểu Kiều Thê

Chương 139: Anh em song sinh lớn lên như một

Chương 139: Anh em song sinh lớn lên như một

Qua hai tiếng đồng hồ, mới xem hết một bộ phim.

Bộ phim kết thúc, Phó Hàn Tranh cầm lấy áo khoác âu phục khoác trên lưng ghế salon.

"Công ty còn có một cuộc họp, buổi tối có thể sẽ về muộn."

"Được."

Cố Vi Vi đưa anh ra ngoài, bản thân mình thì trở lại phòng chiếu phim tìm một chút các tác phẩm nổi tiếng của đạo diễn Dịch An.

Nhìn kỹ vào hai trong số những bộ phim nổi tiếng nhất, phân tích cách ông sử dụng để phân chia gương, cũng như các đặc điểm của việc chụp ảnh.

Không biết đã qua bao lâu trời lúc này đã tối, người giúp việc gọi điện thoại nói bữa tối đã sẵn sàng.

Trở về phòng bếp cô một mình ăn cơm tối, ăn xong liền trở về phòng mình tiếp tục vùi đầu ôn lại bài học. Lúc Phó Hàn Tranh trở về, cô đã ngủ rồi. Hơn một tháng sau, cô đã tham gia vào việc chuẩn bị cho kỳ thi.

Mỗi ngày không phải là đọc sách thì là giải đề, hoặc trả lời các câu hỏi để củng cố lại kiến thức. Phó Hàn Tranh cũng bởi vì hợp tác với tập đoàn Wilson, mà thường xuyên phải bay tới quốc gia S, thường xuyên đi một lần là tám đến mười ngày.

Chỉ có một cuộc gọi điện thoại mỗi đêm, thời gian hai người gặp nhau cũng ít đi nhiều.

Phó Thời Dịch bởi vì tạm thời tiếp nhận bộ phim "Trường Phong", rất nhiều thông tin đều không thể xử lý kịp, nhiều việc xảy ra không hề báo trước, một ngày bận rộn đến độ muốn mọc cánh bay lên, cũng rất ít khi đến đây.

Điều này làm cho việc chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học của Cố Vi Vi vô cùng thoải mái và tự do, trong nháy mắt đã đến kỳ thi tuyển sinh đại học. Cô ăn cơm tối, kiểm tra văn phòng phẩm và giấy tờ chứng nhận mà cô phải mang theo vào ngày hôm sau, và rửa mặt sớm để chuẩn bị đi ngủ. Vừa nằm xuống giường, Phó Hàn Tranh liền gọi tới.

"Ngày mai thi?"

"Ừ."

"Mọi thứ đã sẵn sàng chưa?"

"Chuẩn bị xong rồi."

"Lát nữa gọi điện thoại cho Từ Khiêm, để ngày mai anh ta đi đón em."

"Không cần, phòng thi cách nơi này không xa, tôi tự mình đi qua là được." Cố Vi Vi vừa nói xong, liền nghe thấy bên kia có người dùng tiếng Anh nhắc nhở hội nghị đang bắt đầu.

Phó Hàn Tranh trầm ngâm một hồi, nói.

"Nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai thi nhớ phải cố gắng lên."

"Ừ."

Cố vi vi đáp một tiếng, đợi đối phương cúp điện thoại, quay đầu liền ngủ.

Buổi sáng người giúp việc thường tới chuẩn bị bữa sáng cho cô, so với sự căng thẳng của các học sinh khác, cô ngược lại bình tĩnh hơn nhiều. Như thường lệ ăn bữa sáng xong, xuống lầu mới phát hiện hoa tử đằng ở dưới lầu đã hết mùa hoa, hoa cũng đã tàn hết rồi.

Vừa ra khỏi căn hộ Cẩm Tú, xe Từ Khiêm dừng ở ven đường, thấy cô đi ra thì xuống xe đi tới.

"Vi Vi tiểu thư, cậu chủ bảo tôi mấy ngày nay đưa cô đi thi."

"Anh vẫn nên đi làm đi, tôi tự đi xe rất nhanh." Cố Vi Vi uyển chuyển từ chối nói.

Tối qua cô đã nói là tự mình đi, rốt cuộc anh ta có nghe thấy hay không.

"Con nhà người khác đều có người đưa, cậu chủ không ở trong nước, hôm nay nhị thiếu gia cũng không tới sớm được, cũng phải có người đưa cô đi." Từ Khiêm vừa nói vừa mở cửa cho cô.

Cố Vi Vi nhìn thời gian cũng không còn sớm, không thể để mất thời gian nữa, cô ngồi lên xe.

Từ Khiêm đem một cái túi giấy đặt trên xe đưa cho cô, "Đây là nhị thiếu và tam thiếu bảo tôi mang đến, nói là cổ vũ cho cô thi."

Cố Vi Vi cầm lấy nhìn, sắc mặt cô liền tối đen.

Phó Thời Khâm gọi điện thoại tới, liền hưng phấn nói.

"Tôi và Phó lão tam bảo Từ Khiêm mang đồ cho cô, nhận được chưa?"

"Thôi! Ngay! Đi!" Cố Vi Vi nghiến răng nghiến lợi.

Vòng tay vua Cẩm Lý?

Bùa cầu may thi nhất định đậu?

Bài thi của các thủ khoa văn học?

Quả nhiên là anh em song sinh, lớn lên như một, suy nghĩ làm việc đều khó hiểu như nhau.

Từ Khiêm liếc mắt một cái, cũng không dám nhìn thẳng cô, ánh mắt anh liền hướng về phía trước đi tiếp tục lái xe.

"Chúng tôi tìm pháp sư để làm phép đó, rất linh nghiệm." Phó Thời Khâm thề thốt.

"Các anh nên động não một chút đi."

Cố Vi Vi trực tiếp cúp điện thoại, nhét đồ vào túi, ném vào ghế sau xe.

_Htt_